Nối tiếng là đệ nhất mĩ nam, hung mãnh vô cùng. Bị gia đình ép cưới một người mìn không thích nên đã quyết định ra ở riêng. Một buổi tối đi vào bar thì thấy một cô gái ngoại hình cân đối lại xinh đẹp nén quyết định ra làm quen, nhưng không ngờ anh lại bị cô gái này từ chối. Sau bao nhiêu gian nan vất cả cuối cùng cô cũng chấp nhận đến với anh. Nhưng chưa dừng lại ở đó, cô gái kia vì nhục nhã nên quyết tâm quay lại trả thù, mối thù giữa hai gia đình Diệp gia và Hàn gia. Bên nào thắng bên nào bại thì các bạn nhớ đón xem nha :3…
Hữu Xu - Phong Lưu Thư NgốcTên truyện: Hữu XuTác giả: Phong Lưu Thư NgốcThể loại: xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1, HEEdit + beta: socola chấm nước mắmNguồn: Kẹo Trà Sữa Link:https://booluyyly.wordpress.com/2016/07/04/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu-phong-luu-thu-ngoc/Tình trạng bản gốc: hoàn 148 chương*****VĂN ÁNTrước đây có một vị mỹ nhân*, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng*Trong tên của Hữu Xu, chữ Hữu nghĩa là có, chữ Xu nghĩa là mỹ nhân.*****Đánh giá tác phẩm:Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh.*****…
Tác giả: Phục Mộc Tình trạng: đã hoàn Lời của tác giả: Hai người họ, một là thiếu gia của hắc bạch lưỡng đạo, dung nhan yêu nghiệt, mắt phượng tao nhã khẽ nâng liền ngay lập tức vô tình đầu độc người khác. Một là tiểu cảnh sát siêng năng chuyện cần, một lòng vì nhân dân phục vụ, sống rất nghiêm chỉnh mà đơn thuần. Hai người này không cùng một thế giới vậy mà hoa hoa lệ lệ đụng phải nhau. Vốn chỉ đang nhàm chán nên mới lấy đối phương đến để chơi đùa giết thời gian, nhưng cuối cùng trong lúc vô thức mà động tình, yêu nghiệt như hắn, sẽ làm như thế nào đây? PS: bài này là hệ liệt 《 sủng ngươi là tốt rồi 》. Lời của editor: Rất hoan nghênh mọi người đóng góp cho truyện của tôi, bất kì phản hồi nào cũng đều sẽ được đáp trả, kinh nghiệm chưa nhiều nên khó tránh khỏi sai sót.. Sẽ chăm chỉ sửa chữa và học hỏi... cho dù là chỉ một lỗi chính tả hay format cũng sẽ sửa chữa nếu được đề xuất. Rất biết ơn những đóng góp tích cực của các bạn... Cảm ơn.…
Tác giả: Tô RiThể loại: kinh dị, fanfic, creepypasta, psychological, bí ẩn,...Tóm tắt:Cuộc đời An An gắn liền với creepypasta, từ khi chào đời sinh mệnh của cô bé đã gắn liền với sự chết chóc và nguyền rủa. Đó là cái giá phải trả vì ba mẹ An An biết quá nhiều về sự thật và sự tồn tại của bọn họ. Giờ đây, anh trai ruột bí ẩn đã chết và An An phải trả đủ món nợ máu của gia đình. ----Chúng ta không phải thiên thần cũng không phải ác quỷ,Thời gian, cái chết, quá khứ và tương lai đều trở nên vô nghĩa, Thiên đàng không thể chứa chấp những kẻ giết người, và Địa ngục cũng không dám chứa chấp những kẻ dị biệt,Chúng ta hồi sinh, chúng ta bất tử nhờ nỗi ám ảnh và tín ngưỡng của tâm hồn,Họ là con mồi của chúng ta, là điểm dừng của sự sống, là khởi đầu của cái chết,Hãy hiến tế tất cả, đưa mọi thứ cho ta,Máu thịt, thể xác, linh hồn, chúng ta sẽ nuốt trọn chúng.Ngày đăng: 29/12/2016 ->...…
