Cuộc đời đành đoạn để duyên kiếp em lỡ làng...Em ơi...Dù rằng đường tình không đưa em tới nơi em mong đợiThì đừng lo..Hoa ban sẽ nở sau cơn mưa mù..-------Em ra đi trong sự xinh đẹp của những cánh hoa trắng tinh.Nhưng nó đau lắm...anh à.Người ơi, liệu rằng người có biết?Em thương người tới nhường nào...----Lấy cảm hứng từ ca khúc ' Em hát ai nghe - Orange 'Hanahaki - Một căn bệnh giả tưởng tưởng, không có thật, mang tính chất hư cấu và viển vông. Căn bệnh này được sinh ra từ mối tình đơn phương, khi ta đem lòng thích một người nhưng lại chẳng dám bày tỏ, đau lòng cũng chỉ một mình chịu đựng. Khi tình yêu đơn phương không được đáp trả hoặc căn bệnh không được chữa trị, người mắc bệnh sẽ qua đời.…
Văn ánCô là Lâm Hà Bối Ngọc- 23 tuổi- Là một nhà khoa học nổi tiếng với tri thức trời phú. Lâm Hà Bối Ngọc là con gái của Lâm Bối Lạc- tỷ phú giàu có nhất Châu Á. Lâm Hà Bối Ngọc với nhiều điều có tiếng nữa. ...Nhưng cũng chính là Lâm Hà Bối Ngọc đã ngu ngốc, tự kết liễu đời mình vì một tên con trai.....Trời cho nàng thêm một cơ hội sống... Cho nàng hay sứ mệnh của mình không đơn giản là để gặp được chàng... Một lần nữa yêu và yêu chàng say đắm...Giông tố đến với nàng và câu chuyện tình như thơ của nàng, đưa nó vào một trang mới của cuộc đời... Khó khăn trắc trở cản đường....Sứ mệnh của nàng bắt đầu...!!!…
Cre ảnh: Bùi Công NamNhững mẩu chuyện bé xinh về ca-nhạc sĩ Bùi Công NamCouple: NekoNam, MinhNam, KayNam,...Lưu ý: tất cả những tình tiết trong truyện đều là sẩn phẩm của trí tưởng tượng----bùa chống chính quyền----…
Tên gốc: 春日宴Tác giả: Bạch Lộ Thành SongThể loại: Ngôn tình, cổ đại, trọng sinh, nữ cường, ngọt sủng, cung đấu, HE.Editor: Lục Thất Tiểu MuộiNguồn convert: WikidichĐộ dài: 117 chươngTình trạng ra chương: Đang lết :)))------------------Nuôi nam nhân, đùa giỡn trọng thần! Hung hăng càn quấy, ảnh hưởng xấu tới triều chính. Tận đến Đan Dương năm thứ tám, trưởng công chúa Lí Hoài Ngọc mất, mất vào ngày tân hoàng đế đăng cơ, thất khiếu* máu chảy ròng ròng, tử trạng thảm vô cùng.*Thất khiếu: Gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng.Bách quan ăn mừng, vạn dân hoan hô: Ác có ác báo! Chết hay lắm!Thế mà đầu thất* hôm nay, Đan Dương công chúa mượn xác hoàn hồn, trở thành tứ tiểu thư Bạch phủ.*Đầu thất: Làm tuần, cúng tuần cho người chết, cứ bảy ngày cúng một lần, cho đến 49 ngày.Cái gì? Bạch tứ tiểu thư vốn là một kẻ ngốc? Không nơi nương tựa? Còn muốn bị người khác định đoạt việc hôn nhân?Hoài Ngọc đứng lên đập bàn: "Lẽ nào lại như vậy!"Đấu trí đấu mưu một hồi liền nổi tiếng, hô mưa gọi gió, vạn người giúp đỡ, có Đan Dương công chúa nàng ở đây, còn sợ gì không đổi được cái số mệnh của kẻ ngốc này sao?Chỉ là, ai có thể nói cho nàng biết, chỉ là trèo qua một bức tường mà thôi, vì cái gì mà lại đè trúng Tử Dương quân Giang Huyền Cẩn?* * *"Quân thượng có từng yêu thích ai chưa?""Từng yêu.""Vậy yêu là như thế nào?""Khi mới bắt đầu, nghĩ đủ mọi thủ đoạn, cũng muốn khiến nàng tan thành tro bụi."Thời điểm kết thúc, dùng hết tất cả mọi biện pháp, chỉ mong nàng có thể đ…
