"Đừng cãi nhau nữa" là sự nhún nhường lớn nhất của 1 người con trai "Okie, anh đúng em sai" là sự ngu ngốc cuối cùng của một đứa con gái. Và "Đừng cãi nhau nữa, okie anh đúng, em sai" chính là dấu chấm hết của một mối quan hệ. Nếu là yêu sao anh không níu giữ?…
*ảnh bìa: nguồn pinterest*tình trạng truyện: đang viết*lịch truyện: 1 tuần 1-2 chươngNăm ấy nếu tớ chịu mở lòng mình mà nói cho cậu biết rằng cậu là người mà tớ không thể đánh mất thì có lẽ chúng ta đã không lạc nhau.…
Cố Du Ninh nâng mắt nhìn, một nam sinh vóc dáng cao lớn, thậm chí còn đầy đủ xương thịt hơn cậu. Mặt mũi sáng sủa, đẹp trai không thua kém gì cậu khiến các bạn nữ trong phòng gào thét. Cậu nam sinh mặc một chiếc áo hoodie màu trắng đen đơn giản, quần túi hộp màu xám ôm lấy đôi chân dài, đôi mắt đang nhìn đăm đăm về phía cậu.Cậu quên tên người khác thì thôi chứ vị nam sinh này không thể nào quên được. Nam sinh là Hạ Từ Dương, một vị học bá trong trường với câu "Không nhất trường thì nhì trường", rất được lòng thầy cô. Nghe loáng thoáng có vẻ là đại thiếu Hạ gia, giàu có không thua kém gì Cố Du Ninh.Cậu chỉ im lặng, có lẽ có sự khúc mắc gì giữa hai người, khiến Du Ninh không nhìn lấy anh một lần. Bị ánh mắt của người này nhìn quá lâu làm cậu phát cáu. Cậu cắn vỡ viên kẹo, đứng dậy túm lấy cổ áo anh. "Tên khốn này, sao cậu lại ở đây."…
Từ bỏ một người bạn đã yêu thầm rất lâu cảm giác thế nào? Chưa bao giờ có được, lại như vừa mất đi cả thế giới. Đến mãi rất lâu sau này tôi biết được cậu năm ấy cũng thầm mến tôi…
Tên truyện: Dẫu cho anh chưa từng gặp emTác giả: Tạ SơDịch giả: qiuhuaiThể loại: Tình yêu vườn trường, lãng mạn Nhân vật chính: Lâm Mộ Thiển, Ninh Trí ViễnNhân vật phụ: Đậu Đậu, Mạn Mạn, Ôn Lai, Triệu Tử LongVăn án:Lần đầu gặp mặt, Mộ Thiển chỉ hỏi Ninh Trí Viễn hai câu: "Anh có phải người Trung Quốc không?" "Anh có phải người tốt không?"Bốn năm sau lại một lần nữa gặp gỡ, anh là sinh viên xuất sắc của học viện vật lý, cô là tài nữ của học viện văn học."Tôi không phải cao tăng, cao tăng không có thất tình lục dục nhưng tôi có." Nói xong, anh nhìn cô, trong mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng không thay đổi."Archimedes có một câu danh ngôn 'Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả Trái Đất', đối với anh mà nói, một mình em là đủ để anh có thể nhấc bổng cả Trái Đất, em chính là điểm tựa của anh." Xem, thâm tình như anh, khiến cô không kìm được mà rung động.Cô nói với anh: "Tương truyền 'Con người sau khi chết, nếu như trái tim nặng hơn lông vũ, thì sẽ phải xuống địa ngục'."Anh lật quyển tạp chí trong tay, nhàn nhạt trả lời:" Vậy thì cân nặng của em chính là vận mệnh sau khi chết của anh rồi."…