Tác giả: Tư Ngoạn Thuần Dương (ScorOct)Cover: CoolkidSau khi chết đi, con người sẽ còn được trải nghiệm một thế giới mới mang tên "Âm giới".Ở đây có chức năng giống như phòng nhân sự vậy: phán xét, điều chuyển mọi vật bất kể cao sang hay thấp hèn. Đã vào đây chỉ giống như một nhân viên nhỏ bé chờ đợi được luân chuyển đến những nơi khác nhau. Hoặc là sống sung sướng trên thiên đường, hoặc là tiếp tục một số kiếp khác trên nhân gian, cũng có thể bị giam giữ cả đời ở địa ngục.Lâm Dĩnh là một trong số đó. Bị tuyên án làm người cõi âm mãi mãi, thế nhưng có thực sự cuộc sống ở nơi đó đáng sợ như trong sách thường viết?*************Tác phẩm chỉ đăng duy nhất trên W.a.t.t.p.a.d, nếu bạn đang đọc ở trang web khác, có nghĩa tác phẩm đã bị ăn cắp, vui lòng quay trở lại trang chủ chính thức w.a.t.t.p.a.d để tìm acc của tác giả (@ScorOct_TNTD)…
Tác giả : Thanh Thanh Thuỳ TiếuNguồn : sstruyen.comThể loại : ngôn tình , sủng , trọng sinh[ Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình - Ngôn Tình, Trọng Sinh]Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ d…
Màu Của Anh ,Em Muộn Bằng Sự Tỉ Mỉ Đây là câu chuyện về Hoàng Nam và Minh Châu.Cô gặp cậu lần đầu khi đưa em gái đi học vẽ tại một trung tâm dạy vẽ. Từ những lần gặp gỡ ban đầu, dù chỉ là những khoảnh khắc nhỏ, cả hai dần trở nên thân thiết hơn bởi những chuyện xảy ra giữa họ.Minh Châu bắt đầu quan tâm đến Hoàng Nam nhiều hơn. Cô nhận ra, đằng sau vẻ ngoài có phần yếu đuối của cậu là một con người mạnh mẽ và kiên cường hơn cô tưởng rất nhiều.Dần dần, Minh Châu muốn "vẽ lại" Hoàng Nam - biến cậu thành một bức tranh hoàn hảo do chính tay cô làm họa sĩ. Nhưng đây không phải một hành trình nhanh chóng hay vội vàng. Cô kiên nhẫn tô từng nét, từng màu một, khéo léo và tỉ mỉ như một nghệ sĩ thực thụ.Ban đầu, cô dùng những gam màu nhẹ nhàng, tinh tế, không phô trương nhưng rất thấm đẫm ý đồ. Mỗi hành động, mỗi cử chỉ của cô - dù có vẻ vô tâm - đều mang ý nghĩa sâu sắc, từng nụ cười, từng cái chạm đều là những nét vẽ tinh tế cho bức tranh mang tên Hoàng Nam.Rồi một lần, qua một lần tiếp xúc đặc biệt, Minh Châu vẽ lên bức tranh một nét thay đổi quan trọng. Đó là sự thay đổi âm thầm, nhẹ nhàng, giúp Hoàng Nam dần biết cách sống tốt hơn: ăn uống điều độ hơn, quản lý thời gian hiệu quả hơn... Một sự thay đổi mà cậu không hề nhận ra, vì nó diễn ra lặng lẽ, khi cậu vẫn đang thư giãn trong thế giới mà cô đã dựng nên cho cậu.…
