Tình trạng raw: hoànTình trạng edit: chưa hoànCP: Cố Mạc Kỳ x Đường HòaHắn vốn là một linh thực sư của đại lục Minh ThầnLại không hiểu được, tại sao hắn lại xuyên đến tương lai, xuyên vào một người trùng tên trùng họ.Đồ ăn nơi này cực kì thiếu thốnNơi đây không có thứ gọi là mỹ thựcLà một người lấy mỹ thực để nhập đạo thì sao hắn làm việc được?Nếu cái gì cũng không có, vậy thì chỉ có thể tay làm hàm nhai.Hãy nhìn xem, hắn sẽ dùng trù nghệ cao siêu chinh phục toàn thế giới như thế nào? Nhân tiện chinh phục...lão công của hắn?…
Học bá tiến về phía trướcThụy Túi Thiếu Nữ CV: CỦ LẠC [ phấn đấu thăng cấp lưu thích văn ][ nhuyễn muội học bá làm tổng tài tạo ra giải trí đế quốc ]Một nghèo hai trắng học bá như thế nào trở thành tổng tàiKhông có tiền không có nhân mạch, nhưng là khác thường thế giới hảo cơ hữu QAQĐại khái là nguyên sang biên kịch văn......[ đọc phòng lôi ]① bạch tô thích, bàn tay vàng rất lớn②yy hướng, hoàn toàn mất quyền lực chớ khảo chứng③ kiên định 1v1 cpNội dung nhãn: Ngọt văn thiên chi kiêu tử thời đại kỳ duyên trọng sinhTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Trịnh Mỹ Gia ┃ phối hợp diễn: Tiêu Trạm, Chu Thu Nhan ┃ cái khác:…
Đông qua, xuân đến, hạ tàn, thu tới. Trải qua cái lạnh buốt của mùa đông nơi miền đất Bắc, cái ươm mầm nảy giống của mùa Tết quê mình, cái nóng oi bức của từng tia nắng hạ, rồi mua thu lại bắt đầu gõ cửa với làn gió heo may.Tôi và anh cùng nhau lớn lên nơi mảnh đất này, cùng trải qua những ngày tháng hồn nhiên rong chơi, cùng phấn đấu nỗ lực vì tương lai cả hai để rồi ấp ủ một thứ tình cảm thiêng liêng mà vun đắp từng ngày. Trải qua bao nhiêu đêm nằm mong ngóng thì cái ngày tôi và anh cùng về chung dưới một mái nhà cũng đã đến. Bạn bè người thân tôi nói hai đứa chúng tôi có duyên tiền định, tôi và anh quả thực như thế. Có lẽ kiếp trước chúng tôi cũng yêu nhau sâu đậm nên sang kiếp này lại cùng nhau kết sợi tơ hồng.…
Phỉ Ái nhìn thú nhân trước mặt, bên tai là tiếng nói của đồng học:"Thú nhân yêu thú nhân? thật ghê tởm!!""Đó là Tướng quân đại nhân a, nam thần của tôi !!Hắn...hắn...""Hắn bỏ thuốc tướng quân rồi!! ngài không thể nào thích thú nhân được ! Lại còn là kẻ vừa xấu vừa nghèo như hắn nữa chứ!"" Muốn bay lên làm phượng hoàng đi? Nghĩ tới cảnh hắn bị Thống soái đánh bán sống bán chết tôi liền thấy sướng rơn người! ahaa"Vị tướng quân trẻ tuổi vẫn không hay biết gì giả ngu:"Ái Ái, em không nói cho họ biết em là giống cái sao??""..." Giọng của tướng quân thực lớn, thực vang dội. Dội cho gần trăm người ở sân bóng nghe rõ ràng" Em xấu? là do mắt thẩm mỹ của bọn họ nhỉ? Hay tại anh? "Hắn nhanh tay lấy xuống cặp mắt kính dày cộm của cậu, mái tóc dài, xù rối che nửa già khuôn mặt bị vén lên, để lộ vầng trán nhẵn bóng, đôi mắt đen láy sâu không thấy đáy. Chỉ bằng đôi mắt, đã bỏ xa đại mỹ nhân ngân hà không biết bao nhiêu con phố."..."cậu muốn đánh người, sao bây giờ a...!!!…
