Tác giả: HiTrudyNhân vật chính: Nguyễn Thị Ngọc Huyền Nguyễn Thành Tài Bùi Anh Trường Phạm Thị Anh Đào Câu chuyện: về ngôi trường ở Việt Nam với tình yêu đơn phương của Trọng từ năm cấp 1 dành cho Huyền cho đến cấp 3 anh vẫn dành tình yêu cho cô cứ ngỡ chỉ có một mình anh yêu cô nhưng không hề. Lúc cả hai, học cấp 2 và cùng lớp không may gặp Trường một chàng trai yêu cô nhưng cô lại biết vì tình cảm của anh chàng ấy dù chỉ là hành động nhưng nó rất công khai, khiến cho hai anh chàng xảy ra cuộc chiến tranh ngầm. Cô không quan tâm tình yêu cho lắm cô cứ nghĩ mình ảo tưởng càng gây khó khăn cho hai chàng trai... Tất cả hình ảnh đều là ảnh trên Pinterest và được thêm hiệu ứng AI. Cre: Pinterest.…
Kìa, hoa phượng lại nở rồi_Mộ Ái Miên Diên _Tôi thấy nắng hạ và tiếng ve kêuChợt nhận ra rằng hè đã lại tới Tôi thấy bóng cậu dưới tán hoa kiaChợt nhận ra rằng sắp vụt bay khuất. Tôi thấy gió thoảng và thấy phượng rơi Tôi chìa tay ra như định ôm gióPhượng rực đỏ cả bầu trời Và phượng rực đỏ cho cả năm rèn luyện. Tôi thấy hơi ấm đang dần đóng băng lạiLà cái giá lạnh giữa buổi trưa hèTôi muốn đóng băng thời thu mãi Để chúng ta sau này cớ chẳng chia xa. Và tôi đây, Tôi thấy bóng ai từ góc lớp Cậu ấy ngồi học, còn tôi tương tư gì? À, là thấy một đồng họcỞ sâu thẳm tận trong tim. Tôi tiếc lắm, nhưng chẳng dám níu lấyVạt áo ai giờ đã bay xaTôi thấy tôi trong một buổi chiều tàĐắm say mình giữa một khóm hoa rộ.…
Author: DobeCategory: Đam mỹ, fanfiction, haikyuufic, HE, ngược...Disclaimer: Nhân vật thuộc về HAIKYUUSummary:Hắn là một tay chắn tài ba và là đội trưởng của đội bóng chuyền nam Nekoma - Tetsuro KurooTsukishima Kei - một con người chẳng hề có nhiệt huyết, vừa khôn lỏi vừa khép mình. Cậu là một trong những tay chắn của KarasunoBa năm sau khi tốt nghiệp, hắn và cậu lại có duyên tái ngộ một lần nữa. Lần này gặp lại không phải là "Cuộc chiến phế liệu" của mèo và quạ mà là "Cuộc chiến trên giường" của Mặt trăng và màn đêm…
Câu chuyện tình yêu đơn phương từ thuở thiếu thời cho đến khi trưởng thành của cô gái nhỏ, dựa trên chính câu chuyện của tác giả, đã thay đổi để không liên quan đến mọi người xung quanh. Người ta bảo 'thanh xuân của chúng ta ít nhất có một người dính lời nguyền tuổi 17... chàng trai hay cô gái bạn yêu thật lòng bạn gặp ở tuổi 17, nhất định sẽ quay lại gặp bạn ở năm 25 tuổi'. Yêu thầm năm 17 tuổi, rõ là ở cùng một thành phố, thế nhưng lại chưa từng một lần gặp lại, muôn lần bỏ lỡ nhau. Chỉ cho đến năm ấy, vào năm 25 tuổi, đột ngột gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.Bởi vì muốn học cách buông bỏ, nên viết ra hết để thôi nhớ về anh, coi như đặt dấu chấm hết cho một câu chuyện tình tuổi xuân thì đã lỡ dở.…
