ufugh
yugyugyfygij…
yugyugyfygij…
Lãng mạn…
Chán…
Giới thiệu:Đường Sinh trở lại 17 tuổi thời điểm, thập thiếu bổ tiếc, kia nhất thế nhân tự mình nhảy lầu cô gái, này nhất thế muốn che chở nàng cả đời, kia nhất thế ở sách thiên sự kiện trung bị chôn sống một đôi lão nhân, này nhất thế muốn cứu vớt bọn họ đi ra......Kia từng xem thường tự mình nữ nhân, này nhất thế muốn cho nàng đẹp mặt......“Con, ngươi ba là bí thư, ngươi cần điệu thấp a!”“Lão mẹ, ta đã muốn rất điệu thấp.”“Cấp lão sư viết thư tình, cái này gọi là điệu thấp sao?”“Này...... Là thất truyền !”“Tạp người ta đại bôn, đây là điệu thấp?”“Này...... Là thất thủ !”…
Chỉ còn lại Cậu và Anh mãi mãi chẳng thể là "Chúng ta"…
PN DLMVX…
• Câu chuyện xoay quanh tình yêu nhiều kiếp của Hà Mẫn Nhi và Mai Thanh An. Liệu hai người họ có đến được với nhau? • Hãy đọc truyện để biết thêm nhiều chi tiết hơn nhé, tác giả sẽ không mô tả thêm hiều chi tiết có trong câu chuyện, cảm ơn !!!!!!!!• Truyện chỉ dựa theo trí tưởng tượng, những hành động trong câu chuyện không có thật. Không làm theo những hành động có trong truyện có thể nguy hiểm đến tính mạng.Cảm ơn các bạn!!!!…
Nội dung giới thiệu vắn tắt:Chuyện xưa khai đoan, giai nhân một cái không kịp hứa hẹn. Mối tình đầu rời đi, hoàn toàn cải biến Tô Thố. Nguyên tưởng rằng không thể lại yêu, vận mệnh lại an bài nàng gặp sinh mệnh là quan trọng nhất người kia. Nóng bỏng mà ấm áp cuộc sống đại học, đàng hoàng tiêu sái thanh xuân, không hẹn mà gặp tình yêu cũng lặng yên tiến đến. Anh tuấn cơ trí Trần Tử Gia, bình tĩnh bình thản hứa nhất hạo, quan tâm săn sóc thiệu vĩ, ai mới có thể đi vào nàng thê lương tâm? Qua lại không thể vi phạm hứa hẹn, tiền phương xúc tua nhưng đụng tình yêu, xem Tô Thố đi con đường nào?Đi qua lúc ban đầu thống khổ, Tô Thố cũng dần dần tiếp nhận rồi cái kia yên lặng chú ý chính mình, chờ đợi nam nhân của chính mình. Trần Tử Gia dùng bảy năm chờ đợi, đổi lấy trong lòng rất. Có lẽ giang mới thôi hội vẫn ở lại Tô Thố trong lòng, nhưng Tô Thố cùng Tử Gia đều hiểu được chính mình yêu lẫn nhau. Mà hứa nhất hạo cùng lý văn vi, Tô Trí cùng Ứng Thần, cũng đều tìm được rồi thuộc loại chính mình hạnh phúc. Cuộc sống có lẽ luôn luôn tiếc nuối, nhưng tương lai như trước tốt đẹp.…
xin lỗi nhưng Ussr sẽ k xuất hiệncx như Nam k bik Ussr là ai…
Một chút tâm trạng…
Đoản văn sáng tác tuỳ hứng…
tại sao "Mỹ nhân đẹp là hoa nam nhân đẹp là họa?"…
Cái giá phải trả cho sự bất tửH văn ko logic gì đó…
Tên truyện : tiểu bạch thỏ đáng iu của lục tổng đài bá đạoThể loại :np, sắc,HEMk lần đầu viết có j sai sót mong mn thông cảm Arigato…
cuộc đời chờ đợi không phải là hạnh phúc . Mà là sự đau đớn buôn xuôi khi chờ đơi. Nó làm thay đổi dần suy nghỉ trong thân tâm làm cho ta sẽ có ngày hối hận ,làm ta đau khổ: cô và hắn gặp nhau lúc đó cô 6 tuổi hắn 10 tuổi hắn cứu cô. 10 năm sau cô và hắn gặp lại , 1 thời gian cô nhận ra hắn không nhớ được cô. Cô hi sinh thứ quý giá cửu mình cho hắn, cho hắn mọi thứ. Con hắn thì cảm nhận được sự thay đổi của bản thân , đã nghĩ chấp nhận cô đến khi cô ấy trở về . Tình cảnh đó bị phá vỡ , cô ấy chen vào giữa hai người tình cảm họ rạn nức .10 năm sau cô lại trở về cô ấy không còn , tình cảnh sẽ thay đổi không ? hay ngày 1 sẽ càng khó khăn càng bế tắtcác bạn hãy theo dõi nhé. mong mọi ngưởi góp ý😙…
mong chiếu cố…