tâm sự
tâm sự của một thằng hay nứng cặc…
bạn thân 17 năm giờ yêu được chưa(chuyển ver)
hề nhô ta đã quay trở lại rồi đây. Do 1 số lỗi kỹ thuật nên chuyện đã bị xóa rồi😅😅 Mk sẽ viết lại truyện nha😄Vào một ngày đông giá lạnh, có hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp thế nào, hai tinh linh ấy được sinh vào cùng một ngày, ở cùng một phòng bệnh, thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng thân thiết, Trần Khởi My và Nguyễn Văn Khánh đáng ra cũng sẽ rất xứng đôi. Hai người họ chỉ hơn kém nhau một giờ, vô tình trở thành một ngày, từ đó mà mạng hai người lại khắc nhau. Có thể yêu, nhưng không thể cưới. Nhưng là chỉ cần họ cùng nhau vượt qua được đại họa năm 18 tuổi thì sẽ có thể bên nhau trọn đời. ---------- - Nín đi, tao cho kẹo này. Hắn huơ huơ cây kẹo trước mặt nó. Một giây sau nó lập tức im bặt, giành lấy cây kẹo trên tay hắn. - Ngoan. - Hắn cười dịu dàng, xoa đầu nó. ---------- - Nó thích mày sao? - Ừ. - Mày thích nó không? - Không. - Vậy thì được. - Hắn nhìn nó cười *** Bạn Thân 17 Năm, Giờ Yêu Được Chưa? là truyện teen khá nổi bật trong dàn những truyện teen mới hiện nay. Mọi người cùng đón đọc truyện và ủng hộ nhé.Hehe.. mỗi ngày 2 chương thôi nhe.. mk sẽ cố gắng ra chương sớm nè…
RỐT CUỘC CHÀNG HẬN Ai??---Hận Điều Gì???
Cũng xuyên không như bao nàng sao lại chẳng phải vương phi hay tiểu thư khuê các. MỞ mắt ra thấy ngay một tên khốn kiếp muốn bán thân mình vào kỹ viện .Đời sẽ ra sao.....…
[STYLIST FASHION] ƯỚC MƠ NGƯỜI MẪU
Câu chuyện nói về Patricia với ước mơ và khát vọng là một người mẫu. Trên đường chinh phục ước mơ của mình sẽ có biết bao điều thú vị và bạn bè tốt."Thời trang là một tiềm thức. Những bước catwalk là để phô diễn thời trangNếu ai khinh thường chúng sẽ phải trả giá đắt..."Chúc mọi người đọc vui vẻ!!!…
( IKON x Fanfiction girl ) Best friend
ikon x fanfiction girl Min Ah và Seulgi đã quay trở lại rồi đâythật sự là cái tên đề nó chẳng liên quan gì đến truyện đâu ! chỉ là au đang bị cuồng bài này thui à ! Hay quá má !CẤM MANG RA NGOÀI VỚI MỌI HÌNH THỨC , đừng làm như vậy với đứa con lày cụa tui…
Trà Phong Nguyệt
Không ngờ có ngày anh gặp lại cậu. Giọng nói nhẹ nhàng giữ kẻ của cậu như viên đá nặng trĩu đè lên ngực anh, khó chịu. Bạch Thiên Ngôn cảm thấy mệt mỏi vô cùng, bỗng nhưng nhìn thấy lại đôi mắt to tươi cười kia làm anh khó chịu, bao năm trôi qua, cậu đã thay đổi quá nhiều. Tính tình không bộp chộp như trước mà đã là một người đàn ông trưởng thành. Đôi mắt to nhưng không còn sinh động như xưa, mà mang chút gì đó đượm buồn. Cậu gầy hơn trước nhiều. Trác Doãn Kháp gọi anh là tổng giám đốc, anh cảm thấy khó chịu như có ai đang bóp chặt trái tim mình, nhưng cũng phải thôi, bây giờ cậu là cấp dưới của anh, anh khó chịu gì chứ. Bạch Thiên Ngôn đứng dậy, quay người đứng nhìn ra ngoài tấm cửa kính to lớn kia. Bầu trời xanh ngắt, ánh nắng soi rọi khắp nơi, từng mảng như được chiếu sáng lấp lánh. Hôm nay sao anh lại có tâm trạng ngắm cảnh cơ chứ.…













