Định Mệnh Khiến Ta Gặp Nhau
Đọc rồi biết…
Đọc rồi biết…
tOi qUay lẠi rỒi nKa >:33…
những câu chuyện hàng ngày của đôi chích bông này…
mình ko bik tả j hết vào đọc r sẻ bik.. hjhj…
Trần Lập Dương tuy là một ông chú sắp ba mươi tuổi đến nơi rồi mà khả năng nói dối và tài năng che dấu rất rất rấtttt là tệ.Dẫn chứng ở chỗ mới hơn một năm xíu xíu một chút cả lò nhà hắn (năm anh em nhà họ Chu) không ai là không biết hắn không phải 'Trần Lập Dương' cả.Ừm thì.. vì giữ mặt mũi cho vị cha dượng rõ lớn mà còn khá ngốc này của họ nên không ai nói gì cả.Ai mà ngờ được rằng bọn họ vừa lớn, thì Trần Lập Dương lại chết bất đắc kỳ tử chứ?Ban đầu họ cũng rất đau khổ, nhưng dần dần cơn đau chuyển biến thành sự điên dại. Để miêu tả chính xác hơn thì tiểu thuyết gốc miêu tả họ thế nào thì giờ họ cũng trông như thế đấy.Vì biết cha của họ không 'thuộc' thế giới này nên họ đã có một tia hi vọng mỏng manh rằng một lúc nào đó cha sẽ trở về bên họ và ở cạnh họ một lần nữa.Vào một ngày không nắng cũng chẳng mưa, mây ít gió nhiều, trời se se lạnh tựa như mùa thu. Họ đã gặp một đứa trẻ.Một đứa trẻ tên 'Trần Lập Dương'.Dù khuôn mặt một chút cũng không giống, nhưng tính cách và giọng nói này không thể nào sai được.Là cha của họ!…
Ko bt mô tả j hêttt…
đọc đi rồi biếttt…
"Ta cảm thấy... Ta bạn trai giống như muốn giết chết ta."Lâm Tam Tửu thì thào nói.Nhớ tới bản thân nhiều kim suất khí lại ôn nhu bạn trai, nàng không khỏi cả người rùng mình một cái.Từ người bên cạnh tự tay kéo ra màn che tận thế địa ngục,Chính hướng nàng gào thét mà đến.Link bản wattpad đến chương 507: https://www.wattpad.com/story/67479857-thi%C3%AAn-%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-t%E1%BA%ADn-th%E1%BA%BF-tu-v%C4%A9-c%C3%A2u-to%C3%A0n-unfull…
୮corner」since 22072017nơi trưng bày và lưu giữ.…
Thái độ của Dazai Osamu đối với Yumeno luôn mang vẻ lạnh nhạt đáng ghét, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng cậu ta thật quá đáng, nhưng vốn dĩ.. "Nếu anh không chơi với em, em sẽ đi kiếm người khác "chơi" cùng!" Đứa trẻ này nguyền rủa bất cứ ai làm nó tổn thương, Dazai ghét cảm giác đau, và hắn ta không bao giờ bị đứa trẻ này làm tổn thương xét về mọi mặt. Trái tim, tâm hồn, cơ thể, tâm trí. Yumeno là đứa trẻ hư, và cũng chỉ bị thu hút bởi một đứa trẻ hư khác, hư đốn phải chịu phạt. Cơ mà Yumeno không thể trừng phạt Dazai Osamu. Con búp bê xấu xí vẫn nằm trong tay cậu, nó kêu ha ha hi hi, chói tai gai mắt, Dazai liền nằm đầu nó. Lập tức búp bê tan vào hư không. "Em rất rất rấtttt, ghét Dazai!" Yumeno nghiêng đầu, mỉm cười đắc ý."Nên anh chơi với em nhé? Dazai."…
Vận mệnh, cuộc đời! Ai định nghia giúp tôi. Thật buồn cười thay, tôi cứ như một cái hố đen vậy. Một loại hố đen hút hết mọi ân oán, hận thù đắp lên thân thể tôi. Tôi yêu chàng, bám theo chàng vây mà chàng lại ghét bỏ tôi. Mâu thân tôi, phụ thân tôi, cả gia tộc cung quay lưng với tôi. Tôi đa làm nên tội tình gì chứ, tất cả đều chỉ vì một điều, chỉ vì... chỉ vì...(vì gì đọc xong sẽ rõ) "Aaaaa.....aaaaa. Ttttôi cầu, cầu xin anh" "Aaaaaaaa.... Ưmmmm" mặt mui cô tái mét hết lại, hai tay cào vào ga trải giường, cố gượng lên, van xin anh. "Đây không phải là điều cô muốn sao? Mã Mã tiểu thư" . Nghe đến đây toàn thân cô bông không còn một chút sức lực chống đối anh, toàn thân rủ xuống, bật cười "Ha.Ha.Haaaaaaaa...." mặc cho anh thỏa sức như một con manh thú hung hăng đâm chọc…
bta x tttb…
Hình ảnh từ @suiens…
* Thể loại : Học Đường, Tình Cảm, Lãng Mạn, Tiểu Thuyết Thiếu Niên, Tiểu Thuyết Hiện Đại * Ảnh: Mạng* Người viết : Thuyettt°°° Hoàng Anh : Cô gái hay cười, có nhiều tâm sự nhưng rất thương nhớ về bạn cũ đó là An Hòa°°° Hạch Dương : Cậu là con trai nhà rất rất giàu, Tập đoàn ba cậu là ai cũng phải sợ. Tính cực kì hung dữ nhưng khi yêu thì cậu luôn luôn mạnh mẽ, điềm tĩnh và rất dễ thương----- LƯU Ý : TRUYỆN ĐANG CÒN VIẾT ! HÃY ĐỢI ! CẢM ƠN ---…
"Kẻ hiểu biết sẽ là kẻ thoát ra khỏi đây đầu tiên...." Thử thách chính thức được bắt đầu Ai sẽ là kẻ chiến thắng…
Tôi không biết mình đang viết cái gì nữa xD…