Sáu năm, thời gian đủ để một con người thay đổi. Cậu từ một cậu ấm ăn chơi có thể vì cô mà trở thành đại boss. Tất cả đều đã đổi thay, Chỉ riêng tình cảm năm ấy vẫn vẹn nguyên.Trần Vy Vy: " Tôi sẽ không bị cậu lừa thêm lần nào nữa đâu "Cố Việt Trạch:" Em vĩnh viễn không thể thoát khỏi tôi, đây là số mệnh!"........…
Nó-Thục Uyên- một con nhỏ thực dụng coi tiền tài hơn cả tính mạng, cầu toàn nhưng luôn để não trong tủ lạnh mỗi khi ra ngoài. Cơ bản chỉ là vai phải diện hay fangirlHắn-Nam Khanh-thằng trời thương, có gia phả tương tự Luffy thuộc con ông cháu cha. Hoặc nam chánh hoặc đơn phương nữ chánh.Hai người we don't thuộc về nhau sẽ cùng tạo nên một câu chuyện tình nhảm phân. Cân nhắc trước khi đọc.…
Nếu bạn là một người hướng nội không thể chia sẻ cũng không dám chia sẻ câu chuyện của bản thân với bất cứ ai thì bạn sẽ lựa chọn cách nào để giải tỏa nỗi buồn?!? Viết nó thành một câu chuyện, vừa lưu giữ kỉ niệm, vừa để chia sẻ. Không hoàn toàn là câu chuyện của tôi nhưng cũng là câu chuyện của tôi...Tiếc là câu chuyện của tôi không có một cái kết đẹp. Hi vọng trong mỗi câu chuyện, mỗi bộ phim, trong cuộc sống của mỗi người đều có cái kết viên mãn. Đây là câu chuyện đầu tay của tôi hi vọng mọi người đón nhận.…
Tác giả: Muzzi MingThể loại: ngôn tình, fantasy, huyền ảo, học đường, updating...Văn án: Thế giới của 1000 năm sau khác 1000 năm trước như thế nào? 1000 năm trước đã tồn tại một câu chuyện đầy bi thảm thì liệu 1000 năm sau có lặp lại bi kịch đó không? Thế giới và vạn vật đều đổi thay thì tình yêu sẽ vẫn giữ nguyên thậm chí luôn cháy như một ngọn lửa không bao giờ tắt hay sẽ phai nhạt dần theo thời gian? "1000 năm sau liệu cậu còn nhớ tôi?" một câu hỏi của một con người ở những giây phút cuối đời dành cho người mình yêu một yêu tinh có cuộc đời bất tử và bất lão.Đó sẽ là một câu chuyện về...Cô nàng Yêu Tinh Yurihana trong cuộc sống hiện đại."Đó là ai vậy? Cô ấy đẹp quá!""Là ai ư? Cậu không biết à? Đó là Yurihana cô nàng tai tiếng của trường Zen chúng ta đấy."Cùng sự xuất hiện của một người..."Này, Kristan cậu ta là ai?""Cậu ta à? Hình như là học sinh mới chuyển đến đó cô nàng tai tiếng Yurihana à, hahaha.""Này, không vui đâu."Học sinh mới chuyển đến? Cậu ta sẽ là một người như thế nào?"Hôm nay có một học sinh chuyển đến lớp chúng ta. Chúng ta hãy giúp đỡ cậu ấy nhé! Em hãy tự giới thiệu bản thân mình nào?""Xin chào mọi người tôi là Heulwen Outera. Rất mong được mọi người giúp đỡ.""Vậy thì em hãy đến ngồi ở bàn cuối lớp nhé! Dù sao chỉ còn trống mỗi chỗ đó thôi. Cô rất trông đợi vào em.""Ehh tiếc ghê vậy mà cậu ấy lại ngồi kế học sinh tai tiếng kìa."Đôi lúc lại gợi lên những hình ảnh quen thuộc... trong quá khứ."A trời ơi Yurihana rơi xuống nước mất rồi. Làm sao đây."Một làn nước…
Anh đã từng nói anh ghê tởm những người con trai yêu nhau.. Còn cậu, theo lời anh nói lại thật đáng ghê tởm..Vậy mà sau hai năm gặp lại, có điều sai sai ha?…