Lời thầm thì nho nhỏ
Đây là nơi lưu trữ lại những điều Hannie suy ngẫm được và Hannie muốn truyền động lực đến cho những người cần chúng. Cảm ơn mọi người đã đọc.…
Mẩu kí ức vụn vặt
chẳng có gì đáng lưu tâm…
lời mở đầu
Chuyện về người bạn cũ…
Trà Phong Nguyệt
Không ngờ có ngày anh gặp lại cậu. Giọng nói nhẹ nhàng giữ kẻ của cậu như viên đá nặng trĩu đè lên ngực anh, khó chịu. Bạch Thiên Ngôn cảm thấy mệt mỏi vô cùng, bỗng nhưng nhìn thấy lại đôi mắt to tươi cười kia làm anh khó chịu, bao năm trôi qua, cậu đã thay đổi quá nhiều. Tính tình không bộp chộp như trước mà đã là một người đàn ông trưởng thành. Đôi mắt to nhưng không còn sinh động như xưa, mà mang chút gì đó đượm buồn. Cậu gầy hơn trước nhiều. Trác Doãn Kháp gọi anh là tổng giám đốc, anh cảm thấy khó chịu như có ai đang bóp chặt trái tim mình, nhưng cũng phải thôi, bây giờ cậu là cấp dưới của anh, anh khó chịu gì chứ. Bạch Thiên Ngôn đứng dậy, quay người đứng nhìn ra ngoài tấm cửa kính to lớn kia. Bầu trời xanh ngắt, ánh nắng soi rọi khắp nơi, từng mảng như được chiếu sáng lấp lánh. Hôm nay sao anh lại có tâm trạng ngắm cảnh cơ chứ.…
Người chồng ác nhân
Mình viết dựa trên một bộ phim mình đã từng xem nếu có sai sót mn bỏ qua nhéHọ đã có cuộc hôn nhân thật hạnh phúc nhưng ít ai biết rằng trong đó chất chứa bao nhiêu thù hận và cả những điều bí mật. Một người chồng hết mực yêu thương cũng chính là kẻ thù ác độc…
Lỡ yêu người mình ghét.
Từ nhỏ nó và hắn đã là thanh mai trúc mã, hai đứa đều đẹp trai xinh gái, sánh đôi vô cùng. Nhưng càng lớn thì hắn lại càng lạnh lùng, nhởn nhơ và hay thích trêu đùa nó. Cũng vì thế mà nó ghét hắn vô cùng... Hãy đón xem điều gì khiến cho cậu chuyện ngày càng phức tạp như vậy😉…
Hàm Quang
Truyện này hay nhưng trên wt chưa có :( mình cop từ truyen5s.con nhé…
thomiya; salvatore (mi amor, cacciatore)
Thoma chạy thật nhanh, anh dường như đã nhìn thấy người kia ở một nơi nào đó. Dòng người cứ tiếp tục, còn anh thì vẫn có gắng đi ngược lại với nó, với một tia hy vọng rằng anh sẽ gặp lại được cô. Nhưng càng cố gắng, cớ sao lại càng xa nhau hơn? "YOIMIYA" Hình bóng đó dường như không thể nghe thấy tiếng gọi của anh, cô ấy vẫn bình thản mà đi như vậy. Thoma không đành lòng, động tác giờ lại càng dứt khoát, hy vọng có thể rời ra khỏi nơi này. Thoáng bên tai là những câu chửi thề, vì hành động của anh đang dường như trở nên quá khích so với đám đông. "YOIMIYA" Anh thấy hình bóng đó khựng lại, sau đó từ từ quay ra phía sau. Khuôn mặt quen thuộc đó đang nhìn lấy anh, đôi mắt của cô tròn xoe dường như không tin vào mắt mình. Thế giới dường như đã chậm lại, giờ chỉ còn hai người họ dưới ánh đèn đường. "Anh ơi..." "Anh đây rồi, anh tìm được em rồi"…











