Lưu Hạ Chi và Cao Thiên Minh là con của hai gia tộc lớn của Trung Quốc, nhưng vì lý do phát triển của 2 công ty nên hai người họ phải kết hôn với nhau nhưng phía sau là âm mưu của Họ Cao khi muốn thâu tóm gia tộc họ Lưu. Thiên Minh luôn lừa dối tình cảm của cô nàng nhưng không may anh đã nảy sinh tình cảm với cô... mặc dù vậy nhưng....…
Ngài chủ tịch Vương của tập đoàn Vương thị đã năm mươi tuổi mà không hề có một đứa con nào, ông mặc dù rất khỏe nhưng lại muốn tìm đứa con được ông cho là thất lạc nhiều năm, chăm lo lúc tuổi già sức yếu. Chưa tới một tuần đã hơn trăm người tới ứng cử, vậy mà còn có một tên nhìn như ăn chơi ngang nhiên nói là con ruột của ông.Xét nghiệm ADN chứng thực là cha con, Vương Thiên An không chỉ ăn chơi còn chuyên gây chuyện, lại luôn muốn chủ tịch Vương mau chết nên luôn chọc tức ông, anh thích một người con gái, nhưng cô lại là con gái bí mật của chủ tịch Vương, chuyện đó có thật không?Cuộc sống ba người sẽ ra sau? Anh có thật là con trai ông không? Hay chỉ là một kẻ mạo danh nhằm chiếm tài sản? Còn cô và anh có thật là anh em không? chuyện hai người sẽ ra sau?…
Mặt than ở đây không phải là màu đen mà là lạnh lùng!Truyện được dựa trên một câu chuyện có thật của mình. Hãy đọc và cảm nhận! ^^Sẽ có một vài cảnh H, nếu có sẽ báo trước.Lãnh Băng Tâm-kỹ nữ bán nghệ không bán thân, do hoàn cảnh từ nhỏ mà trở nên lạnh lùng, là một cô gái mạnh mẽ bên ngoài, yếu đuối bên trong, thích hại người sau lưng, chỉ bộc lộ bản chất yếu đuối với những người thân quen nhất!Lãnh Nhược Hàn- thân phận là gì thì đọc truyện sẽ biết, thích mặc màu tím, tính tình hào hoa phong nhã, thích phiêu kỹ nhưng từ khi bị Băng miêu huấn luyện, từ bạch lang đào hoa đã trở thành thê nô ngoan ngoãn nhất! Lãnh với tất cả mọi người, trừ Băng Tâm!Yết Lam - Dâm Hạ VươngNguyệt Cầm - muội muội tốt nhất của Băng TâmMộ Ngôn - ca ruột của Nhược LãnhTử Kỳ - bí mậtĐây là câu chuyện về tiểu miêu và bạch lang, một người cao thủ tình trường, một người ngốc nghếch trong truyện tình cảm, từ bạn tâm giao rồi trở thành phu phụ sau khi bị sói ép hôn!Trong phủ của 2 người thường có đoạn hội thoại sau:_Hôm nay, hoàng thượng gọi triệu vào kìa, chúng ta cùng vào đó chơi đi?Ta muốn phá!_Không vào! Phiền chết!_Được, ngươi không vào thì thôi! Ngày mai chúng ta đường ai nấy đi!_Ây ây, ta đi, ta đi!_Yêu bạch lang nhất!_Tiểu miêu ngoan! Ta cũng yêu nàng!Một câu chuyện hơi ngược tâm nhưng nhẹ nhàng! <3Nhà mình bên wordpress, ai rảnh ghé qua nhé!http://coldlazyleo.wordpress.com/…
" Rồi sẽ có một ngày anh nhận ra rằng anh đã sai" [...]" Tôi trước giờ chưa từng quyết định sai dù là nhỏ nhất " [...]Nơi của anh đen tối như vậy, đầm lầy như vậy liệu có thể dung chứa con thỏ trắng tuyết yếu ớt này không?Nhậm Khiết Tình × Giả Nhất Đông…
Đây đều là những truyện mình đã đọc và tất cả đều là ý kiến cá nhân, cảm nhận của mình. Bản thân mình thì thích đọc truyện có lối hành văn mượt một tí nên là mình rất tâm đắc khi tìm được những ẻm này á. Mong sẽ nhận được sự ủng hộ của mọi người. Saranghaeyoo 🙆♀️💜Có một lưu ý là mình rất thích ngược, ngược luyến tàn tâm nên nếu ai cũng đam mê ngược hãy về với đội của mình. Ai có đọc truyện gì hay cũng nhớ chỉ mềnh với nhá, cho mềnh theo cùng hihi :)))!I'm ready for it…