-Tuệ Tuệ! tan học em có thể đến phòng thí nghiệm gặp anh được không?- v-vâng. em sẽ tới!Cô thích anh được 6 tháng rồi. Dự định sẽ tỏ tình với anh ấy. Nhưng vì một lí do mà cô đã lỡ hẹn với anh. Và đó cũng là ngày mà anh xin nghỉ học tại trường để đi du học Tây Ban Nha. Anh cắt đứt liên lạc với cô.5 năm xa cách cuối cùng cô cũng có thể gặp lại anh, nhưng anh đã quên cô rồi ư?. Liệu kết cục của mối tình đơn phương này sẽ đi đến đâu?- Đoàn Khiết An!- Xin lỗi... chúng ta quen biết nhau sao? Tác giả: Mèo Cam(tôi).Thể loại: ngôn tình, tình yêu đô thị, thanh xuân vườn trường.Chap sẽ được đăng vào những ngày 3, 13, 23,30. Mình là người mới, có gì xin mọi người góp ý về nội dung cũng như cách diễn cho mình để mình cải thiện nha:)…
Dưới cái lạnh buốt của mùa đông Bắc Kinh, Lưu Hạ Nhi - một bác sĩ thú y dịu dàng nhưng mang nỗi đau từ quá khứ, ôm hy vọng gặp lại người yêu - một ca sĩ nổi tiếng luôn bận rộn. Nhưng như bao lần, anh lại hủy hẹn, để lại cô với trái tim tổn thương. Trong nỗi cô đơn, cô tình cờ gặp Lục Thừa Hạo, tiền bối đại học, một bác sĩ tài năng, thô lỗ với mọi người nhưng luôn dịu dàng che chở cho cô. Yêu thầm Hạ Nhi suốt bảy năm, Thừa Hạo lặng lẽ ở bên, an ủi cô qua những ngày u tối. Khi quá khứ đau thương tại Bệnh viện trỗi dậy, Hạ Nhi đối diện với vết thương chưa lành, không nhận ra ánh mắt đầy yêu thương của Thừa Hạo - người luôn ở đó, nhưng chưa bao giờ được cô ngoảnh nhìn.…
Duyên phận là một thứ rất thần kì, nó đem đến cho ta hạnh phúc, cũng đem đến cho ta đau khổ. Định mệnh cho ta gặp nhau nhưng duyên phận lại chẳng cho ta đến với nhau. Đôi khi thứ bạn cần không phải là một tình yêu long trời lở đất mà chỉ là một người khiến bạn khắc cốt ghi tâm. Tình yêu đôi khi rất tàn nhẫn không phải cứ yêu là sẽ được yêu lại, cũng như không phải cứ tỏ tình sẽ có kết quả. Đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc. Đúng người, sai thời điểm là thử thách. Còn sai người, sai thời điểm lại là đau khổ bất tận. Vẫn câu nói cũ, không thích đọc mời nhấn back. Đây đơn thuần chỉ là 1 vài đoạn như nhật kí mà thôi nên đọc rồi muốn phán xét gì cứ việc cmt, hứa sẽ rep ok. Ngày viết: 28/4/2019Hoàn: 28/4/2019By: Leo Haruna…
hi! tớ là sóc🫶 "Góc nhỏ" chính là bộ chuyện đầu tay của tớ về chủ đề yêu thầm, ánh trăng sáng. Mong các cậu sẽ đón nhận nó. Vì là chuyện đầu tay nên sẽ có sai sót, mong mọi người sẽ ủng hộ và chỉ bảo tớ nhiều hơn🥹🥹 ______________________________________ Ngày x tháng x năm 2020, hôm ấy là ngày đầu tiên tớ vào 1 ngôi trường mới, khi mà tớ rời ngôi trường tiểu học đã gắn bó suốt 5 năm để đến với mái trường trung học cơ sở. Năm ấy, tụi tớ đã phải chống chọi lại với dịch bệnh covid hoành hành. Tụi tớ không được cắp sách đến trường mà phải gặp mặt nhau qua những trang mạng trực tuyến. Hôm ấy là lần đầu tiên tớ gặp cậu. Người mà tớ mãi sau này vẫn không nghĩ rằng sẽ thích cậu đến thế...…
Kim Taehyung, 28 tuổi, Mất đi người vợ thân yêu của mình sau khi sinh con gái của họ. Nỗi buồn đương nhiên anh cảm thấy, nhưng anh cũng nghĩ không nên tiếp tục hòa tan vào nỗi buồn của mình. Đặc biệt là bỏ qua cô con gái nhỏ của mình, Kim Joo Hee. Nhờ có cô công chúa nhỏ và cô em gái luôn đồng hành cùng anh, dần dần nỗi buồn của người đàn ông bắt đầu tan biến. Cho đến một ngày, công chúa yêu cầu một điều mà anh chưa bao giờ tưởng tượng được, đó là kết hôn với người con gái anh đã chọn. Truyện này không phải chuyện CHUYỂN VER mà là chuyện do chính VỊT EDIT lại nhé trong lúc edit có gì sai sót mong mọi người bỏ qua! thanks…
