Câu chuyện xoay quanh nàng tiểu thư đanh đá trong một buổi trốn học vô tình gặp chàng thư sinh điển trai Mạc Hàn Lâm. Chuyện tình hai người trải qua những trận dở khóc dở cười cùng với sự phá hoại của Từ Cố Ngạn và Liễu Giai Như nhưng cuối cùng vẫn đến được với nhau và trải qua những năm thanh xuân đáng nhớ. Nhưng niềm vui ngắn ngủi, Thư Thần theo sắp xếp của gia đình phải đi du học cùng Cố Ngạn và điều này xảy ra khiến hai người mất hết tin tức về đối phương, liệu họ sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh như thế nào...…
Ai gào, ai khóc?Ai oán, ai than?Ai giết, ai chết?"Ai là người thứ mười sáu trong lớp này?"Thứ đáng sợ nhất ở trường học là bạo lực học đường nhưng có thứ còn đáng sợ hơn, đó là nạn nhân trả thù những kẻ ác độc đó. Trong lớp 12D này có một học sinh đã chết nhưng không ai nhận ra điều đó cho đến khi chuyện lạ xảy ra ở lớp học. Những cái chết lần lượt giáng xuống đầu từng thành viên và họ phải sống trong lo sợ vì không ai biết trước ai sẽ là người chết tiếp theo. Cuộc trả thù sẽ không dừng lại nếu không tìm được thành viên thứ mười sáu.*Truyện đã đăng full trên Rookies*…
Hanagaki Takemichi là một cậu bé ham ăn. Một ngày lượng thức ăn được cho vào bụng cậu phải lên tới hàng trăm món ăn. Ở trường ai ai cũng coi cậu là kẻ vô tích sự suốt ngày chỉ biết ăn. Mà có ai biết Takemichi dã từng là một thầy dạy võ và là học sinh giỏi nhất trường. Thức ăn đã làm mờ mắt cậu rồi. Vào một ngày định mệnh cậu quyết thay đổi nó...ĐỌC ĐI RỒI BIẾT :>…
Bắt đầu từ những bắt nạt trẻ con...Cậu thích nó nhưng lại ngốc nghếch che giấu tình cảm bằng cách phá phách trêu chọc nó...Rồi họ gặp lại nhau tại cổng trường cấp ba danh tiếng...Cậu chủ động xin lỗi và muốn làm bạn với nó...Trở thành một đôi bạn thân thiết...Và nó nhận ra nó đã thích cậu từ bao giờ không hay...Họ yêu nhau...Nhưng rồi sóng gió lại nổi lên...P/s : đây là truyện mình copy của người khác và đã được đồng ý rồi nha 😊…
Đây chỉ là câu chuyện ngắn ngọt sủng mình biên lại...do quá lười ,mọi người giết thời gian thì vào xem nhé .Do não cá vàng nên từ dự định sẽ viết một bộ xuyên nhanh thâm trầm đầy sóng gió đến HE.Nhưng mình vì một số việc nên k thể hoàn thành đoạn đường dài ấy ,từ đây xin lỗi các đọc giả một lần nữa ,Hy vọng trong con đường k xa, mn sẽ lại yêu thương và xem những tác phẩm dù k đc đặc biệt lắm của mình .Nhưng mình sẽ thật sự thật sự trân trọng từng lời nhận xét và góp ý kiến để mình hoàn thiện hơn .xin chân thành cảm ơn các bạn!…
"Mộc Miên là một cô gái lạ. Mộc Miên luôn rạng rỡ, tràn đầy năng lượng nhưng có những lúc thật trầm lắng. Mộc Miên có vẻ đẹp thật khó diễn tả, không sắc xảo như Lê Hạ cũng không hiền dịu như Khâu Hà Tiên. Mộc Miên là Mộc Miên, không lẫn với bất cứ ai" ."Vũ Nhật , cậu nhầm rồi. Trên đời này, nếu nói về sự giả tạo bậc nhất, mình tự tin đấy là bản thân mình, đừng hoàn hảo hoá mình lên như vậy." .* Độ tuổi: 16+* Thời gian ra chap: không cố định nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé* Đây không phải lần đầu tiên mình viết nhưng là lần đầu mình quyết định đăng. Truyện này mình viết cho lứa thanh thiếu niên là chính, truyện có nhiều tình tiết không quá thực với thực tế nhưng những cảm xúc của nhân vật trong truyện, lối suy nghĩ đều được mình dựa trên thực tế qua nhiều người mà hình thành nên. *Tác giả : Baileys ( Ruốc)…
