Kurosagawa Ryou và Koizumi Chiyo học chung với nhau năm cấp ba và mỗi người đều có một quá khứ, kỉ niệm không đáng nhớ. Khi hai người học cấp hai họ đã vô tình gặp nhau nhưng khi lên cấp ba lại không nhận ra nhau vì Chiyo đã thay đổi ngoại hình của mình. Nhưng cô cũng không nhận ra anh vì đã quá lâu không gặp lại....và rồi còn nhiều chuyện xảy ra sau đó đến khi hai người họ đến với nhau. ~Cảm ơn đã ủng hộ~ Enjoy~…
Một câu chuyện có vẻ dàiThể loại : Girlboy, ABO, Giả tưởng hồ ly Tôn Liêm Trung, anh là một cậu trai từ hồi mười tuổi đã có chút gọi là ấn tượng đối với hình ảnh hồ ly thẳng lưng hếch cằm sừng sững. Mọi người nói rằng, thế giới này quả là có hồ ly, nhưng rất hiếm và khó thấy. Tuổi thọ của chúng rất cao, nhưng số lượng không hề nhiều. Bộ lông màu trắng lơ phơ mỗi khi nó đi qua, nếu là con cái sẽ có một dấu ấn tựa như viên kim cương ở trên đuôi, còn con đực sẽ hiện ở trên đầu. Nhưng thật sự không chỉ có thế, không rõ là đúng hay giả, loài hồ ly chúng vẫn có chia thành nhóm Alpha, Omega và Beta. Nghe đồn hồ ly Alpha sức mạnh và khả năng phát sinh tình cảm với con người cũng cao hơn nên dễ gần với con người hơn nhiều. Riêng rằng là có một thứ như là liều thuốc đối với hồi ly Alpha, đó là nụ hôn của con người, nếu nói một cách rõ ràng thì là "mật môi" vì đối với loài hồ ly này sẽ cảm nhận được một vị ngọt như tiết ra từ hai cánh môi loài người, nó như một chất thuốc nhiều tác dụng với hồ ly. Do chưa ai tận mắt thấy nên tác dụng đó vẫn là một câu hỏi hóc búa tới nay Đó là những gì Liêm Trung đã nghe về cái tên gọi là hồ ly từ hồi mười tuổi nhưng do dần dần anh cũng quên bén đi mất cái thứ gọi là "mật môi" kia....…
Tên : Vị Bơ Yêu ThầmTên Gốc : 奶油味暗恋Tác giả: Trúc Dĩ Nguồn: wikidich Edit: Bạc HàBạn đang đọc truyện Vị Bơ Yêu Thầm của tác giả Trúc Dĩ. Một ngày trước Lâm Hề Trì và Hứa Phóng cãi nhau ầm ĩ, thề không nói chuyện cùng nhau.Ngày hôm sau, tâm sự Lâm Hề Trì nặng nề mà mở ra cửa nhà.Liếc mắt một cái liền thấy Hứa Phóng đứng dựa ở trong góc bên cạnh cửa.Nghe thấy động tĩnh, Hứa Phóng nhìn lại đây, an tĩnh mà nhìn nàng. Trầm mặc vài giây sau, anh bỗng nhiên nói một câu khẳng định:"Mình mất trí nhớ."Lâm Hề Trì nuốt nước miếng, gật đầu, thật cẩn thận mà nói tiếp: "Lại còn nhớ rõ mình là ba cậu."Hứa Phóng: "..."* thanh mai trúc mã đấu đá lẫn nhau / đại khái chính là một đôi mỗi ngày đều nghĩ cách làm thế nào hố chết đối phương…
Tác giả: JyunThể loại: thanh xuân vườn trườngTình trạng: đang tiến hành Giới thiệu:Một câu chuyện nhẹ nhàng về tuổi thanh xuân, nơi những rung động đầu đời đến tự nhiên như cơn mưa đầu hạ. Nguyễn Hạ và Trần Quang từng là một phần quan trọng trong cuộc sống của nhau, cùng chia sẻ những giấc mơ, những ngày tháng vô tư của tuổi học trò. Nhưng thời gian và hoàn cảnh đã đẩy họ xa nhau, để lại những lời chưa kịp nói, những cảm xúc chưa kịp gọi tên.Liệu tình cảm tuổi trẻ có thể tồn tại mãi? Hay nó chỉ là một hồi ức đẹp nhưng không thể chạm tới? Hãy đọc để cảm nhận những cảm xúc ấy và hiểu thêm về tuổi học trò của đôi bạn năm nào nhé!Có thiếu sót xin bỏ qua a ❤️…
