Kiss | JenRene
©unicornmyth…
©unicornmyth…
Những đứa trẻ mồ côi mà công ty Playtime nhận nuôi luôn không được tiếp xúc với các nhân viên của công ty, chúng sống ở một nơi tách biệt mang tên "Playcare"Liệu rằng một công ty sản xuất đồ chơi ấy nhận nuôi những đứa trẻ mồ côi để làm gì?…
nữ chủ đối nam chủ nhất kiến chung tình, một sủng rốt cuộc! 】 đế đô thượng lưu vòng luẩn quẩn truyền lưu một câu, Tần gia cp chiêu đào hoa, câu môi cười thịnh thế phong hoa -- chọc đến nữ nhân bị soái gãy chân, nam nhân bị vặn cong. Nhưng mà, yến đại sư liếc mắt một cái vạn năm chỉ ái Tần gia. Kẻ ái mộ đấm ngực dậm chân gào khóc, chúng ta cũng muốn như vậy nam thần a, hoa thanh đại học lưu một vòng, trở về mang theo cái giải Nobel. Nước Mỹ lưu một vòng, từ đây mở ra chip hình chiếu di động thời đại. Nhất làm giận chính là, yến thần ở toàn cầu phát sóng trực tiếp lễ trao giải thượng cuồng rải cẩu lương, còn đi rồi sóng quảng cáo -- bổn thiếu gia chủ nghiệp thầy tướng, kham dư phong thuỷ, xem tướng xem bói, một quẻ vạn kim, một ngày một quẻ. Nghĩ đến, ngày mai thỉnh sớm. Nguồn : Wikidich…
Tôi vẫn còn nhớ rõ, mười năm trước, cái đêm ấy, khi cha mẹ và đứa em chưa kịp ra đời của tôi bị kẻ thù tàn ác cướp đi mạng sống. Mất mát ấy đã khiến tôi như một cơn bão, cuốn phăng mọi thứ, để lại chỉ một đứa trẻ bị bỏ lại, may mắn được bác hai - em trai của bố - nhận nuôi. Gia đình bác, không có con cái, nên tôi đã trở thành đứa con duy nhất của họ, dù chỉ là danh nghĩa.Ngày hôm nay, tôi đứng giữa nghĩa địa, dưới tán cây hoa mận, trong cái lạnh se sắt của tháng Chín, khi gió thổi qua, tuyết bắt đầu rơi. Vào cái khoảnh khắc ấy, tôi không biết phải làm gì ngoài việc đứng lặng yên. Những cảm xúc hỗn độn vỡ òa trong lòng, tôi tự hỏi: "Nên buồn hay khóc đây? Chính tôi cũng không rõ nữa... lạnh quá..."Nhưng rồi, giữa không gian u tịch ấy, một cô bé trong bộ đồ mưa hình chú ếch xanh xuất hiện, cầm ô che cho tôi. Cô bé ấy, với ánh mắt ngây thơ nhưng đầy xúc động, lại làm tôi mỉm cười, một nụ cười hiếm hoi sau nhiều năm. Và rồi, một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên đã thay đổi hướng đi của tôi, từ nghĩa địa đến những ngã rẽ của cuộc sống, nơi mà không ai ngờ tới.Tôi không biết trước được rằng, cuộc sống này sẽ lại đưa tôi và cô bé ấy gặp lại nhau trong những hoàn cảnh éo le, những sự thay đổi bất ngờ, để rồi trở thành những mảnh ghép không thể thiếu của một câu chuyện dài, với những mối quan hệ phức tạp và những cuộc đua theo đuổi, yêu thương và sự đấu tranh.…
"Nó thật xinh đẹp... giống như anh vậy!""Ah... cảm ơn vì lời khen. Em cũng đẹp lắm...".…
Tôi, TAKAYAMI YU, đang là học sinh cuối cấp 2 và cũng là đại tỷ đứng đầu phái yếu của học viện trung học TPHCM theo như bạn bè nhận xét, tôi là 1 người hai mặt trừ tụi đàn em của tôi, sở dĩ tôi là đại tỷ cũng là vì thằng bạn thân của tôi, NANBA TAHASHI nó là đại ca đứng đầu phái nam, 2 chúng tôi chơi thân với nhau tui khi học cấp 1 cho tới bây giờ.…