Từ khi nào cậu đã bất giác xâm nhập vào cuộc sống của anh như thế, rồi dần dần, mỗi kí ức của anh đều có cậu. Cậu đã chiếm cứ một góc lớn trong trái tim anh nhưng anh lại chẳng hề nhận ra. Có lẽ, anh biết đến sự tồn tại của nó nhưng lại cố ý lơ đi, anh không dám đối mặt với tình cảm của mình. Anh lo sợ, vì thế anh lựa chọn trốn tránh tình cảm của cậu, cũng như của chính mình.[Lần đầu viết fanfic, oumo thì ra mình cẩu huyết như vậy :v :v ]…
- Sư đồ luyến" Trên thế giới này, em nhận ra rằng dù có đi đến chân trời góc bể để tìm kiếm thì em cũng chẳng bao giờ tìm ra một ai khác làm em rung động, ngoại trừ thầy, Ngô Thế Huân"" Tôi đã bị con cáo nhỏ Lộc Hàm em làm rung động rồi. Đừng mong thoát khỏi vòng tay này, tôi chắc chắn sẽ giam giữ em trong trái tim này. Có muốn trốn cũng không được"…
Có những khởi đầu là đúng nhưng cũng có thể là sai lầm♥Title: Đời sau muốn hỏi, nhớ chăng?♥Author: peckanhdongdanh♥Disclaimer: Nhân vật là của tác giả♥Genre: Cổ đại♥Rating: T♥Length: Oneshot♥Status: Done…
Bạn nói rằng, bạn đã yêu người không nên yêu.Để rồi trái tim tràn ngập thương đau.Bạn nói rằng, bạn đã phạm sai lầm không nên cóĐể rồi trong lòng tràn đầy hối hậnBạn nói rằng, đã nếm trải mọi khổ đau của cuộc đờiNhưng vẫn chẳng thể tìm được một người đáng tin cậy.Bạn nói rằng, bạn cảm thấy vạn phần chán nảnThậm chí bắt đầu hoài nghi người đời.Đã sớm biết đau thương là điều khó tránh khỏiCớ sao bạn cứ lún sâu vào ái tình?Bởi lẽ tình yêu vốn thường quyến luyến khó rời.Cớ sao cứ phải để ý một chút dịu dàng ấy?Nên biết đau thương là điều khó tránh khỏi.Mỗi khi bất chợt tỉnh giấc mộngCó những chuyện giờ đây bạn không cần phải hỏi.Có những người, bạn vĩnh viễn không nên đợi chờ.............Nhạc hoa:Thời khắc tỉnh mộng.Đoản văn đầu tiên của Lạc Và Nguyệt.LƯU Ý: không chuyển ver, edit và copy dưới mọi hình thức.…
-Tên truyện gốc: 心上人来看我的坟头草-Tên truyện dịch: Người trong lòng đến xem cỏ trên phần mộ của ta-Tác giả: Trường Yên 长烟-Số chương: 75-Tình trạng bản gốc: Đã hoàn chính văn-Nguồn QT: wikidich-Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Cung đình hầu tước, Nhiều CP, Hài hước, 1v1…
Tiểu Mã đáng thương loanh quanh cạnh cô, làm Hâm Đình có cảm giác đôi mắt vô hồn của xác sống cấp cao này có thể chảy ra nước mắt. - Muốn ăn?.Dị năng thủy kết hợp với nước trong không gian vô tình tạo cho cô một khả năng mới - làm ra món đồ ăn đặc biệt tốt cho xác sống thăng cấp - Những con xác sống cấp thấp đã bị Hắc Việt Trạch phủ đầu ra oai nên không dám lại gần cô, riêng tiểu Mã này vì cấp bậc cũng không thua kém quá nhiều hắn nên được giữ lại, cũng có thể vì vậy mà cậu được thể đòi ăn. Hạt nước bắn ra, tiểu Mã chưa kịp bắt lấy ăn thì đã bị một lực đạo hất qua, Hắc Việt Trạch bất chợp xuất hiện, cướp lấy hạt nước bỏ vào miệng ngon lành. Hâm Đình khoé môi giật giật, món này đâu còn tác dụng với hắn, đúng là ỷ lớn bắt nạt bé.- Lần sau còn bắt gặp em cho tiểu Mã ăn, tôi liền dạy dỗ cho em không xuống giường được. Hắc Việt Trạch nói xong liền phất tay bỏ đi, để lại một bóng lưng sốc đến run người."Đại ca... Chúng ta có thể thương lượng. Anh không cần chuyện gì cũng lôi lên giường bàn tiếp vậy đâu!!!"_DIỆP NGỌC TÂM_…
