(Series) Lớp học nhây - lầy - bựa!!
Series one-shot kể về những câu chuyện trong cái lớp khốn nạn này :vĐây là những câu chuyện có thật nên nếu ai muốn mang đi đâu thì nói một tiếng với team nhé :V Thanks.#Nishinoya_Hikarin…
Series one-shot kể về những câu chuyện trong cái lớp khốn nạn này :vĐây là những câu chuyện có thật nên nếu ai muốn mang đi đâu thì nói một tiếng với team nhé :V Thanks.#Nishinoya_Hikarin…
Đời cô ấy đã phai, ấy thế mà giờ đây nó chẳng khác nào địa ngục. Liệu chết đi có phải là sự giải thoát...Hay đứng dậy sau nhiều cú ngã để lại tiếp tục tìm kiếm niềm vui trong mơ hồ?…
- OTP real quá thì phải làm gì? Đu chứ còn gì nữa.- Ai nói OTP ko real vui lòng rời khỏi đây ạ.- Có thể sẽ bị OOC- Warning: Có chap SE.- Nếu có sai sót thì hãy bình luận bên dưới nhé, đừng ném gạch đá.…
Chuyển ver đã đc sự cho phép của tác giảTác giả : @YiOtaKuniiTên gốc : Anh gì ơi, nhìn em này!Chưa có bìa truyện nên để ảnh bừa, mí bn thông cảm.Ai không thích xin clickback 😊------------------------------------------------------------Câu chuyện cư tê kể về một cái cọc nhỏ, đi chinh phục con trâu của đời mình 1001 cách tán trai =))))))) Lầy gơn x shy boi, bên nào sẽ thắng?***-Anh ơi bố anh là kẻ trộm à?-Lại lấy cắp sao trên trời nhét vào mắt ý gì...-Không, ý em là bố anh đã lấy cắp lòng em đưa cho anh rồi, chứ mắt anh có đẹp quái đâu mà sao mới chăng?***-Vì anh là crush của em, mà bơ của crush thì luôn ngon hơn bơ thường, anh nhỉ?***-Da mặt em dày thật đấy.[...]-Bỏ cuộc đi, mày với anh ấy không cùng một thế giới, cố nữa chỉ làm mất phẩm giá của mày thôi![...]-Đứa nào cấm em yêu anh? Gọi nó ra đây, em phang chết mẹ nó!***-Bật đèn xanh đi anh ơi... Đèn đỏ lâu quá tắc đường thì chết!***-Em bé hơn 1 tỉ anh!-Bé hơn 1 tỉ là cái gì vậy...?-Thì người ta lúc tỏ tình toàn "em bé hơn ba anh" ý, nhưng tình yêu của em làm sao dừng ở số 3 được? Phải là 1 trăm, 1 nghìn, 1 tỉ!!-Này...-Dạ?-Bé hơn ba thôi là đủ rồi!***-May cho em là tôi da mặt mỏng, vừa vặn hợp với một người mặt dày như em. ***"Anh có biết không? Dù tình cảm của em có thành hay bại, thì anh sẽ mãi là mùa xuân trong thanh xuân của em đấy!"…
Tác giả: vitaminbede một chiếc fic đầu tay nên không thể tránh khỏi sai sót hy vọng các bạn sẽ góp ý cho mình, mình sẽ đón nhận ý kiến của mọi người một cách tích cực nhất, khọp khun na kha. một chút về sự nghiệp viết fic của mình: người ta 23 tuổi: lo cơm áo gạo tiền vẫn là tôi 23 tuổi : viết fic otp đến 2h sáng 😀___________________lời hứa "always with you" năm ấy em lại làm được rồi.b/w…