Fic này dựa trên một vid mà BangTan đã đăng tải vào năm 2016.Nội dung truyện cũng dựa theo vid đó mà ra đời.Và bạn sẽ là nhân vật chính cùng với các anhCuộc sống của bạn sẽ như thế nào khi được học trong ngôi trường của BangTan?Liệu có xảy ra điều gì rắc rối không? Hay là những khoảng khắc đáng yêu chẳng hạn.Cùng đi vào câu chuyện để bước vào một thế giới của BangTan nhé!Thể loại: HEThời gian ra chap: Không nhất địnhCứ gọi tớ là Au, longfic này Au và bạn của Au sẽ thay phiên viếtCám ơn các độc giả đã ủng hộ truyện của 2 chúng tớ.…
"Thanh xuân là những năm tháng mà bạn sẽ không bao giờ quên - vì từng yêu ai đó một cách rất thật lòng."Tôi - Phan Nhã Uyên - sống hướng nội, không thích ồn ào và ai đó cướp danh hiệu top1 toàn trường của tôiNhưng rồi cậu ấy xuất hiện.Lê Hạ Vũ - học sinh chuyển trường từ thành phố, đẹp trai, lạnh lùng, lại còn học giỏi chẳng kém tôi là bao. Từ giây phút cậu ấy bước vào lớp, tôi biết, bình yên của mình sẽ không còn nữa.Ghét - rồi tò mò.Tò mò - rồi rung động.Từ "đối thủ" đến người khiến tim tôi lỡ nhịp, mọi thứ xảy ra như một giấc mơ. Nhưng tuổi học trò mà, có mấy ai dám thừa nhận cảm xúc của mình?Đây là một mảnh nhỏ trong thanh xuân của tôi - đơn giản, bình dị nhưng đủ để khiến trái tim rung lên một nhịp rất khác.…
Có cơ hội giúp bạn tốt hơn ,bạn có muốn thử ?"Quan hệ của chúng ta là như thế nào mà em phải nói đến chuyện tiền bạc với tôi" Câu nói của anh khiến cô bất ngờ, quan hệ của bọn họ... Thấy vẻ mặt của cô, anh cũng nhận ra cô còn bỡ ngỡ nhưng nếu không vạch rõ mối quan hệ này, anh sợ sẽ điên mất. Anh ghét những mối tình mập mờ, anh cũng không muốn cô khách sáo với anh, vì như vậy cô và anh chỉ là hai người dưng bước qua nhau. Anh tiến lên phả hơi nóng vào tai cô " Nói chuyện cũng đã nói, tìm hiểu cũng đã tìm hiểu, ăn cũng ăn chung rồi, vậy bao giờ em đồng ý ở chung với anh dưới một mái nhà" Anh đang tỏ tình với cô ư? "Là thật?""Đùa đấy, vì trong anh em và anh đang dùng chung một trái tim, một thân thể mất rồi" . Anh cười gian rồi kéo dãn khoảng cách giữa hai người mặc kệ cô đang hoá đá với khuôn mặt đỏ bừng. Tim cô lúc này đang gia tốc, sao cô có thể dễ động lòng như thế, cô là người theo chủ nghĩa lí trí kia mà, bình tĩnh...bình tĩnh..."Kí chủ, nhiệm vụ, quên hắn đi " tiếng của Tiểu Bạch văng vẳng bên tai kèm theo cả sự tức giận, nó muốn nói rằng" I don't like cơm chó", nó cần kí chủ lạnh lùng sát phạt tứ phương không dính bụi trần kia kìa, như thế mới xứng với danh xưng Tiểu Bạch bất tử của nó. Cái người máy đó đã giúp cô tỉnh táo lại, giờ nhiệm vụ là trên hết, không phải tình cảm." Anh hãy trở lại anh của trước kia đi, đừng đùa giỡn lưu manh nữa" Tư Đình cười khẩy " em quên rồi sao trước kia anh là lưu manh chính hiệu đấy" Đúng là hết nói nổi "Anh sao anh lại biến thành như vậy"…
Mạo Xung đang là một cậu bé cấp 3.Trong một buổi đi họp lớp cùng ba mẹ, cậu tình cờ phát hiện. Có vẻ, chuyện tình của ba và mẹ lại không đẹp như lời thuật lại của cô Trương Dao - bạn học cũ ba mẹ cậu hồi cấp 3.Từ đó, cậu càng yêu cái cách họ yêu nhau hơn, có lẽ là một chút.…