xin tài trợ quý vị khán giảHàn Việt chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu một người nổi tiếng.Cậu chỉ là một người bình thường, không quan tâm đến showbiz, cũng chẳng có thói quen theo dõi tin tức giải trí. Vậy mà một ngày nọ, cậu lại hẹn hò với một chàng trai có quá khứ huy hoàng - Lâm Kha, cựu minh tinh từng làm mưa làm gió trong làng giải trí.Chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu như... cậu không hề biết điều đó.Cho đến một buổi sáng nọ, khi cậu vô tình để lại dấu hôn trên cổ bạn trai, và hôm sau, cả mạng xã hội nổ tung với tin tức:[HOT] Lâm Kha tái xuất giang hồ? Không! Là bạn trai của cậu ấy tái xuất giang hồ thì đúng hơn!!Hàn Việt cầm điện thoại, nhìn bức ảnh hot search chụp lại dấu hôn trên cổ Lâm Kha, cả người cứng đờ.Khoan đã...Cậu vừa làm gì thế này???…
Những câu chuyện ngọt ngào đời thường của Han Jisung và Lee Minho nhà Stray KidsTác giả: 天下第一武功高强的中二症少女Raw: https://www.bilibili.com/read/cv3164923?fbclid=IwAR1P6iR8gKsjDJqOB89-GhjOdi8zksAMURn91PwKpjDlF4F4ouwTqdZ0lG0Dịch + edit + beta: Hima VUI LÒNG KHÔNG REPOST. RAW Ở TRÊN KIA, NẾU MUỐN CÓ THỂ DỊCH TỪ ĐẦU. NẾU CẦN SHARE THÌ LÊN FB HIMA HIMA ( https://www.facebook.com/hanleeiscute ). XIN CẢM ƠN Ạ <3…
Vã otp vaiiiRhycap (Rhy trên Cap dưới)Strangelow (Strange H trên Dlow dưới)DickDt (Huỳnh Công Hiếu - Dick trên, DT dưới)Andray (Andree trên Bray dưới)Rhymtee (Rhymastic trên Justatee dưới)ThaiBig (Thái Vg trên Bigdaddy dưới)Right2t (24k Right trên Double 2T dưới)Tagegung (Tage trên Gung0cay dưới)Minh Lai Liu Grace thì khỏi nói ha=))Hydracadmium (Hydra và Cadmium t thích nên add vô)tạm thời vậy nhaaa…
Như tiêu đề đã nói đây là những ý tưởng của mình về Hyunjin x Kids. Vì thường mình không có đủ thời gian để viết nó thành một câu chuyện hẳn hoi nên mình sẽ quẳng tụi nó vào đây. Hứng lên thì mình viết truyện riêng không thì thoi coi như nó là one-short nhớ~~Tui chơi hệ Hyunjin bottom nên bạn nào hong thích thì thoi xin lỗi còn ai thích thì vào dẫy cùng tui cho zui nha!!!…
Tác giả: normal treeTình trạng sáng tác: Ngẫu hứng (không hồi kết)Nhân vật: Stray Kids & SKZOOThể loại: Truyện ngắn, nhẹ nhàng, truyện đọc đi ngủChú ý: * Tràn ngập sự đáng yêu, ổ nhỏ yêu đời của mìnhh.* Tất cả SKZOO là em trai của Stray Kids (không phải con trai, dưới góc nhìn của mình thì SKZ và SKZOO không đi theo mối quan hệ này).* Độ dài từng mẩu truyện dài ngắn ngẫu nhiên, không có quy luật, không có định trước.* Không có dự kiến số chương, không có dự định kết thúc.* Đánh răng lên giường nằm đọc một chap như cây kẹo bông để đi ngủ nèo!…
An và Hoàng là 2 vị thám tử nổi tiếng trong giới điều tra vụ án. Tư duy nhạy bén, tinh tế và sự phối hợp hài hoà trong công tác nên cả họ rất giỏi! Nhưng liệu tại thành phố này họ có giải mã được tất cả không...?…