Mạc Tiểu Hy là cô gái 23 tuổi, hiện đang là một nhân viên trong một công ti lớn.Để có thể vào một công ti như thế cô đã phải cố gắng không ngừng nghĩ.Lên 8 mồ côi cha mẹ,ở với bà ngoại. Lên 15 thì ngoại mất vì bao bệnh,không anh chị em, họ hàng thân thích.Cô đã phải đi làm thêm, tự kiếm sống cho bản thân mình.Dường như ông trời đã có mắt, sau bao nhiều vất vả, gian lao , cô cuối cùng cũng có công việc ổn định, lương cao,thuê được chỗ ở khá tử tế.Tuy là độc thân nhưng cô chưa có mảnh tình vắt vai...Cho đến một hôm, Tiểu Hy đi làm về khá muộn vừa đói, vừa mệt cô lúy húy lấy chiếc chìa khóa để mở cửa...thì bỗng nhiên có con gì cọ cọ vào chân Tiểu Hy.Hoa ra là một chú mèo con, thật đánh yêu, Tiểu Hy chưa từng thấy con mèo nào đáng yêu như con mèo này, đôi mắt to tròn long lanh,bộ lông đen mượn mà.Dù sao, sống một mình cũng rất tẻ nhạt, mà con mèo này có vẻ là mèo hoang, Tiểu Hy thì lại vô cùng yêu mèo.Nên cô quyết định nhận nuôi và đặt tên cho nó là Miêu Miêu...tưởng trừng nó là một chú mèo đáng yêu...nhưng thật ra cô nhầm rồi...con mèo đó thật sự ..vô..vô cùng BIẾN THÁI.Tại sao lại có chuyện lạ lùng như vậy? --Mời mọi người đọc truyện để hiểu rõ hơn--…
hắn xuyên qua chính là 1 tên nô lệ bất hạnh tên là Đạt Đặc 13 tuổi. là đứa con ngoài ý muốn của gia chủ 1 trong ngũ đại gia tộc đệ nhất thiên long quốc. nhưng mẹ hắn bị cha hắn đánh chết. còn hắn thì vì 1 xích mích nhỏ mà bị chính tay cha bóp nát vụn xương cốt toàn thân rồi vứt vào đống rác lớn ngoại thành.vũ hồn chính là 1 dạng biến dị của linh hồn. người có 3 hồn 7 vía. nếu như có thêm 1 hồn biến dị thì sẽ thành vũ hồnhắn xuyên qua mang theo cả 3 hồn 7 vía. rồi tự hành biến dị. ngươi nghĩ xem hắn sẽ khống chế thành biến dị dạng gì. thử nghĩ xem. nghich thiên nhất, mạnh mẽ nhất là cái gì. nếu ngươi mang 1 vũ trụ với vô số tinh cầu bên người. 1 thân đại đạo. 1 thân lực lượng kinh người mang trên 1 người thuộc chủ nghĩa nhân quyền đến 1 thế giới toàn nô lệ bị áp bức.sẽ có kết quả gì. 1 học viên phế vật trong ma vũ học viện hay 1 vị thần mang theo vô cùng lực lượng. hãy đón xem.truyện e tự viết. mọi người đọc nếu thấy hay xin cho e 1 line cổ vũ tinh thần để e viết tiếp nha. thanhk…
Tác giả: Ngụy Tà Thiết (PTM) Một bên là cảnh sát hình sự, một bên là luật sư bào chữa. Hai người gặp nhau trong một vụ án ở quận T, một người đàn ông bị cắt mất đầu, phần đầu chưa tìm thấy. Điền Tình Truy, làm luật sư bào chữa cho nghi phạm lớn nhất - Tư Lệnh. Cậu tìm đủ mọi bằng chứng minh oan cho Tư Lệnh, nhưng chỉ toàn là bằng chứng gián tiếp, chỉ hận không thuyết phục được thẩm phán tối cao, chứ đừng nói là phía cảnh sát luôn hoài nghi Tư Lệnh chính là kẻ sát nhân. Đội trưởng đội trọng án - Lư Giang, luôn có trực giác mách bảo rằng Tư Lệnh chính là kẻ đứng sau, nhưng làm thế nào cũng chỉ khiến hắn dừng lại ở mức kẻ tình nghi. Anh cũng truy tìm bằng chứng chống lại Tư Lệnh, và hai người gặp nhau, ở một cái hồ nho nhỏ gần quận T, nhưng một người muốn bảo vệ Tư Lệnh, một người bằng mọi giá cũng phải bắt bằng được Tư Lệnh.…
