ngày bé, em và hắn là hai người bạn lớn được tí nữa thì đưa nhau đi học, che chở cho nhau, chăm sóc nhau từng tí một.đến một ngày định mệnh hôm ấy, em đi, bỏ lại kí ức ủa vây nơi địa đàng là mảnh kí ức dang dở của một thời niên thiếu... !!!Không reup!!!…
Yuukan là người yêu thích công việc khoa học nhưng trớ trêu thay anh bị liệt cả hai chân và căn bệnh càng lúc càng phát triển cho đến khi anh bị liệt toàn thân trong lúc đấy anh chỉ ước được quay lại thay vì vùi đầu vào công việc anh chỉ muốn được cùng người mình yêu tận hưởng tuổi thanh xuân...…
Làm một học sinh cấp 3 bình thường là tâm nguyện của Hoàng My tôi ngay lúc này, bởi lẽ không có một phút giây nào tôi dám nghĩ chuyện cá nhân của mình lại được quan tâm một cách thái quá như hôm nay. Không khí như đóng băng ngay khi tôi bước vào lớp, một cảm giác hơi hơi ba chấm khi ánh mắt tôi chạm tầm mắt các bạn. Còn chưa kịp khó hiểu thì con Trang best friend đã vồ lấy tôi và hỏi liến thoắng:- "Mày với Lâm hotboy là couple hả? Sao không nói với tao? Bạn bè như qq"-"U là trời, kiss đắm đuối như thế mà mày còn hỏi được"-Thằng Long phấn khích xen vào-"Ái chà chà, trông phèn phèn mà cao tay phết My nhỉ? Không ấy cả lớp mình đi ăn lẩu đi. My mời"- Giọng thằng Cường vô duyên xen vào Bla blaKhông để vụ này chìm, tôi cần lời giải thích.…
Tình yêu tuổi 17 !!Cô gái bắt đầu có cảm giác mình đang crush thằng bạn của mình và cô ấy đã mạnh dạn nói với chàng trai mà cô ấy thương..... Vậy điều cuối cùng cô ấy nhận lại được là gì??…
Giới thiệu: Lần đầu tiên Thanh Hải tỏ tình, tôi sợ đến mức vừa nghe xong thì chạy biến vào còn không quên kéo cổng rầm một cái rồi trốn tiệt luôn mấy ngày. Vài ngày sau, Hải Yến hỏi tôi: "Nghe nói bồ đã sập cổng ngay trước mũi Thanh Hải khi anh ấy vừa mới tỏ tình xong à?"Tôi cúi đầu ăn năn: "Mình xin lỗi.""..."Một câu chuyện không ngắn cũng không quá dài, thanh xuân đơn giản, bình thản trưởng thành.Người viết: Anh Vũ…
- Anh nói thật nhá, ai yêu em thì người đấy là cún! Người gì hung dữ, đanh đá, sơ hở là cào thôiiii- Em là Mèo mà, meow meowww...- Hoàng Đức Duy, anh yêu em.- Em thích con trai nói được là làm được ý.- Gâuuu~P/s: lại là Rei và những câu chuyện ăn đáng iu mà lớn đâyyyy~ bộ này là một bộ sủng ngọt, thanh xuân vườn trường, bạn từ thuở nhỏ, hai nhà tác hợp, nói không với lăng nhăng ngoại tình gì hếccbộ này ngọt sâu răng á🤭Tự dưng cái ảnh hợp truyệnnnn_nhưng mà thật ra toai nhìn ảnh mới có fic_🤧…
Thanh xuân của Phan Ánh Nhi là những ngày cãi vã không hồi kết với Hoàng Lê Bảo Minh nhưng càng cãi, càng không nỡ rời xa. Là những buổi chiều tan học vừa chạy vừa la hét, là ánh mắt quen thuộc phía sau luôn lặng lẽ dõi theo.Thanh xuân của Hoàng Lê Bảo Minh là cô bạn cùng bàn ồn ào, bướng bỉnh nhất lớp là người duy nhất khiến cậu vừa muốn chọc, vừa muốn che chở. Là những lần quay đi lại sợ không còn ai bên cạnh mà gây gổ nữa.Thanh xuân của Nguyễn Kim Ngọc là khoảng trời riêng chỉ có sách vở và sự mạnh mẽ nhưng đâu đó, luôn có một người âm thầm dõi theo từng bước cô đi, dẫu chẳng dám nói một lời thừa nhận.Thanh xuân của Lê Thanh Túc là bóng lưng nhỏ bé của người con gái mà cậu đã thích từ rất lâu. Là kiên nhẫn, là chờ đợi, là tin rằng một ngày nào đó... Ngọc sẽ chịu quay lại nhìn cậu.Và rồi...Ba năm cấp ba họ đã cùng nhau viết nên thanh xuân đẹp nhất của đời người. Có thể sau này mỗi đứa mỗi ngả, có thể lớn lên sẽ có người rời đi... Nhưng ít nhất trong thanh xuân ấy họ đã từng là tất cả của nhau.…
"Cốt truyện của nhân vật phụ " là câu truyện về cuộc sống thường ngày trong tưởng tượng lãng mạn của Hạ Linh. Cô ấy là một con mọt sách chính hiệu, nhưng vô cùng dũng cảm, dám nghĩ dám làm, cô còn 1 thân phận rất đặc biệt (mọt phim, mọt truyện, não yêu đương nhưng lại kị chuyện tình yêu). Chỉ là người tự tin như cô ấy khi dính đến tình yêu lại vô cùng nhát gan, chỉ dám coi mình là nhân vật phụ trong cốt truyện của chính mình. Với cô, anh đến cùng mùa hạ, đem theo ánh hào quang rực rỡ chiếu rọi cuộc sống nhàm chán bình thường của cô.…
