Hai khoảng thời không khác nhau. Hai con người xa lạ gặp nhau. Mở ra một câu chuyện ngọt ngào nhưng cũng đầy luyến tiếc.Đây là sự sắp đặt của định mệnh hay là sự sai sót của thời gian đây?Năm chúng ta đều 17 tuổi, chúng ta gặp nhau.Năm tớ trở về 17 tuổi, cậu lại dừng ở năm 18 tuổi ấy.Nếu tôi có thể phá vỡ thời không để một lần nữa để gặp cậu? Thì dù đó có là sự khởi đầu hay một lần nữa kết thúc là bi kịch của số phận thì tôi vẫn muốn...gặp lại cậu.…
Đây là một cái JQ cùng ái muội cùng tồn tại chuyện xưa, đây là một cái toan ngọt cùng tồn tại chuyện xưa - Văn án của truyện.Nói dễ hiểu thì đây là một câu chuyện nhẹ nhàng pha chút hài hước.Chị "yêu anh từ cái nhìn đầu tiên" và từ đó bắt đầu theo đuổi anh. Anh thì kiêu ngạo, lúc đầu không thèm để ý chị. Mãi đến khi có nam phụ phá rối mới cuống cuồng, lộ ra bộ mặt thật vô sỉ, mặt dày.…
Dưới ánh đèn vàng, ta cười lặng lẽ,Vai nữ phụ buồn - chẳng ai nhớ tên.Ánh mắt chạm nhau, thoáng rồi vụt tắt,Người chẳng ngoảnh lại, chỉ bước qua thêm.Trong bóng tối, ta thì thầm rất khẽ,Lời thương chưa kịp gửi đến tim người.Ánh đèn chói sáng sân khấu hoa lệ,Riêng ta - vai phụ, chẳng được chọn cười.Trái tim khép lại, vết thương rỉ máu,Giấc mơ dang dở chẳng thể nói ra.Người cùng ai khác viết nên khúc hát,Ta lặng thì thầm... như chưa từng qua.…
Dư Lạc tìm thấy một con chuột nhỏ.Chuột nhỏ ngốc nghếch chỉ thích đọc sách, khi nhìn cô sẽ đỏ mặt, còn nhút nhát đến phiền.Nhưng môi của chuột nhỏ có thể giúp cô cai thuốc.Cô đành miễn cưỡng đem về nuôi vậy.--Nữ lạnh, nam kém tuổi, nam chính u mê nữ chính từ nhỏ, cực kỳ bám người. Cả hai nhân vật chính đều có vấn đề về tâm lý, là một câu chuyện nhỏ về sự chữa lành.…
Nếu như chúng ta vẫn luôn ở bên nhau, từ cái thủa hai trẻ vô tư lần đầu gặp, lớn lên bên nhau từng ngày thành những thiếu niên tươi đẹp tràn đầy sức sống. Tuổi thơ của chúng ta, thanh xuân tươi đẹp của chúng ta đều tràn ngập hình bóng đối phương. Chúng ta là gia đình của nhau, là bạn bè thân thiết nhất của nhau, tính mạng chúng ta tuy hai mà là một. Nhưng liệu tất cả chỉ đơn giản có thế ?…
Warning: Nhân vật ooc, ai không nuốt đc thì vui lòng ko đọc:)))Bối cảnh: Hinata Shouyou - nam sinh ngại đám đông, ngại bị chú ý, chuyển từ vùng quê lên thành phố sống một mình trong một căn hộ để học trường cấp 3 chuyên với ước mơ làm giáo viên. Thế nhưng, ngôi trường Haikyuu danh giá này lại là một nơi chứa rất rất nhiều zai xinh gái đẹp. Từ đó, em đặt ra mục tiêu: vừa có thành tích ổn định, không bị nổi bật quá mức như học bá, vừa tránh xa người đẹp trường này để không bị các anh chị lao vào thù ghét các kiểu. Nhưng, đời không như là mơ, bằng một cách nào đó mà các chàng trai ấy đã dần trở nên thân thiết với em...Fic này ra đời trong hoàn cảnh tui bị ốm và bị vã quá mức:))) Văn phong có thể không hay nên mọi người thông cảm, nhưng nếu thấy hay thì nhớ ủng hộ nha!!!…
