Tác giả : DanMeiThể loại : Khốn nạn phúc hắc độc chiếm công x hiền lành thụ , có SM , HECác cp : Bạch Tử An x Vương Lập Tân Triệu Hạ , Triệu Ảnh Quân, Triệu Ảnh Đông x Đồng Gia Ý Vương Á Thuần x Cố Tư Vũ Văn án:Cậu là gay và cậu thích hắnHắn trước đây cũng đã từng rất thích cậu...nhưng vì cớ gì bây giờ cậu lại thành thứ đồ không đáng trân trọng rồi " Đúng, nhận rồi, chiếc đồng hồ đó là hàng hiếm mà, cậu ta cũng giống như mẹ mình là một con điếm giả bộ ngây thơ trong trắng lúc đầu thôi, đưa qua đẩy lại vài lần thì liền nhận....ha ha chơi chán sẽ cho các cậu nếm thử mùi vị đâm vào mông cậu ta còn thích hơn là chơi gái còn trinh đấy "…
Có phải sự hiểu lầm hay niềm tin giữa họ không đủ ? Để họ phải như hôm nay và một lần nữa họ tìm lại nhau họ sẽ hạnh phúc , sẽ không còn nổi đau nào nữa ? Mong mọi người ủn hộ hihi…
Hán Việt: Ngã bả ngôn tình tục tả thành bách hợp liễu chẩm ma bạn-我把言情续写成百合了怎么办Tác giả: Mặc Bạch LangTình trạng: Hoàn 119 chươngTích phân: 522,616,352Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Chủ công , Vườn trường , Nhẹ nhàng , 1v1Lời tác giả: *1v1, mặt trời thuần lương đại cẩu (Kiều Ngộ, công) x bên ngoài lạnh lùng bên trong dịu dàng tiểu bạch hoa (Lâm Khuynh, thụ)Truyện trường học nhẹ nhàng, xác lập quan hệ sẽ hơi muộn, logic có thể không chịu nổi, các bạn cứ xem như giải trí thôthôi. Nam chính là trợ công lớn, xuất hiện nhiều…
- Tên Truyện : Draco Đích Tam Quốc Chi Lữ- Tác Giả : U Linh Ái Cp- Editor : -_Glycine_-- Beta : -_Glycine_-- Tình Trạng Bản Gốc : Hoàn- Tình Trạng Bản Edit : Đang Hoàn Thành- [ - Yêu cầu : Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép!! ]…
"Ta Qua Nhĩ Giai · văn uyên thề nếu có lại tới một lần cơ hội nhất định sẽ không bỏ qua lật úp ta Qua Nhĩ Giai thị nhất tộc kẻ thù! Chân Hoàn, Ô Lạp Na Lạp · nghi tu, Tô Bồi Thịnh các ngươi cho ta chờ!"…
(Hoàn)Hắn chưa từng nghĩ có điều gì đến muộn, có việc nào hắn không kịp làm. Cũng chưa từng hối hận, dù phải đổi lấy sinh mạng của mình. Chỉ là hắn đã sai, là lần duy nhất thừa nhận sai lầm, nhưng đã quá muộn để bù đắp. Cảnh báo: Chuyện này không có kết cục tốt đẹp.…
"La muse, đứng yên!"Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi lại nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng.Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa?Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Câu nói ấy suýt nữa bị đánh bật ra khi chàng trai từ từ ngồi xuống. May thay, nó được sự mê mẩn kịp thời ngăn cản. Sau chiếc kính cận, đôi mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên mắt Phong nhắm tịt thành hai dấu trừ. Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" nhưng rồi tự chìm đắm trong đó không cách nào thoát ra...Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân khiến người thiếu nữ xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Thể loại: Chữa lành- học đường- nhẹ nhàng- tâm lý- đời sống- slice of life.Đa góc nhìn/Đa ngôi kể.Kết thúc: OEĐộ dài: Dự tính 21 chương (không ngoại truyện).------------>" Cô ấy không nói tương lai. Cũng không nhắc quá khứ. Càng không kể hiện tại. ""Cô ấy chỉ như cơn gió cuốn giữa nắng hè oi ả, làm dịu nhẹ lòng người. Nhưng khi ta quay mặt lại, cô ấy đã sớm rời đi. "" Bạn có thể nhớ về ngày đó hoặc không. Nhưng yên tâm đi, cô ấy đã quên rồi. Chi Mai là người như vậy, thờ ơ? Có lẽ. "Nhất Chi Mai- Cành hoa sắc vàng độc nhất, nở muộn cuối xuân. Trông mong manh mà lại thanh thuần, mạnh mẽ đến kỳ lạ- rực rỡ trong nắng sớm, hòa mình vào sương mai...------------>" Ai cũng thế,... ít nhất thì cũng đã từng một lần trong đời có cô nàng Nhất Chi Mai xuất hiện, dù là ở nơi nào. Chỉ là, gió thì vẫn là gió, bước qua thì chỉ là bước qua."------------>Lưu ý: Tác phẩm chỉ viết phục vụ mục đích chữa lành, không cố tình phê phán bất kì cá nhân, tôn giáo hay đức tin nào. Phải đọc theo góc nhìn không tiêu cực, tránh gây hiểu lầm khó giải thích- Văn viết đa nghĩa, tùy đọc giả cảm nhận/ hiểu thông điệp. Và tác phẩm đang trong quá trình soát lỗi, Beta nên nếu có vấn đề gì ở ngữ pháp thì mình sẵn sàng cải thiện theo góp ý. Xin cảm ơn rất nhiều.…
Dương Ái Vy luôn tin rằng mình không cần người đàn ông nào cả. Cô sống lặng lẽ, như thể chỉ cần yên ổn là đủ. Trương Khải Nguyên thì khác - cậu đến như nắng giữa mùa mưa, ấm áp, kiên nhẫn, và dịu dàng đến mức khiến người ta không nỡ từ chối. Nhưng tình cảm đầu đời liệu có phải lúc nào cũng đi đến một cái kết đẹp? Họ rời xa nhau vào một chiều nhiều gió, khi ánh mắt cả hai vẫn còn đong đầy những điều chưa kịp nói...."Đáng ra anh phải tránh xa em. Nhưng em biết không? Cái 'đáng ra' đó... anh chưa từng làm được."…
Văn án:Hồi cấp ba, Tô Lạc Nam tự ti, trầm lặng, giọng nói lúc nào cũng dịu dàng, nhỏ nhẹ. Cô luôn mặc chiếc sơ mi cũ đã giặt đến bạc màu.Năm đó, cô lặng lẽ thích một chàng trai tỏa sáng như ánh mặt trời.Cậu phóng túng, ngông nghênh, chẳng bao giờ tuân theo quy tắc, xung quanh đầy rẫy tin đồn tình ái, nhưng thành tích học tập lúc nào cũng đứng đầu.Một buổi sáng nọ, vì sự cố mà Tô Lạc Nam đi học muộn và bị phạt. Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã thấy Quý Diễn đang tựa lưng vào bức tường đối diện.Cậu nửa cười nửa không, đôi mắt đào hoa nhìn cô chăm chú, giọng nói trầm thấp:"Tô Lạc Nam, có phải cậu thích tớ không?"Tim cô đập rộn ràng, vội vã lùi lại, liên tục lắc đầu."Không thích? Vậy sao mặt cậu lại đỏ thế?"Ngày tốt nghiệp, cô vô tình nghe thấy cậu nói chuyện phiếm cùng đám bạn.Khi nhắc đến tên cô, cậu chỉ thốt ra bốn chữ hờ hững, chẳng chút để tâm:"Chơi đùa thôi mà."Mọi ảo tưởng và chấp niệm của cô đến đây là kết thúc.Tô Lạc Nam lặng lẽ thay đổi nguyện vọng, một mình rời đi, đến một nơi xa lạ.P.S.: Cả nam chính và nữ chính đều không hoàn hảo trong giai đoạn đầu.Tags: Hành trình trưởng thành - Ngọt sủngNhân vật chính: Tô Lạc Nam, Quý Diễn---Nguồn: Tấn GiangEditor: huognanhi (Tây Tây)Lưu ý:*Tên mỗi chương do editor tự đặt.*Vui lòng không reup.…
