end
…
Cho ai đang yêu đơn phương…
Dự án: Nhất cá thái điểu đam mỹ đích thấu minh nhân sinh (一个菜鸟耽美作者的透明人生)Raw: Tấn Giang + web lậuKiến trúc sư: FeenaThợ xây: Thảo Linh (Koori Rin)Phụ hồ: Thảo LinhCouple:Vật liệu: Truyện ngắn, đam mỹ, 1v1, HE, xôi thịt, hài sảngKích thước: 27 mét vuông + 1 ban côngNội thất: Từ cái hôm nhận được cuộc gọi từ bạn cùng phòng Lữ Tiểu Âu, cậu đã đặt ra hai mục tiêu vĩ đại của cuộc đời:Làm một bàn tay vàng trong làng truyện sếch.Múc-bang nắm "cỏ gần hang" này.Mặc dù trên đường tình hai tên ngốc xảy ra nhiều chuyện, nhưng chỉ cần dũng cảm, cho dù là Tiểu Minh vận khí tệ hại cũng có thể nghênh đón cái kết hạnh phúc vô ngần. Không có tiết tháo phun bậy buồn nôn, xôi thịt, thỏa mãn đủ các kiểu khẩu vị mặn.…
Trong căn phòng ấm cúng này, anh thắp lên một ngọn nến cùng với món quà mà em đã nói với anh. Anh đang chờ em về nhà đây... và rồi thì em cũng tới.Em hỏi tại sao anh lại chuẩn bị chúng ư?…
Thứ high rồi các chị ạ :<warning: fic đậm chất đam mĩ/ngôn lù :<*whisper* 'another fic chú-cháu :<'…
Đi với người...…
Ngày mới bắt đầu ở ngôi trường mới ban ngày thật bình thường còn đêm thật đáng sợ. nơi đây có quá nhiều điều bí ẩn. xác chết, máu phòng trống... tôi phải rời khỏi đây bằng mọi giá nhưng trước hết tôi sẽ giải mã tất cả…
-04072019Trái tim em như dung động khi nhìn thấy anh người ạ, một trái tim như biết mình yêu khi đối diện với một người mình không hề quen biết cũng chưa từng gặp mặt.…
leesuhyun&kimjinhwan❝đường từ nhà em đến tim anh thì bao nhiêu ạ?❞…
sau mọi cuộc tình tan vỡ, là những trái tim mang đầy đau thương đang vội vã tìm một thứ tình yêu nóng hổi để khỏa lấp sự cô đơn.…
Chương Hạo ước gì lúc đó anh đã không bấm vào đọc bộ tiểu thuyết mà Quan Duệ gửi.Anh đã cố gắng để né tránh cái chết, để có một cuộc sống bình yên, nhưng cớ sao người "bạn thân" lại nhìn anh bằng ánh mắt đó?…
"Xin chào Lee Minhyung, chúng ta lại gặp nhau rồi"…
─ tình yêu đối với tôi, là không trọn vẹn.…
mik làm cái chuyện này vì có nhiều lúc mik tạo xong chuyện kia của mik thì mik sẽ làm cái này,mik thay đổi đó là Kook sẽ là Top còn Tae là Bottom,nếu chuyện này hết thì mik tạo thêm chuyện Yoonmin,có cả Namjin,Taekook,cặp phụ nha,câu chuyện Yoonmin mik sẽ giới thiệu sau,quay lại về chuyện này,nếu 19:00 mik làm xong chap kia thì mik sẽ tranh thủ làm chap này,nếu các bạn thấy chap này mà ko biết chap kia,mik đưa tên là:Taekook//em là của anhhết ròi nha,mik làm cái này là để xem cái nào hay và nổi nhất thoi,mik cũng ko muốn lật Taekook qua KookV nên mik làm cái này cho những bẹn thik KookV thoi,hẹn vào chap 1 nha 😚💅 ✧(σ๑˃̶̀ꇴ˂̶́)σ…
Disclaimer: Mình cũng muốn lắm nhưng đương nhiên mọi thành viên BTS đều không phải là của mình ;; w ;;Catelogy: Yaoi, ABO, Fluff, OOCFandom: BTSPairing: MinV (OxA) (couple chính), KookGi (AxO) (couple phụ), NamJin (BxO) (couple phụ)Rating: NC-17Status: OngoingAuthor: gilBeta-reader: Tiểu TàSummary:「Tôi vốn chẳng tin vào định mệnh, càng không nghĩ tới sẽ để cuộc đời của mình bị trói buộc bởi cái người ta gọi là số phận.Nhưng nếu cơ thể này, da thịt này, hàng ngàn hàng vạn tế bào cùng chuỗi gene quy định mà tôi chẳng được lựa chọn và cũng chẳng thể thay đổi này là để phù hợp với cậu. Thì duyên trời cũng chẳng phải là cái gì khó chấp nhận cho lắm.」Park Jimin 17 tuổi lần đầu gặp Kim Taehyung, liền tự tiện quyết định đây chính là duyên phận của mình. Trói buộc cậu ấy lại, đời đời kiếp kiếp, viết đè lên cả những quy luật di truyền.Nhưng mà đây chỉ là câu chuyện về những thanh niên đang tuổi khí lực sung mãn muốn nổi loạn thôi. Và tất nhiên là cả về những con tim nhiệt huyết yêu thương của họ.…
series năm bóng đèn ly kỳ truyệnđây là series tổng hợp nhiều oneshot mình viết, sẽ được update thường xuyên nên nếu ai yêu thích những mẩu chuyện nhỏ này thì hãy nhớ follow để có thể đọc chap mới nhất nha, cảm ơn mọi người ạ :>…
"Sẽ như thế nào nếu một ngày bạn thức giấc, phát hiện ra bạn đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết đã đọc hôm qua ?""Tưởng chừng như sẽ không là gì của nhau, nhưng định mệnh đã ràng buộc chúng ta.""Tình yêu không có chuyện thay đổi một cách chóng mặt. Chỉ có con người không thừa nhận sự có mặt của nó mà thôi."…