phongluuphapsu p30
…
Vào sẽ biếtchỉ đơn giản là all x hanako…
Mùa hè, mùa của tháng ngày xa mái trường, thầy cô và bạn bè, mùa của những chú ve sầu núp trong lá cây cất tiếng hát không ngơi nghỉ, mùa của nhiều cung bậc cảm xúc dâng trào ... Có lẽ đặc biệt nhất vẫn là cảm xúc của sự chia xa. Vào buổi chiều mùa hè, ánh nắng trải nhẹ cùng với những cơn gió thổi miên man, chiếu những tia nắng hắt qua kẽ lá. Những ngày vào rừng thả hồn rong chơi, ta lại nhớ đến ai, nhớ đến kỷ niệm như gai đâm vào tim mà đến bây giờ vẫn chưa thể quên được. Ai đã từng chìm vào cảm giác này chưa? Cảm giác một sự vấn vương thuở ấy đã cùng ai đó trải qua nhưng chỉ là đơn phương độc mã từ một phía, phải chăng lúc này, vào khoảng trời riêng này vì thế mà bao kí ức ùa về, ta lại nghĩ đến ai rồi lại trở về nơi cũ đắm mình trong trời thương nhớ? Đó là một câu chuyện tình yêu tuổi học trò đầy cảm xúc. Mà tình yêu tuổi học trò thì ở hoàn cảnh nào cũng chỉ là một cảm xúc thoáng qua...…
Neo Citizen…
tình yêu tuổi nào cũng đẹp, nhưng tuổi sinh viên luôn mang thứ gì đó rất nồng cháy và mãnh liệt. Bất kì độ tuổi nào trong chúng ta đều mong muốn tìm được mục đích sống của chính mình. ở độ tuổi bắt đầu chập chững bước vào đời tự xây từng nền móng cho tương lai, bạn sẽ chọn tình yêu hay sự nghiệp? nếu phải buông tay một thứ , liệu bạn có đánh đổi không ? những thứ tốt đẹp sau cùng gọi là thành quả còn những thứ không thành đánh đổi lại là hậu quả, chúng ta có cáng đáng nổi những hậu quả mà những gì mình tạo dựng lên. Người bị tổn thương trở thành kẻ tổn thương người khác, nó bỗng thành vòng lặp trong một thế hệ tình cảm đầy rẫy những hời hợt, chóng vánh.…
Cách đây 3 tháng tôi có thi đỗ vào trường Y ở Nhật Bản (tôi là người Việt du học ở Nhật) và gặp Hada anh khoá trên tôi 2 năm, tôi thì tính nhoi nhoi và hài hước nên khi gặp tôi Hada cười rất nhiều mặc dù chỉ làm quen như bạn bè được 1 tháng nhưng Hada để ý tôi rất nhiều ôm tôi và nhiều khi nhỡ sượt qua ngực tôi nhưng tôi nghĩ chỉ là vô tình nên không thèm để ý và sau 3 tháng Hada đã tỏ tình tôi, tôi còn nghe Hada nói rằng "anh yêu em rất nhiều kể cả khi anh biết em đã né tránh tình cảm của anh" nghe trúng tim đen luôn nhỉ vì tôi rất thương người nên đã đồng ý và ĐÓ LÀ QUYẾT ĐỊNH "SAI LẦM HAY ĐÚNG ĐẮN?" .... còn mọi chuyện như thế nào thì come on vào đọc thôi nèo ~…
Vô tận ba ngàn giớiHán Việt: Vô tẫn tam thiên giớiTác giả: Đông Phương Nguyệt ThầnTình trạng: Đã hoàn thànhMới nhất: Chương 411Thể loại: Diễn sinh, Nam sinh, Cổ đại , Hiện đại , HE , Võ hiệp , Tiên hiệp , Manga anime , Huyền huyễn , Xuyên việtVô tận thế giới ta vì thiên; ba ngàn hồng trần luyện đạo tâm, đây là một cái du lịch ở vô tận thế giới chuyện xưa, tiểu thuyết... TV... Manga anime... Vô tận thế giới, vô tận mạo hiểm, tưởng ta suy nghĩ, như ngươi mong muốn, hết thảy đều ở vô tận đại thế giới…
Nội dung giới thiệu tóm tắt:Chỉ là một yêu xem tiểu thuyết phổ thông chết trạch, ngoài ý muốn xuyên qua đến ( Đấu Phá Thương Khung ) thế giới. . .Xuyên qua Đấu Phá cũng không tệ lắm, tốt xấu biết chút ít nội dung vở kịch. . . . Nhưng là ta vì sao xuyên qua thành Hồn tộc người nha ! Tên là "Hồn tinh mạnh", làm ác sao băng hồ điệp kiếm không nói, hơn nữa nguyên tác căn bản không từng ra danh tự này ! Ta xuyên thành phản trong phái kẻ chạy cờ tiện lợi không gia đùi gà một người sao !Lúc này, vẫn là thằng nhóc cuối cùng BOSS hồn Thiên đế hùng hục địa đi tới, vui vẻ nói: Sư phụ, ta trở thành Đấu Giả rồi !Hồn Tinh Mạnh: ... ... ... .…
[ Đam mỹ, Cổ trang, Trùng sinh ]Vốn không nguyện nhuốm phong trầnTrách chi đời sao khó lườngCánh hoa tàn úa theo màu thời gian lướt qua vô thườngKéo theo hồi ức hoang tànNơi này lòng ai khắc khoảiChờ mong bóng hình năm ấy, nương nhờ theo gió, về đây . . ."A Nghi . . .Là lỗi do ta. Ta sai rồiA Nghi, ngươi đang ở đâu ? Ngươi đang ở đâu ? Lên tiếng đi ?Ta thua rồi này, ngươi trốn kĩ quá, ta không tìm ra. Ta thua rồi này, mau đến đây với ta đi. Ta không tìm ra ngươi rồi.A Nghi ? A Nghi à ? Đừng bỏ ta đi mà. Ta sợ lắm."Tống Hạc Hiên, cứ ngóng chờ rồi lại tìm kiếm rồi lại ngóng chờ. Qua mấy năm trời chờ người tương phùng để chỉ nhận lại cái ngoảnh đầu lạnh nhạt rồi rời đi. Chẳng biết nói gì, hắn chỉ biết đứng đó nhìn theo bóng lưng người kia lại rời xa mình lần nữa. Người kia, Cố Vân Nghi, từng là một thiếu niên lương thiện, ấm áp, ôn nhu. Giờ đã là một đại ma đầu của tà giáo. Giết người không ghê tay, mùi máu tanh bốc lên, bi ai thấu tận trời cao xanh. Y trở nên máu lạnh như thế, là trái tim y bị đóng băng mất rồi. Thế giới của hắn giờ là âm khí, tà đạo, một con thú dữ không thể chế ngự. Một chú hạc nhỏ mang đôi cánh chứa đầy ắp yêu thương và hi vọng liệu có làm tan biến đi một phần tâm ma trong con người kia ?Cố Vân Nghi à, lần này . . . ngươi quay lưng bỏ Tống Hạc Hiên mà đi không một lần ngoảnh lại, không một lời từ biệt. Có lẽ đã là lần cuối rồi, cả đời sau này sẽ chẳng còn quay đầu lại được nữa, sẽ chẳng nói lời từ biệt được nữa. Sẽ chẳng ai nghe . . .…
ruka!toppharita!botrupha, chiyeon, rorasa…
---------…