作品 Tác phẩm: Người nói Paris chẳng có ánh nắng mặt trời/ 你说巴黎无晴天作者 Tác giả:退休预备员战山为王/破镜重圆Chiến Sơn Vi Vương / Gương vỡ lại lành摄影兼设计师哥哥 VS 退役电竞冠军弟弟Nhà thiết kế kiêm nhiếp ảnh gia - Ca Ca (Anh) VS Quán quân thể thao điện tử đã giải nghệ - Đệ đệ (Cậu)Đây là bản dịch, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn ! 🥰…
Đương 4 tuổi tiểu hạnh thôn đạt được một cái mạnh nhất tennis huấn luyện đại sư hệ thống, cho hắn lượng thân định chế nhất khoa học hữu hiệu huấn luyện phương pháp, làm hắn từ nhỏ bằng ưu lộ tuyến trưởng thành.Quốc một liền trở thành quốc trung đệ nhất nhân, tại thế giới sân thi đấu nổi danh;Quốc nhị có thể kịp thời phát hiện thân thể thương bệnh vấn đề, trước tiên chữa khỏi;Quốc tam đạt thành lập hải đại tam liền bá thành tựu, chính thức bước lên chức nghiệp sân thi đấu, đi hướng thế giới võng đàn đỉnh......Thần chi tử, chung đem lên cấp vì tennis chi thần.Đọc chỉ nam:① tư thiết 1: Hạnh thôn quốc nhất thời U17 World Cup yêu cầu cần thiết có một người quốc trung sinh dự thi, hạnh thôn quốc một liền tham gia U17 World Cup.② tư thiết 2: Tay trủng ở thanh học bị đả thương sau chuyển trường đến sơn thổi trung học.③ lập hải đại quan đông mười sáu liền bá, cả nước tam liền bá không hề góc chết!④ hạnh thôn chính thức thi đấu không hề bại tích, toàn chiến toàn thắng.⑤ tennis thi đấu miêu tả nhiều / có tư thiết / hơi chút tổng một chút danh kha / lấy tennis là chủ / không thấy quá nguyên tác không ảnh hưởng đọc.⑥ hạnh thôn bếp có thể vuông góc nhập hố. Tác giả là hạnh thôn bếp, yêu ai yêu cả đường đi cũng là lập hải bếp. Chủ thượng tốt nhất mạnh nhất, kiên định chủ thượng thổi, cho nên tự cấp chủ thượng khai quải lúc sau, toàn lập hải phần lớn sẽ tiến hóa, đối mặt khác trường học là nghiền áp thức cường đại, không thể tiếp thu giả chớ nhập.⑦ bàn tay vàng là hợp l…
Tình yêu là một thứ điên rồ, có người yêu theo cách đơn giản cũng có người yêu theo cách dịu dàng và cũng có kẻ yêu theo cách tàn nhẫn. Jackson yêu cậu , yêu đến điên khùng . Yêu đến nỗi giam cầm cậu bằng tình yêu của mình . . Yêu đến nỗi không còn một chút nhân tính mà hành hạ cậu. Hắn biến cậu từ một người bình thường trở thành một con búp bê hư hỏng nặng nề. hãy đọc căn phòng địa ngục và thưởng thức tình yêu điên dại ấy nhé! 😘 WARNING: truyện có yếu tố bạo lực, tính cách nhân vật vặn vẹo thối nát, kinh dị máu me. Các bạn cân nhắc trước khi đọc. Nếu lỡ đọc rồi mà thấm không nổi xin đừng buông lờ chửi rủa mà hãy âm thành rời khỏi nhé! Độ dài : 5 chươngTrạng thái: đã hoàn Tác giả : Hattchin ( Thủy Cầm ) Thể loại : Ngược , kinh dị , BL , Hành hạ…
