Đoản ngắn
…
cp chính: Lê Nguyễn Việt Hoàng-Nguyễn Vũ Hoài An."Chàng thiếu niên ngày ấy cứ đi xa mãi không bao giờ quay đầu lại, cậu là một phần trong kí ức của tôi, và tôi cũng là một phần trong kí ức của cậu. Chúng ta là của nhau, hoà quyện vào nhau là một. Tuy vậy thanh xuân của tôi có cậu, thanh xuân của cậu có tôi, tương lai chúng ta thì không..."…
" cẩn thận" tôi bổng nghe thấy một tiếng la to từ sau lưng vọng tới nhưng tôi chưa kịp phản ứng thì "bụp" một tiếng. một vật thể lạ đã đập vào mặt tôi với một tốc độ ánh sáng. Tôi ngã xuống đất sự vật trước mắt tôi trở nên quay cuồng, nước mắt trong tôi cứ tiết ra một cách không kiểm soát. Vì quá đau nên tôi chưa thể đứng dậy được. Trong lúc tôi chưa kịp tỉnh táo thì Thanh đã bước đến nhìn tôi hỏi " sao rồi bà ,có bị gì hong, cái kính có bị bể hong" câu nói này khiến lý trí tôi trở về, lúc này nhìn trái bóng chuyền dưới chân rồi đến cái kính cận của tôi, tôi mới nhận ra rằng cái tròng kính với cái gọng đã mỗi đứa một nơi. Khiến tôi đang còn đau về thể xác lại thêm nổi đau tinh thần. " ...... ...... Cùng lúc đó một giọng nói trầm ấm vang lên "xin lỗi bạn, tôi không cố ý, bạn có sao không", bấy giờ tôi mới nhận ra có mấy người đứng trước mặt tôi, có một người trong đó tôi nhận ra, người đó là Lâm Nhuận bạn cùng lớp của tôi. Cậu là người rất đẹp trai nằm trong top gương mặt vàng của lớp. Vì với vẻ đẹp lạnh lùng, góc cạnh với chiều cao 1m8 cùng thành tích học siêu giỏi của cậu nên cậu khá nổi trội trong lớp và cậu cũng chính là người lên tiếng vừa nãy. Trên gương mặt cậu đầy vẻ lo lắng. ...... .......... Trong phút chốc cái hình ảnh đẹp trai học giỏi gì đó trong tôi đã tan thành mảnh nhỏ tôi chỉ biết được rằng kể từ giây phút này cái tên Lâm Nhuận đã xuất hiện đầu bảng danh sách đen của tôi rồi.…
Mong mọi người ủng hộ.…
Tác phẩm đầu tay '-'…
Truyện ngắn…
Thời học sinh ai mà chả từng thích một ai đó một cách cuồng nhiệt, và cũng chẳng ai có quyền ngăn cản điều đó cả. Cứ thích đi, cứ yêu đi, đây có thể sẽ là kỉ niệm khiến ta nhớ mãi trong suốt cuộc đời. Dù là thích một cách vô tình hay cố ý thì đó đều là thích, nhưng ai mà ngờ được tôi lại thích anh ta chứ?! Anh ta giàu, đẹp trai, học giỏi nhưng điều khó có thể chấp nhận nhất đó chính là anh ta như một cái nam châm vậy. Nam châm này không hút kim loại, nam châm này hút người. Các em gái đông như quân Nguyên phải xếp hàng dài để nhận một chút sự chú ý từ anh. Có thể đó là do ông trời sắp đặt, do tôi có vấn đề hoặc do...nhan sắc của anh đã mê mẩn tâm hồn tôi. Suy cho cùng thì anh đẹp trai nên anh có quyền!"Nguyễn Hoàng Gia Huy...Nguyễn Hoàng Gia Huy" Cô mỉm cười một mình "Aaa...tao sắp nhớ anh ấy đến phát điên rồi đây, khi nào mới ra chơi nhỉ?"-------------------(4/12/2023) - Ngày Quốc Tế Ôm Tự DoBìa: Pinterest…
Cô - Thiên thần "não cá" của trường trung học PCô - Cô gái mê soái ca, thích đọc truyện, tính trẻ con, mặt dàyCô - Đại tiểu thư Hoàng Thiên giaHắn - Soái ca "khó chiều" của trường trung học PHắn - Chuyên tự nhiên, thích chọc phá cô, lạnh lùng, nhưng rất cuteHắn - Đại thiếu gia Phan thị Hai con người, hai thế giới, họ làm sao để đến với nhau? Câu chuyện về cặp oan gia cute xin bắt đầu! Hãy ủng hộ mình nhé! P/S: Mình mới viết lần đầu nên có dở thì đừng chê nha, cảm ơn ~…
Mong các bạn ủng hộ cũng như chiếu cố tớ trong thời gian sáng tác, nếu có sai sót gì mong các bạn thông cảm cũng như góp ý để tớ cố gắng khắc phục ạ 😊-----------Hoàng Nhật Sơn x Dương Hoài Thư.Từ bé đến lớn, ngoài bố mẹ ra thì có một người luôn luôn đón Dương Hoài Thư, từ ngày này qua ngày khác, từ tháng này qua tháng khác, từ năm này qua năm khác.Rồi bỗng một ngày nọ, cô nhận ra mình có tình cảm với người nọ.Nhưng người nọ quá xa vời, cô với không tới."Đưa đón em về, nhưng tim lại chẳng hướng về phía em" ...…