Truyện " TẠM BIỆT VÀ ... CẢM ƠN " chỉ là một tiểu thuyết ngắn do chính cảm xúc của mình về người đó viết thành cho nên mong mọi người bỏ qua cho những chỗ nào không hợp lý nhé !😜bạn đọc nào cảm thấy chỗ nào không ổn mong vui lòng bình luận phía dưới để mình rút kinh nghiệm cho lần sau nha 😊,thank cưu các bác ạ 😜, câu chuyện cũng ngắn thôi và có kết thúc buồn 😔, vì đây là câu chuyện cảm xúc của ad nên nó nhẹ nhàng và đơn giản nhưng mong các bác các cô đừng bơ truyện của ad nha😉, cuối cùng là cảm ơn các bác vì đã đọc những dòng giới thiệu ngớ ngẩn và truyện luyên thuyên không hay của ad😛😛😜…
Đây chỉ là một câu chuyện thuật lại những tháng ngày còn học cấp 2 của chúng tôi... Để lưu giữ lại những khoảnh khắc ý nghĩa nhất trong đời mình, chúng tôi đã quyết định viết ra bộ này.Có thể nói chúng tôi lo xa nhưng thời gian trôi cũng rất nhanh mà... phải không?"Ngày ấy..." có thể giúp chúng tôi nhớ lại những ngày tháng này... Những ngày tháng tuổi mới lớn của mình. Về sau, khi đọc lại nó, chúng tôi có thể sẽ khóc, sẽ cười vì những tháng ngày đẹp đẽ này khi nhớ lại...Chúng tôi trong tương lai có thể sẽ phải cảm ơn chính mình của hiện tại vì đã viết ra bộ này. Viết lại kỉ niệm đẹp này...…
Nàng và hắn vốn chỉ nên là hai đường thẳng song song vĩnh viễn không gặp được nhau nhưng số mệnh trêu ngươi lại buộc chặt nàng vào hắn hay nói một cách chính xác hơn là nàng tình nguyện được bên hắn.Không phải vì tình yêu cũng chẳng phải vì xót thương, đơn giản là vì nàng muốn lợi dụng hắn.Muốn hắn phải trả lại những gì hắn đã nợ nàng từ kiếp trước......Ta gặp nàng vào năm 17 tuổi, nàng 15 tuổi. Từ khi hai ta vẫn còn là những thiếu niên ngây ngô cho đến khi trở thành đế hậu một nước.Ta cứ tưởng tình cảm mình dành cho nàng sẽ chảng bao giờ phai nhưng mọi thứ đều thay đổi rồi.Kể từ khi nàng ấy xuất hiện, nàng ấy tên Nguyên Phong. Người giống như tên, nàng chính là một cơn gió khao khát sự tự doChỉ là vì điều gì khiến nàng vẫn còn lưu luyến nơi chốn cung đình đầy rẫy những mưu đồ.Chính ta cũng không hiểu rõ cảm giác dành cho nàng là gì.Ta chỉ biết lúc đầu ta rất ghét nàng.Bởi nàng luôn đoán được suy nghĩ trong lòng ta.Nàng quá thông minh, không giống Khuê Nhi, nàng cái gì cũng hiểu.Nhưng không biết từ khi nào, ta phát hiện ra bản thân đối với Khuê Nhi lại chỉ là tình huynh muội, muốn bảo vệ nàng ấy an toàn.Từ khi nào ta lại phát hiện ra bản thân yêu người con gái tên là Đoàn Nguyên Phong nhỉ?Bỏ đi, tất cả không quan trọng nữa, quan trọng là bây giờ ta phải trả lại cho nàng tất cả những gì ta nợ nàng bằng máu của ta rồi...…