___________ Hắn tỉnh lại sau giấc mộng dài, nơi đây chẳng còn em nữa...…
Muốn thực hiện cái OTP Challenge: 30 câu chuyện ngọt ngào sau khi ở bên nhau bên "Nhà sản xuất viết lách" nên ú oà cái này ra đời ^^ Với lại đây còn tổng hợp các shot mình viết cho cnjs nữa ^^…
2/30 days…
Pyscho Paths - Những bệnh nhân tâm thần bị ruồng bỏ.Họ đều đi vào trong một khu rừng ma ám,Mà nghe đồn rằng, bất kì ai bước vào đó, đều không thể nào quay trở về được.Khu rừng đó là khu rừng gì?Psycho Path - Khu rừng phản chiếu lại những ngóc ngách sâu thẳm nhất trong linh hồn bạn. Liệu bạn có thể sống sót?…
« longfic »em thất thần cất đôi lời ca ngọt lịm, chút u buồn thoáng qua nhẹ bẫng mà tan nát cõi lòng. sông hoài mênh mông oằn mình dòng nước xiết, lòng em mênh mang, chiều tàn hiu quạnh.anh có về không anh ơi? mắc công em đợi, em chờ hở anh..một thoáng u buồn, cả một đời nhớ thương...___« 09022019 - mywkth »…
"Cả thể giới đều hiểu chỉ một người không hiểu".Đây là hậu quả của việc gặp lại người cũ, một chút hơi men và cảm xúc dâng trào. Chỉ là muốn xả ra nỗi bức bối trong lòng tôi, nên đây là 1 câu chuyện thật, không chút văn vẻ, màu mè hoa lá hẹ nào đâu nhé. Nếu trong thanh xuân của bạn từng có một mối tình đơn phương thì có thể bạn sẽ bắt gặp bản thân mình trong đó."Điều tuyệt vời nhất đôi khi không phải là cái đích đến hạnh phúc mà là những tháng năm đẹp nhất mà chúng ta đã trải qua cùng nhau".…
Cập nhật để không quên mấy cái thông tin, spoil truyện mới và chém gió tí :3Nếu đọc truyện thì nhớ vote, để lại bình luận và theo dõi để động viên tác giả và nhận được thông báo sớm nhất khi có chương mới :3Đả đảo đọc chùa nhoaKhông ăn cắp ý tưởng please…
Giải trí thui ạ❗…
Tôi vừa trải qua năm học tồi tệ nhất trong suốt lịch sử mười năm cắp sách tới trường. Đáng lẽ năm học vừa rồi phải tràn ngập niềm vui và hạnh phúc khi tôi đỗ vào chuyên với số điểm vượt sức tưởng tượng. Nhưng đời không như là mơ. Năm học lớp Mười chỉ toàn một màu xám xịt chứ không hề màu hồng như tôi nghĩ. Thậm chí là cho tới tận bây giờ, khi chín tháng đầy ác mộng đã trôi qua, những ký ức kinh hoàng ấy vẫn chẳng chịu buông tha cho tôi. Chúng tìm đến tôi khi màn đêm buông xuống, len lỏi vào trong giấc ngủ của tôi, khiến tôi la hét trong tuyệt vọng để rồi choàng tỉnh giữa đêm với cơ thể đầm đìa mồ hôi, gương mặt trắng bệch và nhịp tim nhanh gấp mấy lần bình thường...Truyện này vẫn chưa được edit chi tiết nên nếu thấy lỗi sai, mong các bạn góp ý nhẹ nhàng để mình sửa lại ^^…
Xin chào mọi người. Đây là những mẩu truyện nhỏ mà mình viết dựa theo chủ đề của challenge. Văn phong của mình vẫn đang trên con đường hoàn thiện, nên nếu mọi người có góp ý cho mình thì cứ thoải mái nhé. Mình rất vui nếu có ai đó thật sự quan tâm đến những gì mình viết. Và cảm ơn các bạn vì đã ghé thăm ngôi nhà nhỏ của mình :3 Mình không biết tên artist ở ảnh bìa, nếu ai biết thì xin hãy cho mình in4 nhé…
