yumark | in the tangerine, neon light
yuta, mark, và những chuyện chưa kể…
yuta, mark, và những chuyện chưa kể…
Fan sans điểm danh đi nào mọi người ơiiiiiiii!…
i love you very much, you know that? my darling?don't you forget, what did you say? những bức thư....…
tôi sẽ băng qua mọi nẻo đường, chỉ để ở bên cạnh em.➥ written by meep.…
một món quà nhỏ dành cho các chàng trai tháng hai của neo từ 1sblack.…
Thể loại :HMary và Gog vốn rất ghét nhau nhưng vào 1 lần tình cờ thì hai người đã thích nhai và sau đó thì.....đoán thử nèo bae~~…
Xin lỗi, tao đẹp chứ tao đéo có ngu?Lưu ý: OCC, có văng tục khá nhiều…
FD trong này gồm CRK/OBVà những đoạn ngắn về OC lão - Perenitris.…
Truyện bắt đầu từ lúc 5 tuổi trước nha.Ngôn Tình…
những mẩu ngắn (và nhảm) nảy ra lúc đêm muộn.…
Tôi tên jungkook là một học sinh bình thường ở học viện seneo, một học viện này toàn con nhà giàu có, họ đi bằng xe hơi cao cấp và rồi...…
Những câu chuyện nhỏ màu hường về 2 cậu trẻ nhà NeoTên và bìa truyện do -monoslaperlas- tại trợ…
chỉ cần người đặt trái tim vào tôi, thì dẫu có là bóng tối đã phủ kín mọi nẻo đường, tôi vẫn sẽ tìm thấy bình yên cho em.…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…
Hi~ truyện đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ nha. Lưu ý truyện là Bách hợp nên mấy bẹn nèo mà thích xem đam Mỹ hoặc Ngôn tình thì ko nên đọc nha (Truyện VERY XÀM)…
nơi giải đáp tò mò của bạn về tôi, và mẩu chuyện nho nhỏ của chính tôi.…
Nếu gia đình bạn bè của 5 người bạn nhỏ cùng xem những cuộc phiêu của họ sẽ như thế nào…
Trích truyện:Hồi nhỏ ta cứ nghĩ đồi mơ nhà ta là cảnh sắc đẹp nhất thế gian, cho đến khi ta đọc được những câu chuyện thú vị trong thoại bản. Kể từ khi đó, ta luôn ao ước được tung tăng sải bước trên mọi nẻo đường, ngắm nhìn nhân gian tươi đẹp. Thế nhưng cuộc sống xoay vần, đời người hữu hạn đâu biết trước được tương lai. Nhân gian cũng chẳng hề màu trắng tinh khôi như những bông mơ đầu xuân, có đổ máu, có đau thương nhưng cũng có vui vẻ hạnh phúc, có tình người ấm áp. Đứng trên lầu cao ngắm nhìn khung cảnh dưới đường lớn, ta mỉm cười mãn nguyện. Trên đời này vẫn có người đau lòng vì nước mắt của ta, lao tâm khổ tứ vì nụ cười của ta. Vì ta mà từ bỏ tiền tài danh vọng, vì ta mà xa rời trần thế...Chàng cười: "Dù cho nàng có ghét bỏ thì cũng xin nàng đừng đuổi ta đi. Nàng đừng để ý đến ta, để ta được ẩn mình trong bóng tối, dùng sức lực hèn mọn này bảo vệ nàng."Ta vươn tay đón lấy bông tuyết đầu mùa, đáp lại chàng bằng nụ cười hạnh phúc nhất từ trước đến nay....Bỗng có cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn lên một làn hoa trắng. Vươn tay đón lấy bông mơ khẽ cài lên mái tóc ta, chàng nở nụ cười giống như năm đó khiến lòng ta xao xuyến: "Mơ bay trắng trời... đón gió xuân."___Bìa: Ngoc Anh yui…
"Hi Dương, anh phải chờ em đấy! Sau khi em tốt nghiệp thì em sẽ có thể trở thành đồng nghiệp của anh rồi!"…
Bạn đã bao giờ nghĩ đến, mười năm sau khi chúng ta tốt nghiệp cấp ba sẽ như thế nào chưa.Là mỗi người mỗi nẻo, là không còn gặp lại, hay là bên nhau trọn đời....Đến đây để tôi kể cho bạn nghe nhé.…