Vừa Chớm Nở Đã Dập Tắt
[Tác giả]: Lạc Gia Cảnh . [Tác phẩm]: Vừa Chốm Nở Đã Dập Tắt. [Thể loại]: Boylove, cảm tình, truyện ngắn. Lưu Văn Hạo x Lý Hoàng Khang - 李黄康 x 刘文浩.…
[Tác giả]: Lạc Gia Cảnh . [Tác phẩm]: Vừa Chốm Nở Đã Dập Tắt. [Thể loại]: Boylove, cảm tình, truyện ngắn. Lưu Văn Hạo x Lý Hoàng Khang - 李黄康 x 刘文浩.…
Đồng Nhân ngắn Nhà Má Mặc tự viết.Đã thể loại, otp...ngược ngọt đan xen...Tác giả: Tần Trung, Mạnh Hiên.…
Có những đứa trẻ sinh ra không biết đến tiếng cười hồn nhiên, không có vòng tay ôm ấp hay những ngày tháng vô lo vô nghĩ. Thay vào đó, tuổi nhỏ của chúng chất đầy bạo lực, sợ hãi và những vết sẹo hằn sâu trong tâm hồn.Cuốn sách này là hành trình đi vào thế giới của những tâm hồn non nớt bị tổn thương - nơi ký ức không phải là bức tranh rực rỡ mà là những mảnh vỡ vụn vỡ, lạc lõng và ám ảnh. Qua từng trang viết, ta nghe thấy tiếng kêu thầm lặng, nỗi đau bị chôn vùi và khát vọng nhỏ nhoi được yêu thương.Đây không chỉ là những câu chuyện để đọc, mà còn là lời nhắc nhở rằng một tuổi thơ đẹp đẽ không phải là điều xa xỉ, mà là quyền được sống hạnh phúc mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng đáng có.…
Fanfic đầu tay của mình nên lỡ có bị lan man hay cgi đó thì mng góp ý dùm mình nha🥲…
Ngồi trên một chuyến tàu xưaĐi qua giông gió nắng mưa đời mìnhTrách đâu có kẻ vô tình Nửa đường để lại lặng thinh,bỏ về...…
Thời cấp 3 hai người vì hiểu nhầm mà bỏ lỡ nhau, sau khi tốt nghiệp đại học trở về trường cấp 3 cũ dạy học. 7 năm xa cách, nam chính lại không nhận ra cô là người con gái năm ấy!? Một cô giáo dạy thể dục mặt lạnh không hiểu tình đời, một thầy giáo dạy toán ôn nhu luôn mỉm cười nhưng xấu bụng, gặp nhau lần nữa, cảnh còn người mất, tình cảm không tật mà chết phải chăng có thể bắt đầu lại từ đầu? Mà bí mật thời cấp 3 ấy cũng đang dần được hé mở... #tácgiả: Hàm Húc#nguồn: Ổ cú mèohttps://www.ocumeo.com/truyen-tranh/lai-gap-duoc-em/…
mỗi chương truyện là những cốt truyện khác nhau cả về otp nữa…
✨Oneshot về Wuju ở đây✨Bạn muốn ý tưởng về OTP của mình được viết thành oneshot? Hãy cmt cho tui ở bất kỳ chap nào và tui sẽ biến nó thành hiện thực 🥺AS YOU WISH!!!!!!…
Câu chuyện xoay quanh 12 sứ giả của bốn nguyên tố đặc trưng của Trái Đất - đó chính là "lửa", "nước","đất" và "khí". Bốn nguyên tố đó được hội đồng nguyên tố cgia làm bốn nhóm gồm : "Hỏa đạo" (nhóm lửa", "Thủy đạo" (nhóm nước),"Thổ đạo" (nhóm đất) và "Khí đạo" (nhóm Khí). Mỗi nhóm gồm 3 người cùng nguyên tố nhưng ở các vị thế khác nhau (gồm 3 vị thế chính là tấn công, cận chiến và phòng thủ). Hơn thế nữa, bốn nhóm lại là đối thủ không đội trời chung của nhau. Họ tranh giành với nhau từ sắc đẹp, quyền vị, sức mạnh và cả sự tôn trọng từ hội đồng nguyên tố. Để dạy họ cách kiểm soát bản thân cũng như cách kìm hãm cái "Tôi" của bản thân nên hội đồng nguyên tố đã bắt họ đi học một lớp học đặc biết của trường đào tạo nhân lực. Từ đó, những chuyện dở khóc dở cười xảy ra khiến họ nhận ra nhiều bài học quý giá.....…
Chỉ là cập nhật hình sân bay và hình thường ngày(nếu có) của từng thành viên và nhóm X Cửu Thiếu Niên Đoàn😄😄😄…
