|ckg| cặp đôi 1 mình tôi đu 🙉
không có ke nên tự địch tự hửi =)))-ooc, tục, kèm thêm mấy cái dốc đếch hài từ a théng,...!WARNING! không share truyện trên mọi cộng đồngS.noria xin cám ơn mọi người…
không có ke nên tự địch tự hửi =)))-ooc, tục, kèm thêm mấy cái dốc đếch hài từ a théng,...!WARNING! không share truyện trên mọi cộng đồngS.noria xin cám ơn mọi người…
Tên khác: I Was Caught up in a Hero Summoning, but That World Is at PeaceBỗng dưng xuất hiện ở thế giới khác, hình như tôi đã bị cuốn vô một đợt triệu hồi Anh hùng. Tất nhiên, tôi không phải là Anh hùng mà là một người khác......và trong lúc thận trọng và lo sợ những tiến triển có phần rập khuôn thường thấy, tôi bị cuốn vào vòng xoáy của chiến tranh... hoặc không.Ma Vương ư? Đã bị đánh bại cả ngàn năm trước rồi. Anh hùng ư? Chỉ là nhân vật chính của lễ hội thôi. Quý tộc thì sao? Họ chăm sóc chúng tôi rất tận tình. Ma tộc? Họ có một mối quan hệ rất tốt với con người. Chiến tranh á? Lần cuối 800 năm trước. Quái vật? Hội và Hiệp sĩ Đoàn lo rồi. Quay lại Trái Đất? Gần như không có bất kì rủi ro nào.Vậy giờ tôi nên làm gì? Tôi sẽ tận hưởng cuộc sống ở thế giới khác nhiều nhất có thể, như là trao đổi văn hóa hay thưởng ngoạn, và sau khi trải nghiệm hết lễ hội 10 năm có một này... tôi sẽ có thể về nhà cách an toàn.Thế giới khác--đang ở thời bình.Thế giới yên bình này là nơi trú ngụ của ba tộc, Ma tộc sở hữu Tinh Linh Ma Pháp, Thần tộc sở hữu Thánh Ma Pháp, và Nhân tộc. Cả ba tộc đều sống hòa thuận với nhau, mỗi người đều sống một cuộc sống thật ấm no và hạnh phúc.Nhưng mặc dù tôi đã cầu cho được sống yên bình trong khoảng một năm trước khi quay về, vì lí do gì đó, những gánh nặng của thế giới này cứ luẩn quẩn quanh tôi và......…
Phù thủy nhỏ vô năng Shinobu đã triệu hồi một thứ bí ẩn đã bị phong bế cả nghìn năm. Cô ta vậy mà đã phản bội gia tộc Phù thủy của mình, chạy theo "cái thứ bí ẩn" kia, tẩu thoát khỏi cánh rừng.__________"Hắn nhớ như in đầu mùa xuân năm đó, hoa đào rơi ngợp trời, sắc hồng của cánh hoa như phai ra, lẫn vào màu xanh ngút ngàn. Hoa đào, trời xanh, cỏ biếc, phấn má hồng kiều diễm, tà váy lụa tung bay, tất cả những sắc màu rực rỡ ấy đan vào nhau, khiến cho hắn chói mắt. Cô đưa tay uốn lượn, ánh sáng nhảy nhót trên hàng mi dài, trên tóc, trên váy áo cô khiến hắn sững sờ. Đời này kiếp này hắn sẽ không thể quên được bóng hình ấy, bóng hình mà đã hơn 100 năm hắn vẫn chưa từng quên. Hắn run run cất tiếng thật khẽ."Shinobu?""Em đây."…
Nghĩa như tên =))Thi thoảng thấy fic hay mình sẽ đăng lên.…
Textfic and vănLần đầu viết , mọi người thông cảm cho đứa trình quèn như tui…
Thể loại : hiện đại , hắc bang , bá đạo công, đại thúc thụ, chút ngược, np, H văn, có chút SM ...Tác giả: NyNy Phan(Link fb: https://facebook.com/profile.php?id=100006684840659 )ĐÃ CÓ BẢN QUYỀN VÀ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER.Published on Wattpad and yaoivn.com ONLY.…
Dường như nắng đã làm má em thêm hồngLàn mây bay đã yêu tóc em.(Xe đạp - Thùy Chi)…
Độ dài : 6chươngOocChắc ngọt á 😂Tác giả : 檀猫的螺蛳粉Chưa có sự đồng ý của tác giả xin đừng mang đi đâu !…
(Aetherxall)Truyện được viết bởi một người chưa baoh coi Vtube cũng nên gần như không có kinh nghiệm :Ucre bìa : Steam…