Ai trong chúng ta cũng đều có những người bạn để ở bên. Nhưng liệu chúng ta có phải tất cả đều có thể nhận biết được ai mới là người thật lòng , đâu là kẻ nói dối...12 con người, 12 người bạn...Họ đều đã từng trải qua những kỉ niệm về tình bạn nhưng đâu phải tất cả đều là tốt đẹp... Mỗi người một câu chuyện, một niềm ký ức chẳng thể quên gộp lại để tạo nên câu chuyện thanh xuân cuối cùng và kéo dài mãi. Thân _AH_…
Chuyện về cuộc sống cuối cấp và hành trình đi tìm prommate của tụi bạn 12 Anh, gồm Nhân Mã, Sư Tử, Song Ngư, Ma Kết, Kim Ngưu.Truyện có đề cập tình yêu dị giới, đồng giới và song giới....Truyện đăng duy nhất ở Wattpad, nếu có muốn mang truyện mình đi đâu xin hãy hỏi ý kiến mình.…
Tên: Nhảy múa qua thanh xuân.Tác giả: Hiroshi Suzu a.k.a Giai Nguyệt CátThể loại: Đô thị hiện đại.Tags: học đường, 12 chòm sao, hiện đại, BL, BG.Văn án: "Thanh xuân trôi qua nhanh đến mức tớ dường như đã nhảy múa qua nó".Thanh xuân là một chặng đường không dài nhưng lại để trong lòng người biết bao nhiêu nhung nhớ. Khi còn là học sinh cấp ba, ta chỉ mong sao thời gian trôi nhanh để có thể trở thành người lớn. Đi làm, kiếm tiền, lập gia đình. Nhưng khi ta đã trưởng thành, ta lại cảm thấy nhớ nhung cái thanh xuân xưa cũ kia. Nếu thời gian có thể ngừng, chỉ mong nó sẽ ngừng ngay thời khắc tươi đẹp nhất của tuổi học trò.Song Ngư cùng Bảo Bình là một cặp anh em song sinh, thế nhưng ai người lại chẳng có chút gì giống nhau. Một Song Ngư trầm lặng luôn giấu kín tâm tư, một Bảo Bình bốc đồng trong cuộc sống. Cả hai cùng nhau đối mặt với sóng gió tuổi học trò, vững tin viết vào những trang giấy xưa cũ.Tạm biệt, thanh xuân.Update: hệ liệt về cp của hai anh em Song Ngư và Bảo Bình. Có một số cung làm cameo nên mình vẫn giữ nguyên tag nhé.…
Một món quà dành tặng cho shippers yêu thích BaekSoo.Hai chàng trai này ở cạnh nhau khiến mình nghĩ đến thanh xuân, nghĩ đến năm tháng còn là học sinh cấp 3 vô lo vô nghĩ, nghĩ đến những cố gắng nỗ lực không mệt mỏi của tuổi trẻ, nghĩ đến những rung động đầu đời đầy mới mẻ,...Một người như nắng, mang đến sự năng động trẻ trung...Một người như mưa, mang đến sự dịu mát trong ngày hè oi nóng...…
Sau khi Korosensei chết, lớp 3E mỗi người đều có dự định riêng của mình, từng thành viên trong lớp đều thi được vào trường cấp 3 mình mong muốn, từng người một đều thực hiện được ước mơ của mình, ước mơ của cha mẹ. Chỉ có mình Karma ở lại và thi lên cấp ba của trường Kunugigaoka. Học trường nào đối với cậu đều không quan trọng, sau này với thực lực của mình cậu muốn làm nghề gì cũng được thôi, quan trọng nhất là ở đây luôn có một đối thủ xứng đáng.…
Tác giả: 咩甜甜勋------Đại ca trường đăng bài tìm đồ thất lạc, hỏi ai đã lấy "trà đắng" của hắn.(Trà đắng: 苦茶, đồng âm với từ 裤衩, nghĩa là quần lót á mng :))) )Bình luận tràn ngập tiếng cười, tôi chết lặng nhìn mảnh vải trong tay.Viền ren, màu đen, bên trên còn thêu cả tên viết tắt của hắn nữa, tất cả đều trùng khớp với miêu tả của hắn!Vốn dĩ tôi định giả bộ như không biết gì cả, ai ngờ số lượng "trà đắng" trong tay ngày một tăng lên, tôi hoảng hồn.Đại ca trường bởi vì không có "trà đắng" mặc mà nổi điên, tôi rén muốn ch.ết, đó là đại ca trường đấy!…
