Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời.Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động. (Henry Ward Beecher)●●●Câu chuyện kể về những người bạn thân với một thời cấp 3 đầy thử thách, nhưng trong đó ẩn chứa những tình cảm đáng quý.Hãy đón xem!-----Tên truyện: Học đường đáng nhớNgười viết: Rei…
Tôi - Yakoe Yunami, 23 tuổi, là một nghệ nhân đàn piano, violon, guitar. Cũng là một nhạc sĩ sáng tác nhạc.Cô là người Nhật lại Anh, là một wibu chính cống.Mấy ngày nay, cô bị ume bộ Black butler (dịch: Hắc quản gia) cô cũng hay xem mấy fanfic đồng nhân đọc, nhu1ng nó hơi cù lỏi :|Truyện đồng nhân củ chuối đến nỗi, làm méo mó luôn nhân vật gốc. Nhìn chưa mạnh thì cũng buff làm sao cho mạnh nhất mới chịuTóm lại nuốt nỗi. Nhưng mà tiết thay không xui mới đúng, cô bị xuyên vào một bộ fanfic đồng nhân Hắc quản gia, mà lại xuyên trúng vào Elizabeth hôn thê của CielXui là nhân vật Elizabeth lại bị ghét và là phản diện.🙂 Xuyên thì cho xuyên vào thân thể quần chúng còn chấp nhận, đây hốt luôn cho tôi phản diện. Mà éo phải phản diện thường đi giật bồ mấy pà nữ chính đâu, phản diện chính đấy, bị bóp méo đến tổn hại nhan sắc. Ô mai chuối! 🙏 Tôi sống thiện lương, mong trời độ khi tôi xuyên vào đây…
Anh bước đến bên em thật tình cờNụ cười ngây ngất của anh khiến em hạnh phúcLời thủ thỉ của anh khi đó bên emHãy đi từ từ và ở bên nhau thật lâu dài nhéMảnh vỡ ước mơ cứa vào sâu tim rỉ máuNhững trái tim đã chai sạn vì vết thương ấy gây raNhững ánh mắt đau khổ cùng nụ cười chua chátAnh à, em xin lỗiDù đã hứa với lòng mình sẽ bảo vệ anh nhưng em không thểEm không thể làm gì hơn ngoài việc đứng đó và khócDù em biết nước mắt sẽ chẳng làm dịu được nỗi đau anh hứng chịuAnh đã cố gắng từng chút một để chạy đến gần emEm là một cô gái vô dụngEm chỉ mong anh tha thứ.Vì chúng ta sống không phải để làm vừa lòng người khácNhững trận mưa cứ rơi và toàn thân ướt sũngNhững lúc gục ngã, tự nhủ mọi chuyện rồi sẽ quaEm đã chọn anh để đặt cả tình cảm của mìnhMột ngày nào đó khi tất cả đều thay đổi Em tin rằng chúng ta vẫn sẽ bên nhauHãy nắm chặt tay em nhé, đừng lo lắng gì cho tương lai…
[ NGƯNG ]Editor: Nếu có thể, tôi mong mọi người đừng xem tác phẩm này, chỉ ba từ thôi "dảk" hoặc có thể nó chỉ dảk trong mắt tôi.Vẫn như cũ, tôi chỉ là người edit, còn là edit chui, những fic trên tôi dịch đều chưa có sự cho phép của tác giả! Vì vậy, nếu như nó bắt buộc phải bị xóa, thì chắc chắn pay màu.…
Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…