Cố Trường Hải và Bạch Cẩn Thời là bạn lúc nhỏ nhưng do khi đc cha ruột nhận về nhà cậu đã quên anh .Đến 18năm sau họ lại gặp nhau tại kinh thành sa hoa nhưng cậu đã quên anh nhưng anh luôn âm thầm bảo vệ cậu và nhu cầu người cậu yêu thương.Thể Loại :Đam Mỹ ,ngọt ,he ,drama ít nam sủngChuyện chỉ hư cấu và do mk nghĩ ra mong mn k hiểu lầm này nọ ạ cảm ơn…
Truyện về một bé Tráng với người " anh trai" thích kiểm soát quá mức có yếu tố bạo lực 18+, từ ngữ không phù hợp, hơi vượt quá chuẩn mực đạo đức một chút, chuyện được viết bởi người không có kinh nghiệm viết đừng quá đặt nặng vấn đề nhé đọc thì đọc không đọc thì đợi khi nào vui thì đọc.…
Phù Thủy. Đó là một từ khóa mà con người phải nhắc đến với sự khiếp sợ. Một cuộc sống bị săn đuổi cái chết cháy rực trong lửa, đau sót tận sương tủy cái chết cùng với nô lệ trung thành của mình, sự hận thù chưa bao giờ là kết thúc, cuộc truy đổi vô tận kéo dài hàng ngàn thế kỷ. Những giọt nước mắt cứ lăn mãi, tiếng khóc kéo dài vô vong một linh hồn phù thủy được sinh ra trong bữa tiệc lửa đỏ máu, khuôn mặt của đứa trẻ thẩm đầy máu trước mắt nó là những cơ thể cháy dụi tiếng khóc của đứa trẻ cứ vang mãi trong sâu thẵm đến khi nó không còn biết khóc, lòng xót thương của linh hồn thiên nhiên đã cứu dỗi nó không chút ngại ngùng " đứa con của quỷ ,thật kinh tởm, và đáng chết" đó là những gì họ đã gàn ghép lên cô bé phù thủy xấu số…
Gemini trông quá ngon khi trình diễn ca khúc Despasito nên Fourth đã thắc mắc rằng ý nghĩa của bài hát là gì…
Mình dịch tiếp theo từ bộ của bạn @hanhquyphai.Dịch giả: Lumos…
câu chuyện ngã cây từ người viết đến bọn họ.…
Lần đầu teo viết có gì bỏ qua cho teo nhaaaaaa ~~~~ Truyện này là ngẫu hứng thui 🤣 Có gì sai sai thì cũng bỏ qua cho teo luôn nhaa ~…
𝐂𝐫𝐮𝐞𝐥 𝐭𝐨 𝐛𝐞 𝐤𝐢𝐧𝐝 ( 𝐦𝐞𝐚𝐧𝐢𝐧𝐠 ) : 𝐓𝐨𝐮𝐠𝐡 𝐥𝐨𝐯𝐞, 𝐛𝐞𝐢𝐧𝐠 𝐡𝐚𝐫𝐬𝐡 𝐟𝐨𝐫 𝐭𝐡𝐞𝐢𝐫 𝐛𝐞𝐧𝐞𝐟𝐢𝐭.......Ở tuổi 17, Tom Marvolo Riddle tin rằng trên đời chỉ có duy nhất hai thứ đáng giá sự đeo đuổi của hắn: 𝐩𝐨𝐰𝐞𝐫, 𝐚𝐧𝐝 𝐢𝐦𝐦𝐨𝐫𝐭𝐚𝐥.Tom đã cố chấp, cố chấp mà nghĩ rằng, hắn là the only one - người duy nhất ở lứa tuổi của mình, chạm tới đỉnh cao của quyền lực, cũng như có thể tránh khỏi lưỡi hái của 𝐓𝐡𝐞 𝐃𝐞𝐚𝐭𝐡. Hắn tự hào, và tự cao vì những điều vô song và thần kì mà hắn đã có thể làm được.....Cho tới khi, đứng trước mặt Tom là một Hadrian Potter-Peverell. Cho tới khi, Tom ngạc nhiên ( và đau đớn ) nhận ra rằng, Potter-Peverell là một kì tích của 𝐓𝐡𝐞 𝐌𝐚𝐠𝐢𝐜 𝐖𝐨𝐫𝐥𝐝 : một con quỷ đội lốt thiên thần bằng vẻ bề ngoài gần như vô thực, đi kèm với sức mạnh và địa vị ngang hàng với hắn ( tất nhiên chỉ là " ngang hàng " mà thôi - vì cái tôi to lớn và kiêu ngạo của Tom không thể thừa nhận rằng, Potter-Peverell hơn hắn ở cả hai điều ấy ). Cho tới khi, Hadrian Potter-Peverell, bằng chính sự tồn tại của mình, đã khiến Tom nhận ra một điều mà hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có : 𝐇𝐞 𝐰𝐚𝐬 𝐬𝐭𝐚𝐫𝐯𝐢𝐧𝐠 𝐟𝐨𝐫 𝐇𝐚𝐝𝐫𝐢𝐚𝐧.....Ở tuổi 20 và cho đến mãi sau này, Tom Marvolo Riddle tin rằng trên đời chỉ có duy nhất một thứ đáng giá sự đeo đuổi của hắn: 𝐇𝐚𝐝𝐫𝐢𝐚𝐧 𝐏𝐨𝐭𝐭𝐞𝐫-𝐏𝐞𝐯𝐞𝐫𝐞𝐥𝐥.…