Title: ĐắmYoichi muốn có một đôi chân và trùng hợp thay không những có một đôi chân cậu có thêm cả một bông hồng...Tags : Cổ đại | Giả tưởng | Chigiri Hyoma | Isagi Yoichi | ChigiIsa | CgIsMay be OCCNhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôiĐăng tải duy nhất trên Wattpad Author: Thiên Din (Nấm )…
Canada vốn là một người biết ăn nói, cậu sống khép kín và chưa bao giờ gây hứng nay đột nhiên tỉnh giấc sau một cái chớp mắt trong rừng.mở mắt , bản thân đã đang ở trong một tình huống éo le với nhiều xiềng xích khóa chặt bản thân...cậu gương đôi mắt mò mẫn xung quanh👀 tìm ánh sáng và cố tiếp thu sự việc và biết chắc rằng kèo này cậu toang cuộc đời của cậu rồi sẽ trôi về đâu? Đố ai biết đc👁️👄👁️✨Bộ này Canada độc thân đến già✨( dự định)✨Chuyện đầu tay✨✨Tất cả nhân vật đều có bồ trừ Canada✨( dự định)✨Sự xuất hiện của vài vị thần✨…
Truyện này của tui và truyện trên Mangatoon là cùng một tacgia nên nếu có ai đọc thấy giống thì đừng có đánh bản quyền của toy nhá:((( Nếu có Mangatoon thì tải về ủng hộ các truyện khác của toy luôn nhoé:3 Còn cốt truyện thì đọc đi ròi biết:))…
Thầm thương một người là cảm giác như nào, khi mà biết rõ người đó sẽ chẳng thuộc về mình, biết rằng có cố gắng cỡ nào anh ấy cũng không thay đổi quyết định. Cứ ngỡ chúng ta sẽ thuộc về nhau, sẽ ở bên nhau âm thầm vượt qua mọi giông bão, nhưng chỉ mình cô nghĩ tới điều đó! Anh chẳng thuộc về ai, anh thuộc về nơi mà anh đã lựa chọn.... Em lại bước đi trên con đường quen thuộc, mọi thứ dường như trở nên xa lạ hơn bao giờ hết. Giờ có phải là lúc chấm hết cho tình cảm đơn phương này không? Em thực sự không biết phải thế nào? Giọt nước mắt lại tuôn rơi, cớ sao lại nhớ anh đến thế! Chắc phải kết thúc thôi anh ạ. Nhưng đợi chút, em cũng không biết phải làm sao nữa??? Start: 26/05/2020…
Làm thơ chỉ là cảm xúc nhất thời 😂😂😂 mong mọi người đừng ném đá ta⚠Tất cả thơ đều do mình viết vui lòng hỏi trước khi copy⚠…
Ngày mùng 6/8/1945, 8 giờ 15 phút sáng, một quả bom nguyên tử được thả xuống Hiroshima.Bé Sadako hai tuổi may mắn sống sót sau vụ nổ, thậm chí hoàn toàn lành lặn.Nhưng mầm bệnh của chất độc phóng xạ đã ngấm vào người em, nấu ủ suốt mười năm để rồi phát tác khi cô bé còn chưa học xong tiểu học. Dù ốm yếu, thân thể liệt dần từ dưới lên trên, hạch và các vết ung thư da nổi khắp người, nhưng với nụ cười không tắt trên môi và nỗi lòng đau đáu cho gia đình, Sadako vẫn chuyên cần dành những ngày cuối cùng trong đời mình để gấp những con hạc giấy đong đầy ước nguyện.Sadako là một biểu tượng của tình yêu thương, của tiếng gọi hòa bình thiết tha.Cô bé cũng là nguyên mẫu cho bức tượng bé gái nâng hạc giấy trên Đài tưởng niệm Hòa bình cho Trẻ em ở Hiroshima.…
- "Cuộc đời này.... phải do ta tự quyết định đúng không? Cậu nghĩ sao?".- "Dù xảy ra chuyện gì tớ vẫn sẽ bảo vệ cậu, tiểu thư.".…
Tập hợp các đoản cổ đại đầy đủ thể loại mà ta tự viếtUống một chén rượuSay một tiếng đànMặt nạ ai đeo?Hồ cầm ai đàn?Kiếm kia ai nỡ?Chặt đứt tình duyên.…
khi Thương là nạn nhân của Team Sonic.…
"Nếu có thể quay ngược thời gian, em muốn nuôi tóc dài giống chị.""Ngốc ạ, chẳng phải em bắt đầu nuôi từ giờ là được rồi sao?""Bây giờ e rằng... đã không còn kịp nữa..."…