Inuyasha là con trai của một tập đoàn tài phiệt giàu có nhất thế giới. Kagome là con gái của một thủ tướng samurai. Inuyasha và kagome có hôn ước với nhau từ nhỏ, ban đầu hai người không có cảm giác gì nhưng trong giai đoạn tìm hiểu kagome dần có tình cảm với anh. Nhưng khi kikyou xuất hiện người inuyasha từng thích đã cản trở tình cảm của hai người,......muốn biết diễn biến tiếp theo hãy vào truyện nhé.…
Tôi gặp cậu nơi xứ sở ngàn hoa, ngay lần đầu, vẻ ngoài cậu đã toát lên vẻ chín chắn, trưởng thành trước tuổi. Câu nói cậu cất lên trước khi tôi rời đi dường như trở thành sợi chỉ vô hình liên kết hai ta.Ngày gặp lại, cậu chung lớp với tôi. Trải qua nhiều chuyện, tôi ngỡ ra bản thân đã trót tim lỡ nhịp trước cậu.Cậu hệt như hương chanh phảng phất trong gió chiều, dịu nhẹ, thoang thoảng nhưng vấn vương trong tâm trí tôi mãi...Tôi tự hỏi có cơ hội nào cho chúng ta? _______Cp9: Lương Huỳnh Thanh Liêm x Đỗ Dương Ngọc Thảo Cp8: Lê Vũ Đức Anh x Trịnh Hoài Anh…
Tư Họa theo Hạ Duyên Tiêu ba năm, dịu dàng ngoan ngoãn, chưa bao giờ làm loạn.Người khác đều cười nhạo cô: "Bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, mơ tưởng hão huyền."Tư Họa cho rằng gặp được chân ái, cam chịu lời đồn đại, sau đó mới biết được rằng bản thân chỉ là thế thân của bạch nguyệt quang (*) trong lòng anh ta.Sinh nhật của cô ngày hôm đó, ngay tại lúc Hạ Duyên Tiêu nhận được điện thoại của bạch nguyệt quang, Tư Họa buông bỏ cả tôn nghiêm của mình để giữ anh ta lại: "Có thể không đi được không?"Trong khoảnh khắc Hạ Duyên Tiêu bước ra khỏi cửa, Tư Họa chết tâm, mang theo rương hành lý biến mất.Hai năm sau, Tư Họa trở về, đôi mắt cô trong sáng xinh đẹp, cả tâm lẫn đôi mắt ấy lại chỉ hướng về một người đàn ông khác.Nhìn thấy cô làm nũng với người khác, Hạ Duyên Tiêu ghen phát điên, mặt dày bám dính trước cửa nhà cô suốt một đêm, "Họa Họa, về nhà với anh."Tư Họa cho anh ta phơi sương cả đêm, ngày hôm sau trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát: "Báo cáo, có người quấy rối."Tư Họa mang theo trái tim chồng chất vết thương đi đến một thành phố mới, gặp được một người hàng xóm ôn hòa, lễ độ.Người đàn ông đó tên là Ngôn Tuyển, một quý ông ôn nhu, đã dạy cô học được cách ỷ lại, chiều chuộng cô đến mức biến cô trở thành đứa trẻ nghịch ngợm.Bất kể khi nào hay ở đâu, Ngôn Tuyển đều sẽ nói với cô: "Đừng lo lắng, có anh ở đây."Tỏ tình, cầu hôn, Tư Họa cuối cùng cũng cảm nhận được, thế nào gọi là cảm giác an toàn tuyệt đối.Tình yêu của anh đối với em không phải là ánh m…