Vai Diễn Câm
Độ tuổi phù hợp: 16+Trích:Tôi chưa bao giờ thấy cuộc đời mình là của chính mình. Từ khi còn nhỏ, mọi thứ đã được sắp đặt như một bản kịch không có hồi kết, còn tôi chỉ là kẻ phải đứng giữa sân khấu để diễn cho vừa mắt người khác. Không được chọn vai, không được phép sai. Tôi đã quen với việc bị bóp nghẹt trong những khuôn khổ, đến mức không còn phân biệt nổi đâu là tiếng thở của mình, đâu là hơi thở người ta nhét vào.Có những đêm, tôi ngồi một mình trong căn phòng tối, im lặng đến mức tiếng tim đập cũng trở thành gánh nặng. Tôi không biết mình tồn tại để làm gì, chỉ thấy trong lồng ngực toàn là khoảng rỗng. Càng cố gắng để sống, tôi càng cảm giác như mình đang chìm xuống - chậm rãi, chắc chắn, không có ai nhìn thấy.Thế rồi... giữa những mảng tối nặng nề, có một ánh nhìn chạm vào tôi. Rất khẽ, nhưng đủ khiến tôi run rẩy. Nó làm tôi nhớ rằng, hóa ra mình vẫn còn trái tim. Nhưng càng nhận ra điều đó, tôi càng sợ hãi: nếu một ngày ánh sáng ấy biến mất, tôi sẽ quay lại làm cái bóng - và lần này, có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ còn muốn bước ra nữa.…