"Là con gái ai, nếu phải lựa chọn người mình yêu và người yêu mình, thật lòng mà nói vẫn muốn chọn người mình yêu, cho dù không có kết quả, không nhận được đáp trả. Thì có sao chứ, đã yêu thì cứ yêu thôi. Chẳng phải tuổi trẻ là để chúng ta điên cuồng làm hết những điều mình muốn sao, rồi sau này khi nhìn lại có cái để nhớ, để thương và để khóc nữa. "15/7/2015…
1. Tên truyện: ÁI NHĨ2. Người viết: Lữ Mộc Hy3. Thể loại: Ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, trùng sinh, HE.4. Số chương: 64c+PN5. Lưu ý: Nữ chính bị mất trí nhớ, sau khi sống lại một thời gian mới nhớ ra được mọi thứ.6. [16/4/2020- 7/3/2021]…
.truyện viết | one shot .tác giả: M .nhân vật: Mark Tuan, Park Jinyoung .thể loại: hài, ấm áp .note: truyện chỉ được post tại wattpad này, đừng đem đi khỏi đây {viết mừng sinh nhật Jinyoung - 22/09/2016} enjoy/…
Main: SOLE [ Heo Solji_ Ahn HyoJin]ONESHOT : USED TO BE ( Đã Từng Là) Sẽ dùng tên Hán Việt của Solji và HyoJin :- Solji: Hứa Xuân Chi- HyoJin : An Hứa TrânPhụ:- HeeYeon : An Hi Nghiên.- JeongHwa : Phác Chính Hoa.- JungHwa : Phác Chung Hoa.- Hyelin : An Huệ Lan.WARNING : Vui Lòng Không Đem Đi Chơi Nếu Chưa Có Sự Đồng Ý Của Tác Giả .5 Fiction Story : USED TO BE [ SOLE ] [ HE ] _THEIR SHINE [ HAJUNG ][ SE&HE]_TOMORROW [? LOADING ]_ WILL BE [?] _ MINE.[?]…
Có một loại tình yêu, mang tên là chấp niệm. Chấp trong cố chấp, niệm trong ý niệm. Một ý niệm cố chấp, tồn tại dai dẳng từ kiếp này sang kiếp khác, tựa một vết xăm được khắc sâu vào da thịt, gắng sức thế nào cũng không thể tẩy rửa nỗi sự bi thương.Nếu được ban cho một điều ước, tôi nhất định sẽ cầu mong cho tới lúc chết đi,bản thân vẫn sẽ nhớ những điều mình muốn nhớ. Được sống trọn vẹn có vẻ là điều quá lớn lao, thế nên, chỉ cần để tôi giữ lại cậu ấy một chút thôi cũng được... chỉ cần để tôi khắc cốt ghi tâm một chút thôi cũng được..." Tôi sẽ yêu em, trong một giấc mộng lành..."…
Writer: Cờ Disclaimer: couple trong fic không thuộc về tác giả. Rating: PGPairing: Lee Euiwoong x Ahn Hyungseob (WoongSeob)Summary: Ahn Hyungseob bị Lee Euiwoong lừa một cách trắng trợn...…
Một chiếc fic đáng yêu của Heehoon mà mình trans trên AO3 từ tài khoản của bạn @outronxhs.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả!VUI LÒNG KHÔNG ĐEM BẢN DỊCH CỦA MÌNH ĐI BẤT CỨ ĐÂU!…
CoverTác giả: Zhihu----Đại tiểu thư Yoo nửa đêm chạy đến nhà tôi trộm chó, trộm được rồi về còn đăng bài lên , nội dung cụ thể là:"Cuối cùng cũng trộm được con gái về rồi."Ảnh đính kèm là hình chụp cô ta và một chú chó Alaska khổng lồ.Nửa tiếng sau, một nữ diễn viên nổi tiếng đăng ảnh selfie ở nhà kèm caption:"Huhu, chó cưng bị mẹ lớn nó dắt đi mất rồi, ở nhà một mình cô đơn quá."Tin này lập tức leo lên hotsearch, mọi người đều tò mò về "chuyện tình thần tiên" của hai người bọn họ.Cũng là tôi lúc trở về biệt thự sau khi quay xong show, nhìn căn phòng trống trơn trước mắt.Á đù! Chó cưng của tôi đâu mất rồi?…
Trên sân băng lạnh lẽo, Han Wangho, chàng thiếu niên với mái tóc bạch kim và nụ cười tỏa nắng đã thu hút mọi ánh nhìn bằng phong cách hoàn toàn trái ngược: mạnh mẽ, phá cách và đầy nổi loạn. Mỗi cú xoay người, mỗi cú nhảy của cậu đều hoang dại như một con báo đang xé toạc mặt băng để tuyên bố sự hiện diện của mình. Không ai nghĩ một thiếu niên trẻ tuổi sống ở vùng ven biển, con trai của chủ tiệm cà phê nhỏ, lại có thể khuấy đảo giới trượt băng bằng tinh thần tự do và đam mê mãnh liệt như vậy.Trái ngược hoàn toàn với Han Wangho, Lee Sanghyeok là một chàng trai trầm lặng đến mức đôi khi người ta quên mất sự tồn tại của cậu trong tiệm sách nhỏ giữa lòng Seoul. Thế nhưng, mỗi khi bước vào trường bắn, cậu thiếu niên ấy như biến thành một con người khác. Khi giương cung lên, Sanghyeok không còn là cậu bé rụt rè hay lẩn khuất trong các kệ sách nữa mà là một cung thủ đầy bản lĩnh, ánh mắt sắc lạnh, động tác dứt khoát và đầy kiêu hãnh. Sự im lặng của cậu không phải là yếu đuối, mà là tích tụ của sự tập trung đến tuyệt đối, làm cho từng mũi tên bắn ra đều chuẩn xác như một lời tuyên ngôn không cần lời nói.Chiều tối, khi mặt trời khuất bóng sau những con hẻm ở vùng biển và những tòa nhà cao tầng ở Seoul, hai thiếu niên ấy lặng lẽ rời khỏi nơi tập luyện, mỗi người một chuyến xe buýt về nhà. Han Wangho tháo giày trượt trong phòng thay đồ, tai nghe vắt qua cổ, còn Sanghyeok thu cung lại, chỉnh chu như cất đi một phần con người mình. Về đến nhà, Han Wangho cùng ba mẹ và anh trai quây quần bên bữa cơm tối, không khí ấm…
Mừng kỉ niệm 3 năm của Dongkiz và DKZ nên tui quyết định ra phần này 😌😌😌Một chiếc fic chạy vội vì chậm ngày kỉ niệm nha :)))Chạy vội kỉ niệm mà lố hẳn 5 ngày 🤣🤣🤣…