Thể loại truyện: Ngược, tình cảmTác giả: EriTruyện viết ở thời Trung Hoa Dân Quốc (Bắc Kinh cũ)Truyện hơi hơi xưa xíuTruyện mình tự tay suy nghĩ ra và viết lại.Có gì xin mọi người bình luận phía dưới nha. Cảm ơn ai đã đọc truyện của mình.Đây là truyện đầu tiên mình viết có gì không hay xin m.n góp ý ạ.Ngày đăng truyện:27/2/2019.Tóm tắt truyện nếu có lựa chọn:Một cô gái vừa tròn 20 Dương Duệ bị ép cưới vì ơn dưỡng dục suốt 20 năm qua ba mẹ nuôi đã nuôi cô nên cô buộc phải lấy người Ca Ca Thiên Minh Hạo để trả cho cha của Thiên Minh Hạo một muốn nợ mà cha nuôi cô nợ cha của Thiên Minh Hạo .Cô không phải con ruột của Tiêu gia nhưng mẹ nuôi cô đã gả cô đi thay con của bà ta để nói dối thiên gia Dương Duệ là con ruột mẹ cô đổi tên cô là Tiêu Duệ. Cả cô và Hạo ca chơi thân với Đàm Khải và Mộ Tuyết từ nhỏ.Vì một tai nạn Thiên Minh Hạo không còn tin tưởng Dương Duệ nữa,cũng vì tai nạn đó Thiên Minh Hạo đã bỏ nhà đi.2 năm sau Thiên Minh Hạo về nhà chỉ với 1 mục đích trả thù DươngDuệ.Dương Duệ sống không bằng chết trong căn nhà đó.Đối với cô, cô luôn xem Thiên Minh Hạo là ca ca như ngày nào.Từ ngày Dương Duệ vào Thiên gia liên tục có những biến cố xảy ra nên cô không được gia đình chồng thương mà ngay cả chồng cô cũng không thích cô.(Trạng thái còn tiếp nha m.n)1 tuần chỉ đăng 1 chap thôi nha.Thông cảm nha m.nNếu mọi người thấy truyện đọc được thì m.n bấm bình chọn cho mình nha♡Cảm ơn các bạn đã giúp mình 1k lượt đọc♡ Cảm ơn các bạn vì thời gian qua luôn đọc và theo dõi truyện ạ♡♡…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
"Chúng ta nắm tay nhau đi qua giông bão, lại cùng chờ nắng hạ mưa ngâu".Hai mảnh ghép cô độc trên thế gian được vận mệnh đưa đẩy tới gần nhau. Cứ ngỡ như hai mảnh ghép đối lập, mãi mãi không thể chung đường thế mà vì điều gì lại trở lên hoà hợp, không thể tách rời. Giữa nhân dân vô tình ồn ào và vội vã, chỉ cần có cho mình một nơi nương tựa, là duy nhất, là quý giá, là để bảo vệ và dựa dẫm thì dẫu ngoài kia nắng mưa thế nào, trong lòng nắng mưa thế nào cũng sẽ quay về bên nhau. Nam chính bị trầm cảm, tính cách kì quái, thích bắt nạt người khác. Nữ chính siêu ngoan, suy nghĩ chậm, mắc chứng sợ không gian kín. Thể loại: Tiểu thuyết, tình cảm, lãng mạn. Tình trạng: đang tiến hànhTác giả là newbie thân thiện, mọi góp ý xin để lại ở phần bình luận, tác giả rất vui khi nhận bình luận của các bạn 🥺Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad! Những nơi khác đều là re-up khi không sự cho phép!…
Thanh xuân vườn trường ai chả có 1 lần mơ mộng về tình yêu tuổi học trò. Nó vừa mang lại cho ta hạnh phúc lại khiến ta đau khổ cùng cực, muốn quên đi cũng không thể nào quên chỉ có thể khắc tận sâu vào trong tim những hồi ức tốt đẹp mà ta từng trải qua. Liệu cuộc tình giữa Vu Mã Tuệ và Bạch Tử Ngôn, Tiêu Vĩ Hy cô sẽ chọn ai đi cùng mình đến cuối cùng?…
"Đừng trách người khác lừa bạn,mà hãy trách bạn quá tin người.""Người tình sẽ tìm được hạnh phúc của chính mình thoy chỉ là chậm hay muộn..."Hạnh phúc tin sẽ có, không tin tất không có....…
Review/Spoil Đam mỹ đã đọcCảnh báo: Ảnh bìa + tên truyện đều lấy từ wikidich sang để minh họa.Tui cung Ma Kết nên rất thích viết chi tiết và dài dòng. Hầu như rv nào cũng lòi nội dung truyện trong đó, ai không thích thì thua rồi.Thể loại hay đọc: cơ giáp, mạt thế, trọng sinh, khoái xuyên,.... tất cả các chủng loại ngoài mấy cái đồng nhân văn, tống mạn, trùng tộc, phá án, kinh dị là chưa thử qua.Công/thụ yêu thích: tra biến hảo, ôn nhu công, nguỵ tra công, nhân thê trung khuyển si tình thụ, 1x1, HE. Phụ tử văn, huynh đệ văn, sinh tử văn, đơn hướng yêu thầm,...Đặc biệt chỉ đọc convert, không đọc edit nên bạn nào thích hãy kiếm bản edit đọc, còn không lên wikidich đọc bản convert cũng rất mượt mà.Không hay đọc: ngược luyến tàn tâm, np, BE/OE/SE,....…