Có những mùa thu đến quá sớm.Và cũng có những người rời đi quá nhẹ.Giữa sân trường năm ấy, có tiếng giày cũ vang trên nền gạch, một ánh nhìn tưởng như vô tình, một câu nói chưa từng kịp nói.Họ từng ngồi chung một lớp.Cùng chia nhau những con điểm số, những câu hỏi không lời giải đáp.Một người thích nắng, một người thích lặng gió.Nếu thời gian là một vòng tròn khép kín, thì đã có một đoạn - nơi hai đường thẳng tưởng chừng song song chạm vào nhau.Nhưng rồi, một người bước tiếp.Còn một người... dừng lại mãi ở ngã rẽ năm ấy.Mọi điều đều bắt đầu từ nụ cười đầu mùa.Và kết thúc bằng những lời chưa kịp thốt ra.Không phải chuyện tình nào cũng cần một lý do để đau.Có những mối quan hệ, chỉ cần im lặng - đã đủ là kết thúc. Một câu chuyện về ánh mắt lạc nhau trong lớp học.Về một trận bóng rổ không ai dắt tay nhau về.Về một mùa thi có hai cái tên đỗ cùng một trường, nhưng... không ai còn chờ ai nữa.Nếu bạn từng đánh mất ai đó trong những năm tháng tưởng chừng vô tư nhất của đời mình - có lẽ, bạn sẽ hiểu.…
Người con trai cao m87 lúc này lại như đứa bé 8 tuổi, Minh dụi đầu vào vai tôi. -"T thương m như vậy, sao m không để ý đến t? M thương t một chút thôi được không, Mai Anh?"Tôi không đáp lại, chắc vì tôi cũng không biết nên nói gì. Chỉ có thể vỗ nhẹ vào vai nó.....TRUYỆN CÓ 1 SỐ CÂU CHỬI TỤC, NẾU BẠN NÀO THẤY KHÔNG VUI THÌ CHO TÁC GIẢ XIN LỖI NHÉNhiều lúc tác giả bị nhầm lẫn giữa Gia Minh và Quang Minh, đính chính là Vũ Nguyễn Quang Minh nhé.Mọi người ơi nhớ vote cho mình ạaa…
Tên truyện: Sói Cạnh Nhà.Tác giả: Erly.Thể loại: Sủng ngược đan xen, ngược ở mức độ nhẹ, hài hước, mối tình đầu, nam chính mặt dày tự lập nghiệp, nữ chính chỉ bình thường nhưng là hậu phương vững chắc của nam chính, HE.Số chương: 40 chương, đã full.Facebook: Erly's Planet - Hành tinh của Erly.Đã đăng full tại Mangatoon/Noveltoon: Erly.Văn án:Ký ức tối qua sau khi say của Mạc Nhiên Nhiên vẫn chưa về kịp, cô luôn cho rằng mình là người vô tội, vả lại ngày thường cô rất cẩn trọng tiếp xúc với người khác, cũng chưa từng xem qua phim linh tinh, làm sao có thể bạo dạn như lời anh nói?"Anh nói dối, nếu em thật sự làm bậy với anh sao anh không phản kháng?""Ngu hay sao mà phản kháng?" Từ Tuấn Vỹ bức xúc phản bác, có thằng con trai nào bị người mình thương cưỡng bức mà từ chối?Chẳng biết Mạc Nhiên Nhiên không nhớ thật hay chỉ giả vờ, Từ Tuấn Vỹ cởi cúc áo vạch ngực trái cho cô xem. Trên ngực anh có một vết đỏ bầm, xung quanh vết đỏ là dấu răng, có chứng cớ rõ ràng anh không ngại nói lời khiêu khích."Em nhìn đi, anh không thể tự cắn ngực mình, đều nhờ con gái nhà lành là em tạo nên."📌 Xin vui lòng KHÔNG chuyển ver, re-up truyện của Erly dưới bất kỳ hình thức nào.…