Ma Quỷ , Tiên Thần có mối liên kết nào giữa cả hai ?…
Bầu trời năm ấy không xanh mãi, người tôi thương giờ đã phải lòng ai...…
Khi gặp lại tình đầu là vào tám, chín năm sau, tôi đứng ở trạm xăng, thấy anh bước ra từ siêu thị.Tôi nhìn anh không dám tin, thử hỏi, anh có còn nhớ em là ai không. Tay anh cầm chai nước suối, nhìn tôi rồi bình tĩnh trả lời, nhớ, dù có hóa thành tro tôi cũng sẽ nhớ em.Có một câu hát như thế này: "Hẹn ước kiếp này, thiếu nhau một lần gặp lại, từ nay về sau, vết thương không thể lành lặn như lúc đầu".Tên truyện là Đường về (Quy Lộ) được gộp từ họ của hai nhân vật chính, Quy Hiểu và Lộ Viêm Thần...…
1 cô gái bình thường lúc nào cũng mơ màng bỗng 1 hôm trở thành công chúa phép thuật quyền năng . Lần đầu viết thôi à có j bình luận nhắc nhở mình tý ha…
Sau bao nhiêu đắn đo thì tui cx viết ra cai truyện này.Truyện chủ yếu là vã otp nên xin đừng ném đá.…
Tôi tình nguyện tin vào định mệnh để có thể một lần nữa được gặp người. Kiếp trước tôi không thể gặp người sớm hơn nhưng kiếp này thì đủ. Tôi vĩnh viễn sẽ không buông tay người vậy nên xin người cũng đừng buông tay tôi. Bởi vì tôi yêu người, yêu đến khờ dại....- ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ- Tác giả: @tieuacma- Cover: Hip🐢🐰- Link truyện gốc:https://www.wattpad.com/story/68483240?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=library&wp_uname=hip_bp&wp_originator=So6MB6csG49rfjHhlJrmB7nlEpwk6hSWkW0HEyhC4jvFnu1TG%2BphyanZNa94U1Q%2FSDzqNQA2uIp%2FN%2FCMdywQo%2BI91vHvjzXFPW2TRGolU0WU1rGq6uO7ILsOIVIdck0X…
Tên tác phẩm: Memories.Tác giả: Pam."Sau khi tôi đi, tôi mong anh sẽ tiếp tục sứ mệnh của chúng ta, bảo vệ an toàn cho thành phố này.""M'lady, em đừng có nói như vậy..."Chat Noir ghì chặt cơ thể mềm oặt của cô, đôi vai run rẩy."Thôi nào, Mèo Con, đừng khóc."Cô lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má anh. "Lần này tôi đã mắc sai lầm. Là một Hộ Vệ, tôi không còn tư cách gì nữa.""Tôi mong anh sẽ tiếp tục sứ mệnh của chúng ta." "Chat, đừng khóc mà.""Cảm ơn anh, vì tất cả..."…
Thanh xuân của mỗi người thực giống một bông hồng nở rộ, căng tràn sức sống gắng vươn mình đón lấy ánh mặt trời tươi sáng. Dẫu biết hoa nở rồi hoa sẽ tàn, một ngày nào đó cánh hoa héo rũ cũng chính là lúc cái thanh xuân tươi đẹp ấy cũng dần khuất xa, nhưng ta sẽ mãi nhớ đến những tháng ngày tươi đẹp đó, cái ngày mà ta cống hiến hết mình để yêu, để khóc, để cười hay chỉ là để tương tư nhớ thầm hình ảnh một ai đó. Tuổi trẻ chính là thứ ta mãi luyến tiếc, còn cảm ơn tới những người bạn, lời xin lỗi chôn giấu với cha mẹ, cả lời ngỏ thầm đã giữ kín từ lâu, tất cả giống như một bản tình ca dang dở, chờ ngày chúng ta đủ trưởng thành và điền vào những nốt nhạc hoàn chỉnh của cuộc đời mình.…
Tên gốc: 怀表Tác giả: Weibo @ 隔窗Link: Weibo tác giảTình trạng bản gốc: Tác giả gốc dropTình trạng bản dịch: Có nhiêu dịch nhiêuThiết lập Lôi Vũ x Tiêu Xuân SinhLôi Vũ Kinh XuânNgòn ngọt, hài hàiVài ba chữ tiếng Trung quèn không đảm bảo mọi thứ chính xác 100%BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG KHÔNG REUP, HOẶC MANG ĐI ĐÂU!XIN HÃY TÔN TRỌNG TÁC GIẢ VÀ NGƯỜI DỊCH!!!…
Sau ngày hôm ấy,cậu cũng không nhìn mặt anh không gặp anh hay nói chuyện gì nữa…