Phạm Anh Tú mồ côi cha mẹ từ nhỏ được hai vợ chồng dì Hương nhân nuôi, họ yêu thương cậu như con ruột của mình. Phạm Anh Tú từ nhỏ đến lớn đã rất xuất sắc, học giỏi lại xinh đẹp. Năm mười tám tuổi đỗ thủ khoa đại học H, ở đó Phạm Anh Tú đã gặp được người mà cậu nguyện đặt hết tâm ý, một đời chỉ mãi mãi Truyện nhẹ nhàng tình cảm, hai con người mang theo nỗi đau tìm đến nhau và chữa lành cho nhau.…
Xin chào, tôi là Bảo Bình, năm nay tròn 17 tuổi. Tôi là một cô gái tuổi teen hết sức bình thường, tôi chẳng thích học tẹo nào, còn bị lười biếng, đôi khi quá vô tư vàhơi hoang tưởng với những suy nghĩ vẩn vơ. Cái duy nhất tôi sở hữu mà khác người bình thường là sự đen đủi một cách kỳ diệu. Ví dụ, có một cục gạch trên đường, cả trăm người đi ngang qua nó thì không sao, tới tôi thì lại vấp té chổng vó. Còn lại thì tôi vẫn là cô gái tuổi teen bình thường.Tôi có một gia đình dễ thương bao gồm bố mẹ và em trai, nhưng bố mẹ tôi suốt ngày đi vắng nên hầu như chỉ có tôi với em trai ở nhà. Bố mẹ tôi có tâm hồn lại rất thanh niên, cập nhật trend nhanh chóng mặt, gu ăn mặc xịn xò và đặc biệt là tình yêu của hai người siêu khủng long. Khủng long tới nỗi, đôi khi hai chị em tôi phát mệt. Còn em trai thì kém tôi một tuổi, là một thằng nhóc đáng yêu, nhưng rất ít khi tỏ ra đáng yêu với tôiTrong lớp, tôi chơi thân với ba người.Một con nhóc lanh cha lanh chanh, thích đánh người, có niềm yêu thích đặc biệt với phim kinh dị.Một ông con trai già dặn như ông cụ non.Một thằng nhóc hot boy nhìn thì tưởng ngầu chất đống, nhưng thực ra lại không ngầu cho lắm.Còn tôi là đứa bình thường nhất với ước mơ trở thành tiểu thuyết gia.Tóm lại, đây là một câu chuyện hết sức bình thường của tôi, và sau đây xin được bắt đầu....…
Nếu bản thân các bạn tự cảm thấy tình cảm thầy trò không có gì sai thì hãy thử đọc bộ truyện này. Câu chuyện dựa vào chính cuộc sống của tác giả tạo thành. Những tình cảm chân thành nhất của cô học trò nhỏ Doãn Vy dành cho người thầy Trần Nguyên của mình nhưng rất tiếc họ có duyên nhưng không phận. Cuộc sống xô đẩy để họ gặp nhau nhưng rồi lại đẩy họ ra xa để rồi chỉ còn lại hai trái tim đau đớn.…
Tuyển tập các truyện ngắn một chương do mình tự viết. Có ngọt, ngược thân ngược tâm. Có hạnh phúc cũng có khổ đau. Tất cả đều dựa trên cảm xúc mà vận hành.…
Ngày hạ năm ấy, một dáng hình bé nhỏ vô tình bước ngang qua cuộc đời anh, để lại những vì sao sáng rọi giữa bầu trời đêm tĩnh lặng. Cậu là mưa phùn, là cơn gió thoảng dưới tiết trời oi bức nơi Sài Gòn rộng lớn, chóng đến nhanh đi nhưng khiến lòng con người ta cứ lưu luyến mãi không thôi. Dù "Tình trong như đã mặt ngoài còn e", cớ sao đáp án cho một lời tỏ tình chân thành là sự rời đi của cậu. Vậy cuối cùng sau tất cả, là do anh sai, do anh ảo tưởng về thứ tình cảm vốn luôn không có thật, hay do cậu vẫn đang còn điều gì khó nói giấu trong lòng ?…
*Sumarry*Tủ đồ, nơi cất giữ đau thương.Writen: Katori KaeNơi chứa ý tưởng và hồi ức.Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả [Tác giả rất vui khi bạn hỏi mượn truyện và quảng cáo sản phẩm.]Chúc một ngày tốt lành.…