"Tôi nhớ tôi của tuổi mười bảy hồn nhiên lại không lo nghĩ" "Tôi nhớ chúng ta của tuổi mười bảy chuyện tình đẹp tựa lá vàng rơi vào chiều thu lộng gió"…
Tương tư một người, rốt cục là như thế nào? Là khi điện thoại đổ chuông, người mà bạn mong muốn ở đầu dây bên kia là họ. Là khi bạn chấp nhận dành ra biết bao thời gian công sức, cũng chỉ để đổi lấy cái nhìn của họ. Là khi vì một lời nói bơ quơ, bạn liền ôm mộng mà hạnh phúc cả ngày. Hay là khi biết chắc rằng họ không bao giờ thích mình, bạn vẫn nguyện ấp ủ hi vọng từ ngày này qua ngày khác. Một thứ tình cảm đơn thuần, không một tia ác ý. Một thứ tình cảm cháy bỏng mà dồn dập, khát khao nhưng vô vọng. Dẫu biết không có kết quả, thứ tình cảm ấy vẫn cứ len lỏi trong góc khuất của trái tim ta. Có lẽ, đó chính là tương tư. • "Để theo đuổi người tôi yêu nhất, tôi đã trở thành người mà tôi ghét nhất lúc nào không hay." "Dẫu cho cùng, tôi cũng chỉ là ánh sao nhỏ bé trong dải ngân hà bao la của cậu." • Những dòng suy nghĩ thầm kín nhất của tình yêu tuổi học trò ngây ngô tuy giản đơn nhưng lại ẩn chứa trong đó biết bao sầu muộn. Không tên, không tuổi, không giới tính. Chỉ đơn thuần là học sinh. Hình ảnh nhân vật sẽ được phác hoạ chân thực nhất qua con mắt và trí tưởng tượng của độc giả. Chúc các bạn có những trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện.…
Truyện về tình yêu thời học sinh .Chàng trai theo đuổi cô gái . Đến năm 20t hai người quen nhau... Cho đến năm 22t chuyện gì xảy ra mời mọi người đọc sẽ rõ hơn nha…
Kể về cuộc đời ồn như cái chợ của Nhật Hạ,1 cô gái mạnh mẽ, mỏ hỗn. Xung quanh cô có rất nhiều những người anh em, bạn bè luôn kề vai sát cánh làm trò hề và diễn tiểu phẩm. Nhưng bên cạnh đó cũng có nữung đối thủ muốn dìm cổ xuống đáy vực, cổ không phải tiểu bạch thỏ ngốc nghếch mà là nữ chính trong bộ "trùng sinh tôi quyết trả thù lũ ngu dám hại tôi lúc trước" của cuộc đời cổ:)Vậy hãy mong chờ vào câu chuyện nhé…
Muốn giới thiệu đến các bạn những bộ đam mỹ vườn trường hay. Cũng muốn lưu giữ lại cảm xúc của bản thân nên mình đã lập ra bộ review này. Mọi người ghé đọc nhé…
Tôi xuyên sách rồi xuyên làm nhân vật phụ thích nam chính đeo bám không rời, tôi quyết định phải né xa nam chính hướng tới một tương lai sáng chói nhưng không ngờ Triệu Tùng Dương ép tôi lên tường đè giọng hỏi -" Em sợ tôi sao hay là ghét tôi? Sao thằng kia thì em cho nó lại gần ôm còn tôi thì không?" -" Em..m.e...m không có ghét anh chỉ là chỉ là chúng ta không thể "-" Cái gì mà không thể?? Tôi không đẹp trai ,không giàu, không thông minh hay sao ?" -" Không có!! Anh mười điểm chỉ là chỉ là "-" Chỉ là làm sao??"-" Em thích người có nhóm máu O còn anh là nhóm máu A nên không được!!! " Tôi thấy anh đứng chết lặng tại chỗ bởi câu trả lời bịa đặt trong sợ hãi của tôi . Huhu tôi cũng hết cách rồi sao tôi càng né lại càng tệ thế này ToT..…
Ở những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất, Tư Mạn - cậu học sinh có nụ cười rạng rỡ và tính cách mạnh mẽ, bất cần - lại vô tình bị thu hút bởi Trần Minh, một chàng trai trầm lặng, ít nói nhưng ẩn chứa trong ánh mắt là cả một bầu trời nỗi buồn.Ban đầu, giữa họ chỉ là những va chạm vụng về nơi hành lang lớp học, những câu nói tưởng chừng vô nghĩa trong giờ sinh hoạt, hay một ánh nhìn vội vàng giữa sân trường đầy nắng.Nhưng rồi, chẳng biết từ khi nào, Tư Mạn bắt đầu muốn bước vào thế giới của Trần Minh, nơi tồn tại những vết thương chưa lành và nỗi cô đơn giấu kín sau nụ cười gượng gạo.…
Kì Duyên Mọi người đều gọi cô ấy như thế. Tích cách bướng bỉnh và kiêu ngạo. Chưa từng có nổi một mảnh tình trên đôi vai của cô ấy.17 năm cuộc đời mà vẫn chưa có nổi một mảnh tình thì quả là kì tích trong suốt cuộc đời của Kì Duyên. Cô ấy chiềm đắm trong tiền tài và danh vọng của gia đình và kiêu ngạo chẳng bao giờ tôn trọng bất kì ai.Tới khi gặp Vương Hạo. Mọi thứ với Kì Duyên là một dấu chấm hết.Một vết nhơ trong cuộc đời không thể nào rửa sạch được kể từ khi hắn ta xuất hiện.…