Câu chuyện xoay quanh về những định mệnh gặp gỡ không mong đợi của cô nàng mới ra trường tên Trúc Như và anh chàng được mệnh danh là "Ông chú gia trưởng" tên Quân Cường. Gặp gỡ nhau và trải qua nhiều biến cố y như định mệnh đã an bài thì liệu cuối cùng kết quả có như cổ tích hay không hay lại đẩy cuộc đời đi vào bước đường gãy đổ.…
Tôi: KIỀU ÁNH DƯƠNG (Cố Ngọc Tâm) natsumeChú(chồng): Cố Thạch AnNgười bạn thân lúc nhỏ đồng thời người theo bảo vệ Kiều Ánh Dương là Phan Nhất Phong (được mẹ mình nuôi lúc nhỏ nên lấy họ của mẹ tôi)Anh trai: KIỀU BÁCH HẠCha: KIỀU BÁCH NAMMẹ: PHAN MINH NGỌCEM CỦA CHA: KIỀU AN HIỀNMẸ KẾ:BẠN THÂN CỦA MẸ LÚC NHỎ , HÀ MINH TÂMCON GÁI HÀ MINH TÂM, HÀ TRÂM ANH (Kiều Trâm Anh)Bác sĩ riêng của gia đình tênPhạm Đức Phúc và con tên Phạm Minh DuyBạn ngồi trên một bàn tên Minh là người sau naỳ có rất nhiều việc cần giúp đỡ…
Tác giả: Chấn Tây Giã - 战西野Chương: 126 chương.Editor: Jo (@Mywword)Trans: Chat GPT, GG dịch, vân vân,......[Bản dịch này chỉ được đăng tại Wattpad - vui lòng không mang đi nơi khác]Chủ nhà mù tiếng nên chỉ đảm bảo được 50 - 80% nội dung (Góp ý nếu không hài lòng).________Diệp Sở Đình là cổ y thế gia truyền thừa nhân, nhưng nàng lại ra đi trước cả khi kịp kế thừa.Sống lại một lần, nàng chỉ muốn làm một con cá khô, sống một cuộc đời vô âu vô lo.Thù tri chiêu bạo kích, cha mẹ và anh trai bị giết, chỉ còn lại nàng và ba đứa trẻ.Tam đệ bị thương nặng, Tứ đệ hôn mê, còn có một tiểu hài tử đang chờ đút cho.Đứa bé nhỏ vụng về kéo lấy gấu quần."Đói rồi."Diệp Sở Đình: "..." Đứng dậy làm việc!...Diệp Sở Đình đã lên kế hoạch rất hoàn hảo, nuôi lớn mấy đứa trẻ rồi nghỉ ngơi. Nhưng kết quả lại có một người đàn ông chen chân vào ước mơ của nàng. "Diệp Tiểu Thư đã trì hoãn tôi nhiều năm như vậy, chắc hẳn phải có một lời giải thích."Diệp Sở Đình: "6."Người đàn ông đó đã ở trước cửa nhà tôi và không chịu đi, cuối cùng lại trở thành lỗi của tôi?...Diệp gia quả hiển hách. Diệp Tam Lang là vị chính yếu trong triều, Diệp Tứ Lang có công lao vang dội, danh tiếng rung chuyển miền Tây Bắc, Diệp Ngũ Cô lại làm ăn buôn bán khắp nơi, giàu có đủ để cạnh tranh với một quốc gia.Chỉ có Diệp Nhị Cô, bận rộn nuôi dưỡng chăm sóc đệ muội, không biết từ khi nào tuổi tác đã cao, việc kết hôn trở thành một nỗi lo."Lần này ta mang theo đứa nhóc"…
My writings are not specifically about any topic; my writings are the worded version of what's inside my head at one time or another, or all the time.…
Viết cho cuộc sống hàng ngày của tôi bớt nhàm chán.…