Summary:Chuyện 1 cô nàng dễ thương, tuy hiền nhưng cực kì lầy lội luôn bị anh chàng ranh mãnh cùng lớp bắt nạt, còn anh ta thì lỡ cảm nắng cô bạn nàu mất rồi. Từ đây, những chuyện dở khóc dở cười xảy ra mỗi ngày với hai người..---------------------------Cre bìa: (Hyouka)https://i.pinimg.com/564x/dc/7a/87/dc7a87c6fe3b3dd44b926283fe4a85fb.jpg-Tác giả: Chúi-Edit: Yin…
Tác giả: Trần Trúc NgânThể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, hài hước, nhẹ nhàng, nhiệt huyết học tập, phấn đấu vì ước mơ.Học bá đứng đầu toàn trường x Thần đồng Văn họcNhân vật chính: Trầm Lục Nam X Nhan KhảNhân vật phụ: Hồ Hữu Khánh, Tần Dật, Tương Mộ, Lâm Nhân, Lý Viên Viên, quý thầy cô và bạn học trường trung học Lâm Hải.Lời nhắn: Ước mơ tuy đẹp, nhưng dáng vẻ phấn đấu và nỗ lực của bạn còn đẹp hơn rất nhiều.Văn án: Tạm thời chưa có văn án chính thức!!…
-12 con người, 12 cá tính khác nhau, cùng tụ họp lại chung một lớp tạo thành cái lớp quỷ quái, nhây, lầy, bựa, nhoi nhất trường cùng một cô GVCN đáng sợ, hung dữ, tính tình thất thường. Với một lớp cá biệt và một cô giáo như thế liệu mọi người có thể hòa hợp vượt qua đến những năm cuối của cấp 3 ?-^^~ rất mong sự ủng hộ của bạn đọc~ -----------------------Lưu ý: không phải thể loại ngôn tình đâu nha~…
Trần Lê Phương Anh tôi là một học sinh mới từ thành phố chuyển về nông thôn học vì một số chuyện nên phải chuyển về. Cô được chuyển vào trường THPT Nhất Tân. Một cô gái thơ mộng, hướng ngoại thích ngắm cảnh không muốn học. Nhưng mà đã cấp ba rồi mà lực học của cô ở loại khá nhưng ma xui quỷ khiến thế nào cô lại vào ngay lớp chọn Mới đầu vào cô đã làm quen được với một số bạn trong tổ và may mắn được cô giáo xếp ngồi cạnh nam thần của lớp. Mới đầu cô tưởng cậu bạn nam này lạnh lùng khó ở vì cậu ít nói vô cùng. Nhưng sau này tiếp xúc với cậu nhiều cô mới biết nhà cậu gần nhà cô và cậu còn hay chỉ bài cho cô nữa lực học của cô được nâng lên nhiều. Cậu được cô đánh giá là ngoài lạnh trong nóng. Còn về cụ thể theo dõi tớ nhé...iuuuu....…
Tình yêu, là viên thuốc thần kỳ nhất, cũng là loại độc dược đáng sợ nhất xuất hiện trong cuộc đời này.Nó biến chúng ta thành những con người ích kỷ, nhỏ nhen, xấu xí.Nhưng... đồng thời cũng khiến người ta trở thành những kẻ đáng thương, thảm hại nhất.Tình là khổ, ái là đau, đã biết là vậy nhưng tại sao chẳng ai tránh khỏi?Mình sẽ chuyển sang up truyện ở Yonovel ạ, link đây : https://yonovel.com/truyen/danh-trach-em-tu-minh-da-tinh…
Cô và anh vô tình gặp nhau giữa dòng đời, vô tình quen biết, rồi lại vô tình xa cách. Xa cách nhau 10 năm, cô dần quên đi anh, cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ gặp lại...... Nhưng vào ngày mà cô suy sụp nhất, anh lại xuất hiện bên cô, giúp cô xoa dịu những vết thương lòng, cuộc đời cô cũng từ đó mà bước sang trang, nhờ có anh, cô trở thành người con gái hạnh phúc nhất trần đời...…
Chính anh đã khơi dậy tia hị vọng trong tôi. Mới thấm thoát đó đã 2 năm trôi qua, cuối cùng tôi đã biết tên anh, nhắn chào hỏi câu đầu tiên với anh. Và rồi.. chính tôi.. chính bản thân tôi không thể chịu nổi cái cuộc sống này nữa.. tôi đem theo tình cảm của mình.. cùng chôn xuống đáy hồ lạnh lẽo, u buồn. Cảm ơn anh vì đã đến..!…