Tên: Thành lập thôn có thể, nhất định phải liên hôn (Tên khác: Nhẫn Giới Chi Thần mộng bức hàng ngày)Cp: Uchiha Madara x Senju HashiramaThứ tự trước sau quyết định công thụ, công thụ không thể nghịch, cảnh báo OOCNếu như Nhẫn Giới Chi Thần phát hiện chính mình xuyên qua một cái Madatobi đồng nhân văn thế giới? Madara: Kết minh có thể, điều kiện tiên quyết chính là ta muốn cưới Tobirama.Senju Hashirama, vẻ mặt hắn nứt ra rồi.#madahashi#izutobi#1001lienhonphuongphap…
Trốn chạy khỏi những ám ảnh cũ, bác sĩ tâm lý Dunk Natachai Boonprasert đến một thành phố mới để bắt đầu lại. Nhưng ngay từ buổi chiều đầu tiên, cậu đã chạm trán Joong Archen Aydin - một người đàn ông lai Việt-Pháp bí ẩn với ánh mắt lạnh lẽo và những lời nói đầy ẩn ý.Giữa những cuộc trò chuyện ngỡ như vô hại, Dunk dần nhận ra những dấu hiệu bất thường, những khoảng trống trong câu chuyện của anh ta, và cả mối liên hệ kỳ lạ đến người trong quá khứ mà cậu luôn sợ hãi.Trong trò chơi tâm lý nguy hiểm này, khi mà ranh giới giữa thợ săn và con mồi trở nên mong manh, liệu cậu có kịp bóc trần được sự thật... trước khi chính mình rơi vào chiếc bẫy chết người?…
Đây là câu chuyện của riêng tôi, một mối tình đơn phương ngốc nghếch"Aiiidaaa, em trai, em trộm mất trái tim của chị đi mất rồi! "[ Bạn có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không, tôi thì không, nhưng thích từ cái nhìn đầu tiên thì có ❤️]Thanh xuân chính là có những nuối tiếc, mà em ấy chính là người khiến tôi tiếc nuối nhất. Nghe được một câu nói: thích là phải nói, cũng như đói là phải ăn. Tôi thật muốn nói cho em ấy biết rằng tôi thích em ấy rất nhiều, nhưng tôi không đủ can đảm, mỗi người chọn một cách để yêu thích người khác, người ta có thể dũng cảm chạy đi bày tỏ tình cảm, tôi thì không ồn ào, mà chỉ làm một người lặng lẽ yêu thích, lặng lẽ thích em... thật nhiều.…
Truyện kể về Vân An - một cô gái xinh đẹp, tài năng. Trước ngày cô kết hôn vị hôn phu của cô qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Đau đớn, tuyệt vọng cô dường như mất đi cảm giác yêu đương, cô khoá chặt trái tim mình lại, từ đó cũng không yêu thêm một ai. Cho đến một ngày cô gặp được một chàng trai trẻ tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân đang theo đuổi ước mơ của mình. Chàng thanh niên trẻ đem lòng yêu cô và quyết tâm theo đuổi cô, sau bao nhiêu cố gắng cuối cùng cô cũng cảm động trước tấm lòng chân thành của chàng trai. Hai người hạnh phúc bên nhau chưa bao lâu thì vị hôn phu trước kia của cô bỗng nhiên xuất hiện. Chuyện gì đã xảy ra? Cô sẽ có quyết định như thế nào? Mời các bạn cùng theo dõi truyện nhé!…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
