Truyện Luận Trời định thắng được Trúc mã không? - 论天降胜得过竹马吗?Fanfic: Lưu Diệu Văn x Nghiêm Hạo TườngThể loại: Thanh xuân vườn trường, HE, không dropTác giả: Chính tui (绝不磕糖正道)Tự nhiên ngẫu hứng nghĩ ra cái tên xong viết vui vui vậy thôi.Truyện hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên người thật!…
Một xóm trọ bất ổn với một ông chủ khó tính Trương Chân Nguyên. Sau bao lần bị hành thì cuối cùng vẫn là bị lây tính cách hề hề của 6 bạn nhỏ đang thuê nhà trọ. Cuộc sống của họ ở đó đầy ắp những tiếng cười. Mỗi ngày đều là một câu chuyện vui, mỗi ngày đều không thể ngừng tấu hềTác giả: am_junnieTất cả đều là trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không reup và gán ghép lên người thật. Xin cảm ơn!!…
Tên gốc: 攻略那个死对头Tác giả: 温温绮珈Hệ thống | Bẻ thẳng thành cong | Song đỉnh lưuĐối thủ | Giới giải trí | Thiết lập hôn nhân đồng giới là hợp pháp.Lưu ý:⚠️ Bối cảnh, cốt truyện là trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật.⚠️ Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, bản dịch không đảm bảo 100% so với bản gốc, bản dịch với mục đích phi lợi nhuận, vui lòng không mang đi nơi khác. (Hiện tại mình đang xin per ạaa)Bản dịch được thực hiện bởi yeucunvameo…
Fanfic luôn là sản phẩm tưởng tượng, vui lòng không gán lên người thậtABO, tuyệt đối không có H, cùng lắm chỉ có kéo rèmNhất kiến chung tình, sau song hướng thầm mến, niên hạBối cảnh đại học: Thông minh đẹp trai học đệ A x Ưu tú dịu dàng học trưởng ONội dung tình cảm và đan xen đời sống đại học của những người trẻ tuổi.…
Bé là Hạ Tuấn Lâm năm nay 5 tuổi còn được mọi người trong nhà gọi là Hạ Bảo hay Bé Con gần nhất là Thỏ Nhỏ . Bé sở hữu một cặp má bầu bĩnh thân hình lại tròn tròn xinh xinh như một cục bông nhỏ biết đi, được Hạ Mama cho đi vào nhà trẻ và gặp được rất nhiều bạn nhỏ y như bé. Nhưng bé để ý có 6 bạn từ khi vào nhìn bé rất nhiều thật đáng sợ ahhhh~.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
Author: Vương Dịch Nguyệt Thể loại: hiện đại, đam mỹ, couples, hắc bang...Cp chính : Mã Gia Kỳ ( 22 ) × Tống Á Hiên ( 20 )Cp phụ : Đinh Trình Hâm ( 24 ) × Lưu Diệu Văn ( 22 ); Nghiêm Hạo Tường ( 22 ) × Hạ Tuấn Lâm ( 20 ).Tình trạng: Đang cập nhật...Notes: •Fic thuộc trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên người thật.•Cẩn thận khi lọt hố, fic không chắc chắn đi đến cuối 100%.•Fic được viết ra với nhu cầu thỏa mãn bản thân tác giả, sau đó là muốn chia sẻ đến các bạn đọc có hứng thú. Vì vậy, khi không hài lòng với tác phẩm, thì có thể nói chuyện riêng với Nguyệt, tránh những comment không lành mạnh.…
Giống như đồng phân đối quang của nhau vậy. Mỗi người ở một vị trí bất đối gắn theo bốn nhánh khác nhau trên người, bởi vì rất rối rắm nên nếu không nhìn kỹ sẽ cứ ngỡ là khác nhau.Đồng phân đối quang, cũng giống như bàn tay trái với bàn tay phải vậy, khác hướng nhưng lại là hình ảnh phản chiếu của nhau khi nhìn qua gương.Đúng vậy, chính là người này.Người khác hắn, nhưng lại thấu hiểu hắn.…