Có điều gì về nhà Muốn Một mà bạn muốn thổ lộ nhưng lại ngại người ta biết mình? Hãy đến với Wanna One Confession và thổ lộ nào. Các confession sẽ được đăng trong ngày. Link : https://docs.google.com/forms/d/1kWTYCJLSmaH2WeYTiKcnPPRMQ-Nync0woZ5XPcFx9wc/edit?usp=drivesdk…
Mặt Trời sẽ không xuất hiện khi màn đêm buông xuống, nhưng Mặt Trăng vẫn sẽ mãi ở đó, chờ đợi vầng hào quang xuất hiện lần nữa. ---Ngày đăng: 23.03.24Fandom: Poppy playtimeCouple: Napday (Catnap x Dogday)Nội dung thuộc về @berylbixbite…
Kook và V là 1 đôi vk ck hạnh phúc nhưng cho đến khi Nancy ( em họ của V ) về nước và phá hoại gia đình của 2 người. Ả sỉ nhục, hành hạ, đánh đập cô sau lưng anh. Khi cô biết mình đang mang thai cũng là lúc ả và anh đang chuẩn bị hôn lễ 2 tháng sau đó ả cũng mang thai đc 2 tuần. Vào 1 hôm khi anh đi làm Ả bắt cô làm tất cả mọi thứ trong nhà sau đó đẩy cô ngã xuống cầu thang làm cô sảy thai.......thật ra đứa bé là tất cả đối với cô, là nguồn sống, hi vọng nhưng giờ đứa bé chết rồi. Thời gian đầu cô bị trầm cảm nặng sau đó Rose đã đưa cô sang Mỹ định cư và giờ là lúc cô trả đũa cho những gì mà Nancy đã gây ra cho cô, gây ra cho đứa con của cô.......…
Tôi yêu em. Cũng không biết từ bao giờ tôi lại thương em đến vậy.Tôi thực muốn thấy nụ cười của em, nụ cười nhẹ như ban mai, nhưng lại có gì đó thật chua xót. Những điều tưởng chừng như thật đơn thuần, đối với em lại luôn là một bài toán khó, một thế giới quan đầy nước mắt.Tôi không hiểu em, tôi trách cứ em và nói rằng em chỉ đang phóng đại cảm xúc. Kỳ thực không phải vậy, em đau đớn và bài trừ cảm xúc của chính mình, của cả người khác.Tôi ở đây, là để đem đến cho em nụ cười không có chua xót, và cho em thêm một trái tim vốn đã vì em mà ngả ngón.…
Chi tiết trong phần Văn ánTên truyện: Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm saoTác giả: No_name2k aka Linh NguyệtThể loại: Nocp, mỹ thực, hài hước, nhẹ nhàng, nữ cường, hiện đại,....Tình trạng: On goingWarning: - Đây là truyện tự viết, không phải truyện dịch, không phải truyện reup, càng không phải truyện đạo, tác giả là người Việt, xincamon.Từng cái comment và vote của các bạn đều là động lực to lớn cho tác giả. Xin cảm ơn.Truyện chỉ đăng trên VV./\.T.T.P.A.DEdit cover by: _NguyetThanhLau_Tổng văn án:Đang yên đang lành, bỗng một ngày nọ ở đâu nhảy ra đâu một cửa hàng cơm hộp rất dở người, thích thì bán, không thích thì thôi, hôm nào vui vẻ thì sẽ làm nhiều hơn một chút, còn hôm nào tụt hứng thì dẹp tiệm.Đồ ăn cũng cực kỳ độc đáo, nếu không nói là kỳ dị.Ấy vậy mà vẫn rất đông khách đến, một ngày làm đến mười hai giờ đêm vẫn chưa chốt hết đơn, cô chủ tiệm từ một thiếu nữ ngây thơ vui vẻ hoạt bát yêu đời trở thành một kẻ bị deadline đè gãy sống lưng, đến một ngày nghỉ thôi cũng thấy phí."Sớm biết có ngày này, tôi thề sẽ không bao giờ bán cơm hộp nữa!!!"…