-Êu, mày đi đâu đấy?- Không liên quan đến mày là được.Và thế là Long chạy xe qua tôi như chưa có chuyện gì xảy ra ---------------Giờ chúng mình kể trên crush đi, kể chỉ phòng mình biết thôiNgười khơi mào ra cái trò này là con Phan Anh- Ừ chơi đi"Ủa? Sao chúng mày đồng ý chơi, phải nghĩa cho t nữa chứ"- Tao không đú- Mày chó thế, nghe được tên crush bọn tao mà không nói tên crush mày- Chơi mà kì -------------- Sau khi kể tên crush của mình xong thì bi kịch của tôi sắp đến rồi.Hôm nay tôi đi học thêm toán gặp crush của mình, tôi có liếc qua nhìn cậu. Dường như con Phan Anh bắt được ánh mắt của tôi chứ không phải cậu bạn crush kia.- Thảo ơi.- ?- Anh Long, anh LongĐm con Phanh, biết vậy tôi không kể rồi…
Nguyên bản: 实名拒绝做魔女[穿游戏] Hán Việt: Thật danh cự tuyệt tố ma nữ [ xuyên du hí ]Tác giả: Ngôn Ngôn Phu Tạp - 言言夫卡Editor: Tịch NguyênTình trạng: Hoàn thànhTình trạng Edit: On-going Thể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Cổ đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Tây huyễn, Xuyên việt, Hệ thống , Sảng văn , Trò chơi , Duyên trời tác hợp , Phương Tây , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thị giác nữ chủ. # ta nỗ lực vì ooc của ta mà lấp liếm ## mà các ngươi lại giả dối yêu ta:) #--Xuyên thành ma nữ săn thú trong trò chơi nữ xứng cùng vai ác đại BOSS, An Đại Nhĩ ngươi kỳ thật là không hoảng hốt.Chỉ cần nàng tu thân dưỡng tính, tránh thức tỉnh năng lực ma nữ trong cốt truyện là có thể sống đến cuối cùng.Nhưng sự thật chứng minh...... Ý tưởng càng tốt đẹp, hiện thực càng mơ hồ.Nàng không chỉ chiếm hết toàn bộ đất diễn của nữ chính, mà còn thuận tiện thống trị thế giới [ vẫy tay bye bye.jpg].--An Đại Nhĩ: Ta chỉ nghĩ đến sống cuộc đời an ổn, mà hệ thống đã nói ta là nhân vật tuyến chính, chỉ cần đủ ổn thì sẽ không phải chết.Nhưng là cái hệ thống khốn nạn này không có tình người, một mực ép ta phải OOC !OOC tới tình yêu, không cần cũng bị quật ngã !Sau này.An Đại Nhĩ:...... Tình yêu thật ngọt ta thật toan.Truyện này còn có tên là 《 cẩu so hệ thống bức ta làm đệ đệ 》, 《 không có khả năng, tình yêu không có khả năng ngọt ngào như vậy 》.-------Truyện đã có bản truyện tranh, vì đam mê nên Edit lại cho bạn nào muốn coi bản tiểu thuyết của tác giả :">…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Một câu chuyện viết về sự ngây ngô, khờ dại của chính tôi khi thầm thương người ấy, có ngọt ngào, có đắng cay...Đối với tôi...Người có gặp, hoặc không gặp tôi, tôi vẫn ở nơi này, không buồn, không vui.Người có nhớ, hoặc không nhớ tôi, tình cảm của tôi vẫn ở đó, không đến cũng không đi.Người có yêu, hoặc không yêu tôi, yêu thương tôi trao người vẫn ở đó, không tăng thêm cũng không bớt đi.Người có theo, hoặc không theo tôi, thì tay tôi vẫn muốn nắm lấy tay người, không muốn cách xa ..."Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng sao không thể nhìn thấy người.Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng sao không thể yêu người...?Thực sự có kiếp sau ư?Như vậy, tôi nguyện làm...một con bướm lãng du...một giọt mực thấm đều lan trên mặt giấy...một hạt cát bị gió cuốn bay xa ... "…