Trần Phú Trần Phú là ngọn lửa rực cháy trong đêm dài của đất nước, là trái tim kiên định hướng về độc lập, tự do cho dân tộc. Từng bước chân của anh, từ Việt Nam qua Liên Xô, rồi lại trở về quê hương, đều in dấu sự quyết liệt của chiến sĩ cách mạng. Đối với anh, tình yêu lớn nhất chính là khát vọng giải phóng dân tộc, là ánh đỏ của lá cờ mà anh nguyện hiến dâng cả thanh xuân, ngay cả khi ngọn lửa ấy chỉ còn leo lét trong phút cuối của đời mình. Trần Phú là ngọn lửa dẫn lối giữa đêm đen, người mang trái tim sôi sục nhưng lại cô độc tận cùng, bởi con đường anh đi luôn phủ bóng hiểm nguy và mất mát.Minh NguyệtMinh Nguyệt - cái tên cô tựa ánh trăng trong trẻo giữa trời đêm. Cô là tiểu thư Hà thành với tâm hồn dịu dàng mà sâu sắc, tình yêu nước nồng nàn và ý chí kiên định. Cô lớn lên trong thời kỳ đất nước đầy biến động, mang trong mình lý tưởng hòa bình và độc lập cho dân tộc. Trái tim cô là màu xanh của bầu trời yên bình mà nàng hằng mơ ước. Minh Nguyệt biết con đường của Trần Phú có thể mang đến chia ly và đau khổ, nhưng cô vẫn chọn tin tưởng và dõi theo anh, như ánh trăng luôn kề bên ngọn lửa bừng sáng giữa đêm dài.Ngọn Lửa Trăng Kề không chỉ là câu chuyện của hai con người, mà còn là hình tượng tượng trưng cho lý tưởng và tình yêu của những người trẻ thời bấy giờ. Giữa những đêm dài của lịch sử, họ chỉ gặp nhau trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đã khắc ghi nhau mãi mãi. Trái tim họ như lửa và trăng, thành ngọn sáng dẫn lối để đất nước vượt qua bóng tối.…
Nếu các bạn còn mộng du trong cõi ngôn tình, yaoi thì cứ lại đây.Nếu các bạn bí ý tưởng và đang muốn sreach google cũng lại đây.Nếu các bạn có câu hỏi cũng lại đây.Nếu các bạn đang tìm cái định nghĩa gì thì lao vào đây.…
Tác giả: Đàn SinhConvert: Trinhsin2703Editor: Vivi, Yon (từ chương 82)Beta: ViviThẩm Quân sau khi chết đi xuyên qua nhiều thế giới. Mục đích chính là công lược nam phụ. Lưu ý: mình thấy các bản edit trên các web không giống với bản cv lắm, ý tứ bị khác khá nhiều và đã drop, nên mình edit lại.…
mới tập viết nên nó khá là...cringe💀allmale x Caelus!!!ng vã bladecae 24/24 nên có nhiều blacae hơn một chút, maybehầu như là oneshot và kh có H đâu huhuchủ yếu là au hiện đạimình hay bị lặp từ, ngu ngu ngơ ngơ nên có gì nhớ bảo mình nhsoge bb ae 😁👍…
Du ký ngọt ngào của vị sư phụ ôn nhu nhưng thật ra phúc hắc cùng với đồ đệ đáng yêu siêu năng lực tại Thương Mộc đại lục. Ngọt ngào, ấm áp, bao tử văn…
Trong lịch sử, Đặng Anh phạm tội, chịu án lăng trì mà chết.Thế nhưng sau khi chàng chết, đại học sĩ Nội các Dương Luân lại tự tay đề hai chữ "Trí Khiết" cho chàng.Dương Uyển sống ở thế kỉ XXI đem Đặng Anh làm đối tượng nghiên cứu, tìm tòi mày mò suốt mười năm.Mười năm học thuật, mười năm huyết lệ, sự tồn tại của Đặng Anh còn quan trọng hơn cả bạn trai cô.Cuối cùng, trong một đại hội học thuật, cô bất ngờ quay ngược trở về hơn sáu trăm năm trước, khi ấy Đặng Anh vẫn là một phạm nhân đang chờ hành hình.Hai mắt Dương Uyển sáng lên: "Tư liệu sống thế này thì làm gì tìm được ở đâu khác!"Đặng Anh: "Tại sao lúc nào nữ nhân này cũng cầm cuốn sổ viết bằng tiếng Anh vậy nhỉ?"Dương Uyển: Lúc đầu, tôi không muốn chen chân vào cái thời đại phong kiến này chút nào, chỉ muốn xem Đặng Anh đi hết cuộc đời bi tráng của anh ta mà thôi. Sau đó, tôi chỉ muốn cứu anh, dùng tất cả những kiến thức học được và mọi hiểu biết của tôi về triều đại này để cứu anh.Đặng Anh: Dương Uyển vì ta mà sống. Nàng đã từng nói điều này hai lần, một lần vào đêm trước khi ta bị hành hình, lần còn lại là trong chiếu ngục đầu năm Tĩnh Hòa.…