Tôi vân thường tâm đắc nhất câu thơ một câu thơ: " Ngày người nào đó trên thế gian này đám cưới Có một người từ chối thức dậy lúc bình minh"lúc đọc hai câu thơ này tôi từng cười nhạo nhân vật trong câu truyện đó. Tại sao vì một người vì một mối quan hệ mà từ chối những khởi đầu mới. Mãi đến năm 20 tuổi tôi mới nhận ra rằng mình dường như lại trở thành nhân vật mình từng cười nhạo. Hoá ra yêu một người lại khiến ra đau lòng đến vậy. Tôi không biết thời điểm đó tôi nghĩ về điều gì nhưng tôi đã chọn cách giải thoát bản thân khỏi sự đau khổ ấy. Tôi chỉ biết luôn cầu chúc cho em một đời bình an không sóng gió, nếu nửa đời sau có mệt mỏi có thất bại chỉ biết nhắc em hãy ngồi nghỉ rồi đi tiếp, khi còn có thể chỉ biết dạy em cách tự mình vượt qua tất cả bởi tôi sợ rằng đoạn đường sau này tôi chẳng thể bước cùng em. - Tôi sẽ chẳng thể cùng em bước tiếp đoạn đường. Tôi chẳng thể trở thành nam chính trong câu truyện của em. Tôi chẳng còn có thể bảo vệ em trở che em bao bọc em khỏi sóng gió. Đoạn đường sau này em phải tự mình đi rồi. Tôi sẽ đợi em ở Hoàng Tuyền với hoa bỉ ngạn hi vọng khi đó em còn nhớ tên tôi. kiếp này tôi chẳng thể làm người yêu em vậy thì hi vọng chúng ta sẽ cùng chuyển thế. tôi sẽ đến một nơi khác em cũng vậy và chúng ta sẽ không làm anh em. Gửi em, cô gái của đời tôi…
Tôi một gái bình thường , cứ ngỡ cuộc đời tôi sẽ bình thường như vậy cho đến khi tôi thi đậu vào ngôi trường đứng đầu tỉnh và tôi gặp được anh........…
Tác giả: Hạ MiêuThể loại: Ngôn tình, thanh xuân Mùa hè năm năm tuổi, Linh Anh đắm chìm trong thế giới đầy kỳ diệu của tuổi thơ, nơi những cánh hoa giấy bay lơ lửng trong nắng và tiếng ve râm ran gợi lên sự bình yên. Một ngày nọ, trên con đường quen thuộc, cô bé tình cờ gặp một cậu bạn lạ-Tô Ánh Dương, người đang ngồi trầm ngâm bên gốc hoa giấy. Cuộc gặp gỡ bắt đầu bằng một chiếc bánh Cosy và một bông hoa sứ, đánh dấu sự khởi đầu của một tình bạn thoáng qua nhưng đầy ý nghĩa. Thời gian trôi qua, khi lên cấp 1, Linh Anh và bạn thân Ngọc Hân không còn học cùng trường, khiến cô buồn. Nhưng sự hoạt bát của Ngọc An đã giúp cô vui vẻ trở lại, và hai người dần trở thành đôi bạn thân thiết.Lên lớp 2, trường gộp lớp, có thêm nhiều bạn mới. Từ đây, Linh Anh bắt đầu chú ý đến một cậu bạn tên Lê Hoàng. Liệu đó chỉ là sự tò mò, hay cô bé đang có những rung động đầu đời?…
Mở đầu: Đông Quan Hạ Nhàn chết rồi! Chết trong lúc thực hiện "Ước định gia tộc". Ấy là tin tức đầu tiên Đông Quan Hạ Sơ nhận được sau khi từ Ám vực luyện tập trở về. Tin tức thứ hai: "Ước định gia tộc" vẫn còn hiệu lực, Đông Quan Hạ Sơ phải thay thế chị gái sinh đôi Đông Quan Hạ Nhàn hoàn thành. Nội dung ước định: bảo vệ tính mạng cho Bàng Thanh Minh - người thừa kế nhà họ Bàng cho đến khi cậu tròn 18 tuổi. Không phải chỉ bảo vệ một đứa trẻ thôi sao? Đông Quan Hạ Sơ bày tỏ, với cương vị một trong những phù thủy đỏ hiếm hoi còn sót lại trên thế giới, cô làm được. Tin tức thứ ba: phù thủy đỏ sẽ chuyển sinh, không thể chết, cho nên chắc chắn tin tức đầu tiên là giả. Nhắc nhở khắc ghi trong tâm khảm: dòng dõi phù thủy đỏ di truyền ngẫu nhiên, phù thủy đỏ không bao giờ được chủ động tiết lộ thân phận cho người khác kể cả người thân, nếu không linh hồn sẽ vĩnh viễn tan biến, chết một cách triệt để. Lợi thế của sinh đôi đó là có thể cảm ứng đối phương, có kết nối tinh thần sâu sắc, vì thế Đông Quan Hạ Sơ càng khẳng định chị gái Hạ Nhàn đã sớm cao chạy xa bay nơi nào đó, tiện tay vứt mớ hỗn độn cho cô._________Nhân vật chính: Hoàng Phủ Bạch Trạch (Kal) x Đông Quan Hạ SơCảnh báo: nam chính rất điên, nữ chính có độc, tổ hợp tương ái tương sát.…
