Con dế mèn sống qua mùa hè | satangwinny winnysatang
nhân dịp được nhắc tên trên cfs…
nhân dịp được nhắc tên trên cfs…
miss ở đây không hiểu theo nghĩa nhớ..oneshottree…
Truyện được viết bởi 1 con tác giả rảnh quá ko biết làm gì nên viết truyện cho vui cảm hứng ý tưởng từ kênh tik tok của tui và tui ko biết vẽ nên có gì tui xài gacha để minh hoạ nha mấy ní:))…
" nhìn thấy em khóc một lần liền muốn bảo vệ em một đời "…
Hội anh em ở 1 trường đại học nọ cùng nhau thi đua simp b(r)ồ…
//niezapomniany// .tree…
chỉ là tự nhiên buồn muốn viết gì đó...__________by @thanhdiep_2205…
em cười trông xinh lắm....oneshottree…
anh chủ tiệm bánh mì x chàng sinh viên đại học.và vô số các couple…
Tổng hợp từ các nguồn khác nhau.…
có bạn satang và em winny.…
Just a fanfiction.…
Cốt truyện hoàn toàn hư cấu và không có thậtBản quyền thuộc về tài khoản nàyMình mới viết nên có đôi chỗ thiếu xót, mọi người xem hãy comment góp ý nhéHãy ủng hộ mình bằng cách xem hết 2 chap truyện nha !…
Chanh và Trâm là bạn thân và hai đứa là người được chọn xuyên vào Tokyo revengers.- - - - - - - Trâm: lâu đài tình ái của tao với mày nèChanh: tởm- - - - - -Trâm: Aaaa đuỹ mẹ mỹ nhân kìa_chạy mất_Chanh: đâu? đâu? đâu rồi....liêm sỉ của mày đâu rồi?- - - - -Trâm: chào anh em đứng đây từ chiều Chanh:nhục vãi…
CFS ONLY TAE!TOP - KOOK!BOT.• Confession lập ra để mọi người có thể chia sẻ mmt, những điều liên quan đến Taehyung & Jungkook và về couple VKook (TaeKook) hoặc giới thiệu những tác giả viết về các couple, làm quen các bạn TaeKook shippers.• Link gửi cfs: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSdVg92jEd0Y6Qobir076PCM7aJWXZGJohHNiNOl55s8BP4JiA/viewform?usp=pp_url…
300525" Hạ vàng năm ấy - tôi có cậu "@bchouz.…
vẫn là "Anh sao đỏ của nong uni" nhưng là ở một phiên bản khác 🤫…
Oneshot…
Xả ảnh RinLen nhé mina-san!! Haha, vào xem đê, mại zô mại zô, nhìu ảnh lắm nè^^…
QUYỂN 1: SELENA WHITELEY - Thiên Thần Sa Ngã"Landcaster đẹp, đẹp não nề trong mỗi buổi trời trở thẫm, nhuộm xám cánh rừng thưa. Nhưng chao ôi nó dằn vặt tôi trong cái sự cô đơn tột cùng và đớn đau cắt tận xương tủy, nó là quê nhà của tôi - họ nói vậy.Liam Patrick ướm vào người tôi một bầu không khí xưa cũ kỳ quặc, cổ quái đến rợn lên từng sợi tóc mai hai bên thái dương tôi. Vậy mà nó sẽ là chốn giữ cho tôi được an toàn - dì tôi nói vậy.Còn tôi? Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày tôi được rời London, rời khỏi phố Sloane, và rời khỏi bà dì đáng thương của mình. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến giờ phút này - khi mà con dao chết dẫm kia đang kề sát vào cổ mình, mà mỗi nhịp gồng lên hít vào lại là một lần xước da, tươm máu. Đến nỗi mỗi hơi thở cũng phải dành dụm, để những lằn gân nổi cộm không bị cứa đứt, thực đáng thương quá đỗi.Lũ quỷ cong vẹo và cao kều, chúng chẳng có lấy mắt mũi, nhưng cái miệng thì rộng tuếch với hàm răng như đính hàng chục con dao găm đang ở ngay trên đỉnh đầu tôi. Có thể cái đầu tôi sẽ bị chúng cắn phập và đứt mất trong chỉ chưa đến đôi ba giây nữa. Nhưng thì sao chứ, dẫu sao tôi cũng sẽ phải chết dưới tay chúng, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Và có lẽ tôi nên xem đó là một niềm vinh dự khốn cùng, chỉ để ít ra bia mộ của tôi cũng được khắc lên một lý do chính đáng và nghiêm chỉnh, thay vì tự sát.Mà thôi, dù gì đi nữa, quyết định này cũng là ước mơ mà suốt quãng thời gian qua tôi khao khát - được sống quả cảm, được khẳng định mình, được có gia đình và hy sinh ch…