Đây là truyện mình lượm lặt từ những chuyện ngoài đời, nhân vật cũng lấy ý tưởng ngoài nhưng kết khác nên có gì thiếu xót mong các độc giả góp ý. Chúc các độc giả đọc truyện vui vẻ.…
Truyện kể về một người đàn ông lạnh lùng, chưa từng quan tâm tới bất kì aiCô là một người con gái dễ thương năng động và vui vẻHai tính cách trái ngược nếu gặp nhau sẽ như thế nào???"Phải chăng anh ko thể cười, ko thể yêu thương ai được nữaNhưng anh đã sai khi gặp em........."…
[ Xử Nữ × Bảo Bình] Nhẹ Nhàng Mà Yêutác giả : -hoangthien ; -lyrusthể loại : hai chòm sao, ngôn tình, vườn trường, nhẹ nhàng, nhật ký note : nghiêm cấm copynơi đăng : wattpad ( duy nhất) ngày lên bản thảo : 1/1/2021ngày đăng : 3/11/2022kết thúc : đôi lời : một câu chuyện được trích ra từ nhật ký của cả hai, ngôi thứ nhất và gồm có hai người kể, bố cục truyện chúng tôi sẽ cố gắng làm sao cho vừa đẹp vừa dễ nhận biết nhân vật đang kể chuyện, truyện là đồng tác giả nhưng được đăng duy nhất ở -hoangthien, phụ trách -lyrusnội dung : cậu - một thằng nhóc tuổi mới lớn, bước sang lớp mười một với vẻ ngoài thư sinh hệt như tân học sinh lớp mười mới vô, cậu thụ động, ít nóicô - tân học sinh mới vào trường nhưng nhiệt huyết, năng động hệt như anh chị lớp lớn.cả hai gặp nhau trong một ngày đầu xuân năm học, vô tình lướt qua nhau rồi có một ấn tượng gì đó với đối phương…
Khả Hân - cô gái lạc quan và yêu đời cô đã yêu thầm 1 bạn học bá cùng lớp với mình . Nhưng buồn thay chàng trai mà cô quý mến Quang Anh lại chỉ biết : học học học . Cô đã nhiều lần thổ lộ 1 cách ý tứ mà anh ta như không hiểu cứ tưởng cô muốn cùng anh học hành thật tốt làm 1 đôi bạn cùng tiến Nhưng đâu ai biết trước được điều gì xem rùii biết nhoeee :33…
Tình bạn thuở nhỏ là gì? Có phải là những khoảnh khắc nô đùa vùa vẻ bên nhau không muộn phiền.Tôi Trần Hồng Ngọc đang vô cùng háo hức khi sắp gặp lại người bạn bao năm xa cách. Tôi và Hoàng Nhiên không còn gặp lại nhau từ 6 năm trước, gia đình tôi chuyển đến nơi khác để sinh sống làm ăn. Thời gian cứ thế trôi đi điều làm tôi bất ngờ nhất khi nhận được tin chung tuyển vào trường THPT mà tôi yêu thích, tôi chợt nhận ra cái tên quen thuộc Huỳnh Nguyễn Hoàng Nhiên, không biết cậu bạn ngày nào đã thay đổi như nào? Chúng tôi có còn là anh em tốt với nhau nữa không? Những câu hỏi ấy cứ vang trong đầu tôi mãi…
"Cố Tư Lâm,tôi yêu cậu,ở bên cùng cậu trải qua hạnh phúc,bên cậu mỗi khi cậu khó khăn,cũng sẽ vì cậu mà chết...""Triệu Khánh Hoàng!Tôi không cần vì tôi mà cậu chết,cũng không cần chịu khó khăn cùng tôi mà đau khổ,tôi chỉ cầu xin cậu...cầu xin cậu ở bên tôi mãi mãi,được không?""Được..."…
Một câu chuyện mang dáng dấp của mùa hạ. Nơi cái dư vị thanh xuân tràn ngập chảy tựa như mật ong ngào ngạt. Nơi có Lê Anh Dương liều mạng ngốc nghếch nhưng thực chất là con người có tâm hồn ẩn chứa cả một ngàn mặt trời. Nơi có Tạ Quốc Anh toả sáng như vì sao đêm yêu cô vô điều kiện. Dưới ánh nắng của mùa hạ năm ấy, đó sẽ là thời điểm như hoá thành một mảng kí ức màu hoàng hôn ghi ấn mãi trong lòng người.…