Lập dị cũng biết yêu?Giới thiệu"Tôi là người thường đưa ra những ý tưởng, mọi người đều khen ngợi những ý tưởng của tôi là hay, tuyệt vời. Nhưng việc thực hiện ý tưởng không phải là sở trường của tôi. Vì thế tôi cần người có thể ở bên tôi thực hiện nó thay tôi và tôi tìm được chị. Chị sẻ là người hoàn thành những ý tưởng đó, vì vậy tôi sẻ biến chị thành của tôi". Lời tỏ tình này có phải là tỏ tình hay là lời tuyên bố chiếm hữu. Câu văn thật kì lạ, khó đoán làm sao, không lẽ những người lập dị luôn làm kì dị như thế này, hay do họ không biết cách bộc lộ cho đúng. Nhưng với lời gọi mời khác người có thành công như cách bình thường?khó hiểu, nhầm lẫn luôn xoay quanh những kẻ khác người, cần có ai đó có thể hiểu cách hành động của họ.…
Nhân vật:1. Hyo Min2. Jiyeon3. Boram4. Taeyeon5. Yoona Chuyện chỉ mang ý nghĩa ảo tưởng....Đây là lần đầu mình tạo truyện nên các bạn thông cảm nha. Có gì không hay thì nói cho.mình để mình sửa. ______________________ Chap 1: Ngày buồn của JiyeonVì có lịch diễn ở Nhật Bản nên Min không diễn ở Hàn Quốc cùng mọi người được.Trước hôm đi....Ji: unnie đi nhớ gọi điện, nhắn tin em nhá, đừng quên em đó. *mặt buồn buồn*Min: unnie nhớ rồi, ở nhà cùng các chị ngoan nhá, unnie đi về sẽ mua quà cho em.Ji: vâng, em sẽ nghe lời các chị.Min: thôi, ngủ sớm đi, mai chị còn đi sớm đó.........Nửa đêm, Ji trằn trọc không ngủ, khuôn mặt buồn thiu, hình như Ji khóc.Sáng sớm, Min sắp xếp đồ đạc và chuẩn bị ra sân bay. Khi ra đến sân bay Ji khóc vì muốn Min ở lại. Nhưng đã đến giờ mày bay cất cánh Min phải đi rồi.Min: các chị nhớ chăm sóc Jiyeon cẩn thận nha. em đi đây. p..pppNgày hôm đấy, Jiyeon khóc suốt và ở trong phòng không ăn uống gì.…
Thanh xuân này chỉ cần xuất hiện bóng dáng của cậu là tôi đã mãn nguyện rồi. Năm ấy cậu 17 tuổi, tôi cũng 17 tuổi, đáng lẽ chúng ta có thể trở thành đôi bạn thân thiết của nhau nhưng cớ sao tôi lại đi thích cậu cơ chứ, bởi tôi và cậu đều là nữ kia mà.Nhưng nữ với nữ thì đã sao, thứ tôi biết chính xác bây giờ là tôi thích cậu, thích cậu nhiều hơn bất cứ ai tôi từng thích trước đây, thích cậu không vì bất cứ một lý do gì, đơn giản vì thích là thích thôi. Dẫu cho thứ tình cảm này có đến từ một phía, dẫu cho cậu sẽ chẳng bao giờ đáp lại tôi...Để được nhìn thấy cậu mỗi ngày tôi nguyện dấu đi tình cảm, thích cậu sâu sắc là vậy nhưng tôi chỉ mong cậu thực sự hạnh phúc,chẳng cần vì thương hại mà đáp lại tôi...Nhưng xin cho tôi được một lần ích kỉ, để tôi hi vọng vào một ngày nào đó cậu nhất định sẽ thích tôi.…
Tuyết Thảo Không có bắt đầu sẽ không có kết thúc, trời cao nhân từ đối với Tô Mặc, lại tàn nhẫn đối với Tuyết Thảo. Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Edit: Nguyệt Viên Beta: Tiểu Tuyết Nội dung: Ân oán giang hồ, gương vỡ lại lành Nhân vật: Tô Mặc, Tuyết Thảo Nguồn:http://bongbongbien.wordpress.com/ Làm ebook: Baby Tiết Tử Tuyết Thảo lại nhìn thấy Tô Mặc ở dưới tán cây già trong rừng sâu núi thẳm. Quần áo trắng tinh của hắn đều thấm máu, đầu cúi xuống, làn tóc tán loạn phủ xuống bờ vai. Mặt Tuyết Thảo không chút thay đổi bước về phía trước, không chút khách khí đá hai chân hắn, người Tô Mặc bị bị đá nghiêng sang phía bên cạnh, lộ ra đôi mắt nhắm chặt và hai má trắng bệch —— thoạt nhìn như người đã chết. Tuyết Thảo lành lạnh cười: “Ngươi cũng có ngày hôm