[JSOLNICKY] TỊCH MỊCH MƯA TAN
Khi cơn mưa cuối mùa đổ xuống Tây phủ, chiếc đèn lồng đỏ lại lay động nơi hành lang lạnh vắng. Năm ấy, tiểu đồng họ Nguyễn quỳ gối giữa sân, áo ướt sũng, ngẩng đầu hỏi một người:"Ngươi chưa từng nói... ngươi yêu ta."Và người kia - tướng quân của thiên hạ - chỉ đứng đó, lặng im như tượng đá giữa đêm mưa.────────────────────Giữa phủ tướng quân, một tiểu đồng lặng lẽ yêu - còn người quyền cao lại chưa từng thốt một lời giữ lại.Tình cảm ấy, không danh phận, không lời hứa. Chỉ có những đêm gần gũi không trọn, và một chiếc đèn lồng đỏ cháy âm thầm trong mưa.Khi người rời đi, người còn lại mới biết thế nào là cô độc.Yêu trong lặng im, rời đi trong lặng lẽ.Tịch mịch như mưa tan.…