Author: Lam (có thể gọi tớ bằng bất cứ biệt danh gì cậu muốn=)) )Tớ có nhận viết về OTP của cậu, cậu muốn tớ viết về OTP nào thì cmt nhé! Tớ sẽ cố gắng♡Fic tớ viết theo cảm tính và cũng là fic đầu tiên về chiếc thuyền nhỏ Bắp Ngọc của các BNstan nên mong mọi người góp ý thêm cho tớ!Có thể lâu lắm tớ mới ra chap mới vì dễ bí idea._Rất cảm ơn các cậu đã dành thời gian để đọc bé fic này của tớ!!…
Mười tuổi, cậu chạy theo nhõng nhẽo với hắn vòi vĩnh đòi mua cho bằng được cái điện thoại giống bạn giống bè. _Appa ah~ Mua cho Seobie đi mà~~ Hai mươi tuổi, cậu bám theo nũng nịu tuôn tràng mật ngọt nịnh hót để xin tiền hắn. _Oppa đợp dzai~ Cho Seobie tiền đi mà~~~ Ba mươi tuổi, cậu vừa về đến nhà đã hét ầm cả lên... _YEOBO!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Trải qua bao nhiêu năm. Một người đàn ông của cả đời cậu. Vẫn là anh, vẫn chỉ anh, vẫn mình anh...…
Tên hán việt: Thất Linh Kiều Hậu Nương Dưỡng Manh Tể TểTác giả: Kiều Vi AnNguồn: Wikidich+ Web TrungSố chương: 251 chương +Thể loại: Nguyên sang, Cận đại, Hiện Đại, Mỹ thực, HE.Editor: Khoai Lang MậtDịch: AnVăn án:Tô Tiếu Tiếu đọc sách giỏi, bây giờ thì cô lại thấy xấu hổ.Đã sáu năm trôi qua, cũng không ai biết tới khi nào kỳ thi tuyển sinh đại học mới tiếp tục lại.Người trong thôn không xứng với cô, người thành phố lại xem thường cô, cao không được mà thấp càng không, thật là tự biến mình thành "Gái già độc thân".Một thanh niên tri thức nói rằng anh ta sẵn sàng muốn quen thử, cha Tô hỏi anh ta khi nào kết hôn, anh ta liền nói rằng Tô Tiếu Tiếu chủ động quấn lấy anh ta, nên mới đồng ý quen thử, sau này muốn trở về thành phố, không có ý định lấy gái quê.Tô Tiếu Tiếu nhất thời nghĩ không thông nhảy xuống giếng tự vẫn, danh tiếng càng ngày thì càng xấu hơn, bà mai đi ngang qua Tô gia đều sẽ đi đường vòng.Ba Mẹ Tô tức giận đến thiếu chút nữa cưỡi Hạc quay về trời, kiên quyết không quan tâm có tốn bao nhiêu của hồi môn cũng phải để con gái gả đến thành phố ở...…
Tác phẩm: Quỵ cầu giải giáp quy điềnTác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênThể loại: Nữ phẫn nam trang, thiên tác chi hợp...Nhân vật chính: Ngụy Lai, Hà Chỉ...Văn ánNgười qua đường giáp: "Nghe nói gì không? Hà thượng thư gia đại tiểu thư lại đính hôn rồi!"Người qua đường ất: "Ồ? Ta nghe nói Hà đại tiểu thư đều khắc chết ba vị hôn phu rồi, bây giờ còn có người dám lấy nàng?!"Người qua đường bính: "Ngươi không biết, ta nghe nói là Hà thượng thư coi trọng vừa hồi triều Tiểu Ngụy tướng quân, coi như là dựa vào người ta không biết chuyện này, mới ý định đem khuê nữ nhét đi qua đây!"Người qua đường đinh: "Không thể nào? ! Kia Tiểu Ngụy tướng quân thật đáng thương..."Vừa vặn đi ngang qua Ngụy Lai: "..."Ngụy Lai: "Nguyên soái, ta nghĩ từ quan."Ngụy Duyên: "A, đã biết rồi. Đến, đây là bộ binh vừa xuống tới công văn, thăng ngươi làm Trung võ tướng quân."Ngụy Lai: "..."Ngụy Lai: "Ta ý định từ quan."Thủ hạ mọi người: "Tướng quân, chúng ta cùng nhau xuất sinh nhập tử nhiều năm như vậy, ngươi sao có thể bỏ lại chúng ta?! Sao có thể!!!"Ngụy Lai: "..."Ngụy Lai: "Hà tiểu thư, ta chuẩn bị từ quan về nhà làm ruộng, ý của ngươi như nào?"Hà Chỉ: "Phu xướng phụ tùy, nếu ngươi làm ruộng, ta tự nhiên cùng ngươi."Hà thượng thư tức giận: "Hừ hừ, từ quan? Nằm mơ!"Ngụy Lai: "..."Nàng bất quá chỉ muốn từ quan, giải ngũ về quê mà thôi, làm sao lại khó như vậy đây?!…
Đối với các cậu thì hạnh phúc là như thế nào? Còn hạnh phúc của tớ thay vì bắt đầu bằng chữ H thì lại là D, cụ thể là Dương.Chúng tớ có nhiều kỉ niệm hồi năm cấp 3 lắm, giờ tớ và Dương đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhanh thật đấy nhỉ?Mới ngày nào Dương còn là một tên khó ưa, đánh nhau nghịch phá các kiểu con đà điểu trên trường thì nay cũng bớt quậy đi nhưng vẫn còn trẻ trâu dữ lắm. Dương yêu tớ, tớ cũng yêu Dương lắm, hai đứa tụi tớ đang dần với đến hạnh phúc xa hơn rồi! Các cậu có thể đón xem lễ cưới sắp diễn ra siêu long trọng của tụi tớ không?…
Đây là một câu chuyện kể về Tom Marcus Jackson và hành trình trở thành 1 phù thủy đặc biệt. Phỏng theo 1 số chi tiết trong bộ truyện nổi tiếng HARRY POTTER của nữ nhà văn Anh J.K.ROWLINGLƯU Ý: CÂU CHUYỆN NÀY DIỄN RA Ở 1 THẾ GIỚI SONG SONG VỚI HARRY POTTER.…
Tình yêu tuổi học trò là đẹp nhất đời người, Nhưng thật sự họ đã bỏ lỡ thanh xuân đẹp đẽ của mình. Thật đáng tiếc !- Thanh xuân cùa tớ chỉ để chờ cậu.....- Vẫn chưa muộn nhỉ ?- Nó chưa muộn đối với cậu.- Ý cậu là ?- Thời gian không chờ đợi ai cả....---------Lần đầu viết truyện mong mọi người ủng hộ ạ !Love Love Love…