nay.” Nàng quay đầu đi, tiếp tục tiến sâu vào núi thẳm tìm kiếm thảo dược. Cho đến khi hoàng hôn mới trở về nhà, lại đi ngang qua gốc cây già kia, Tô Mặc vẫn ngồi ở chỗ kia như cũ, máu trên mặt hắn đã ngưng kết thành khối, đủ loại côn trùng bay tới bay lui quanh người hắn, Tô Mặc cao cao tại thượng, chưa từng chật vật như vậy. Bước chân dừng lại bên cạnh hắn một chút, Tuyết Thảo nhìn thấy dưới làn tóc bay rối, bờ môi của Tô Mặc còn hơi vẽ lên một đường cung, xem ra, hắn chết thật sự như ý hắn quá. Nghĩ thấy kẻ kia đến chết vẫn còn thoải mái như vậy, trong lòng Tuyết Thảo càng cảm thấy vô cùng chán ghét. Nàng xách áo hắn lên, thô bạo kéo hắn về nhà giống như kéo một xác chết. Tuyết Thảo cảm thấy, người như vậy không nên chết thoải mái, hắn nên chết thảm một chút. . . . . . Thảm hại hơn một chút. Mục lục Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Phần kết thúc…
Tác giả: Yên Hàn Tên truyện được lấy từ một câu thơ trong bài "Tiết phụ ngâm":Tiết phụ ngâm:Quân tri thiếp hữu phu,Tặng thiếp song minh châu.Cảm quân triền miên ý,Hệ tại hồng la nhu.Thiếp gia cao lâu liên uyển khởi,Lương nhân chấp kích Minh Quang lý.Tri quân dụng tâm như nhật nguyệt,Sự phụ thệ nghĩ đồng sinh tử.Hoàn quân minh châu song lệ thuỳ,Hận bất tương phùng vị giá thì.Dịch nghĩa:Chàng biết em đã có chồngTặng em đôi hạt châu sángCảm động trước tình đeo đẳng của chàngEm buộc vào áo lụa hồngNhà em có lầu cao bên vườn hoaChồng em cầm kích túc trực trong điện Minh QuangVẫn biết lòng chàng trong sáng như mặt trời, mặt trăng(Nhưng) em đã thề cùng sống chết với chồngTrả lại chàng hạt châu sáng, hai hàng nước mắt ròng ròngÂn hận rằng không thể gặp nhau lúc chưa chồng.…
Rất lâu trước đây, bên trong cửu giới có lưu truyền một đoạn cố sự. Nó kể rằng có một kẻ vì truy cầu 'bản ngã' mà đã sắp đặt lên một ván cờ với Thiên.Kẻ đó tạo ra vô vàn Tiên Đế, hàng vạn Thánh Quân chỉ để là quân cờ cho hắn sử dụng. Hắn trao đổi, làm quen với nhiều tồn tại thần bí cũng chỉ là để hoàn thiện ván cờ hơn.Thế nhưng, ván cờ hắn tạo ra đã thua cuộc. Tất cả đều biến đến hư không, hắn thì bị giam cầm vĩnh viễn. Thẳng đến một ngày, hắn phát hiện ra bàn cờ của hắn còn thiếu một quân cờ. Một quân cờ định đoạt tất cả.Thế là hắn lại lợi dụng trí tuệ của mình, trùng sinh trở lại thuở ban đầu. Thiết lập lại toàn bộ thế cờ trước đó của mình. Vì để chờ đợi quân cờ ấy sinh ra, hắn đã chìm vào giấc ngủ sâu, một giấc ngủ kéo dài rất nhiều thời đại, dài đến mức toàn bộ lịch sử đã lãng quên hắn ta.Giờ đây, khi nó khai sinh ra, thiên cơ thay đổi, thiên địa biến sắc. Hắn cũng tỉnh lại sau giấc ngủ ngàn thu ấy, trở lại với bàn cờ của mình. Chứng kiến thứ mình chờ đợi bấy lâu nay, chứng kiến ván cờ của chính mình."Thiên Mệnh, ta đã chờ ngươi rất lâu."…
The heroes in the world, I have exclusive respect, a generation of martial arts, see me effortlessly, set the sword with a sword. Going to the horizon with a sword, I am affectionate and loving, and dare to give up the sky for love. I have friends and cares, betrayed me and slashed out with a sword, the heroes of the Quartet came to see how I gave orders. . . . . I was furious, and the Octagon Cao were frightened. I have righteousness, evil, and all stand by. I am Ouyang Long.…