Truyện thuộc quyền sở hữu của Trương Huân.Thể loại: Hiện đại, ngọt, nhảm, bựa, HE.Rating: T.Nhân vật: Wu Yifan x Luhan.Đọc xong inb của một bạn gái gửi cho page Chửi Thuê trên fb mà cười lăn cười bò, thành ra ý tưởng của đoản này được hình thành luôn. Huân cũng rất kết HunHan nhưng tạm thời hiển nhiên là chỉ có Yifan cùng Luhan mới tương tác với nhau ngoài đời thật, nên mời hai oppa lên sóng nhé =))…
Một nhà.Tên gốc: 牛小桃脱口秀 (Ngưu Tiểu Đào thoát khẩu tú) Tác giả: Na Mạt Tịch Dương (那抹夕阳007)Editor: Nhã Thiên (雅天)Thể loại: Drabble, hài, không ngược.Casts: Ngô Diệc Thao cùng daddy Ngô Diệc Phàm và baba Hoàng Tử Thao.Tình trạng bản gốc: Hoàn.Tình trạng bản dịch: Đang tiến hành.BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.Fic gốc thuộc về tác giả, bản dịch thuộc về Nhã Thiên (From Code 9093) Còn Ngưu Đào thuộc về nhau.Daddy đặc biệt khó chịu việc có đôi khi tớ sẽ bổ nhào lên người baba, bất quá người càng khó chịu thì baba càng ra vẻ không quan tâm đến mà ôm lấy tớ.Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt u oán của daddy, tớ đều ở trong lòng âm thầm khoe khoang: Hâm mộ đi ~ Ghen tị đi ~ Khó chịu đi~ Có bản lĩnh lại đây cắn con nè~"...""Baba! Ngô Đại Ngưu cắn con nè huhu!"…
Tử Thao lôi ra một chiếc hộp phủ đầy bụi dưới gầm giường, nụ cười thoáng hiện lêntrên gương mặt cậu.Những tấm polaroid, những cuộn video, những thứ đồ linh tinh.Tử Thao sẽ chẳng thể buông tay.Vì Kris hứa anh sẽ luôn ở bên cạnh cậu.Mãi mãi nếu điều đó tồn tại.…
Yaaaaa!! Anh đã nói là em không được ăn kẹo vào buổi tối khuya như thế này cơ mà - Phàm bước vào nhà sau show diễn ngày hôm nay thì nhìn thấy bạn đang ngồi khoanh chân trên ghế sopha vừa xem phim vừa nhai kẹo 1 cách ngon lành... - Nhưng mà e thèm đồ ngọt mà bạn mếu máo nhìn Phàm vừa quát mình vừa lao đến giật mất hộp kẹo trên tay bạn...- Em có muốn sâu hết răng không hả? Ăn kẹo buổi đêm xong không biết đánh răng, lần nào cũng để anh hối thúc em đến khàn giọng, khan tiếng, em mới chịu đứng dậy.Khai mau mấy ngày anh không có nhà em đã ăn bao nhiêu kẹo rồi?Nhìn thấy Phàm mặt mày lạnh lùng, đằng đằng sát khí bạn biết Phàm giận thật rồi, đành lặng lặng tiến lại gần giơ tay túm lấy vạt áo sơ mi của anh, vừa lay lay, vừa nói- Em xin lỗi- .....- Em xin lỗi thật mà!! Phàm Phàm ah... đừng giận em nữa mà!!!- .....Phàm vẩn không nói gì, ánh mắt nhìn bạn không biểu hiện tí cảm xúc nào... bạn biết anh thật sự nổi giận thật rồi, chỉ còn cách im lặng cụp đuôi, bỏ tay khỏi vạt áo của anh..…
viết theo cảm hứng ^^ mình ko phải người chuyên viết fic đây là cái fic đầu tiên mình viết...không chuyên nên có khi chuyện hơi lung tung và câu từ không được trau chuốt..hihi…
Ý tưởng từ game monthly enter nhé mn(•‿•)Thể loại hài,có thêm chút tình cảm,đời sống.Cốt truyện tự nghĩ và kết hợp nhân vật của gameSẽ có 1 số nhân vật tự nghĩ nên sẽ không giống với trong game…