Những năm tháng trưởng thành, hãy cứ để nó nhẹ nhàng trôi đi. Thanh xuân đối với tôi là kỉ niệm, là hồi ức, là khoảng thời gian cả đời này tôi sẽ chẳng bao giờ quên được. Thanh xuân đối với tôi là hương ngọt ngào của bánh da lợn, vị thơm ngon của bánh đậu xanh, đẹp ngất lòng của bánh quy nhân dừa trứng muối. Thanh xuân còn là hình ảnh của một cậu con trai hết lòng vì tôi, lúc nào cũng nhìn tôi rồi nhoẻn miệng cười. Tất cả những thứ đó, là thanh xuân của tôi. -----------Bản quyền thuộc về Lam Phương a.k.a Phư. Truyện được đăng duy nhất ở wattpad Lamm_Phuongg. Ảnh bìa được tài trợ bởi @_Makani…
Tên tác phẩm: Sự Tương Phùng Đẹp ĐẽTác giả: 英书Thể loại: ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, đô thị, hào môn thế gia, showbiz, HE. Nội dung:"Có lẽ sự tương phùng đẹp đẽ nhất trên thế gian này đó chính là được gặp lại em giữa biển người mênh mông."Vào cái đêm mưa gió của hai năm trước, mạng sống của anh được một cô gái nhỏ cứu sống, bóng ma tâm lí trong lòng cô lại được một người đàn ông xa lạ xua đi. Nhưng chỉ là duyên phận ngắn ngủi, trong bóng đêm tăm tối họ chưa kịp biết đối phương là ai thì buộc phải rời đi. Để rồi giọng nói người con gái ấy cứ lưu mãi trong tâm trí anh, nhưng lại không cách nào biết cô là ai.Suy nghĩ trong đầu của anh lúc đó chính là: tìm thấy cô, yêu cô, sủng cô!Ròng rã hai năm, cuối cùng cũng tìm thấy cô. Nhưng đáng tiếc, lại chậm một bước. Duyên phận chính là trêu ngươi như vậy, nhưng anh không oán trách. Anh cảm thấy ông trời có thể khiến họ tương phùng thì chính là điều đẹp dẽ nhất trên thế gian này.…
- Chồng à!!!!! - YoonGi dè dặt. - Ai là chồng cậu ???!!! Cậu nói cậu tôi thì cậu phải nghĩ cho hạnh phúc cả đời của tôi chứ??? Jung HoSeok tôi xin thề không bao giờ tôi chấp nhận cậu là vợ tôi. Tôi chỉ chấp nhận mình Jimin mà thôi!!!! .................................................................- SeokJin! Hợp đồng hôn nhân của chúng ta kéo dài cho đến khi tôi thừa kế được tài sản của bố mẹ tôi để lại. Sau đó chúng ta lập tức ly hôn. Tôi cũng sẽ giữ đúng lời hứa chia cho em 1/3 tài sản.- NamJoon đẩy tờ giấy về phía SeokJin - Vì YoonGi và JungKook tôi chấp nhận!.................................................................- Vợ à???- TaeHyung nhõng nhẽo. - Ai là vợ cậu chứ? Chúng ta chỉ mới gặp nhau duy nhất một lần thôi đó!!!- JungKook điên tiết.- Dù gì sau này em cũng sẽ là vợ anh thôi, gọi muộn chi bằng gọi sớm hơn một chút có sao???- Đồ điên! Tránh xa tôi ra! Đừng xáp vào người tôi....!!!! ---------------------------------------…
Thể loại: longfic, nhẹ nhàng ('﹃`)Mình có tạo chiếc blog bé bé, mọi người có thể đóng góp ý kiến cho mình thông qua chiếc blog này nhé. Những ai vô tình lướt qua những dòng này, mong các cậu sẽ có một ngày tốt lành nhé.Link: https://www.facebook.com/dungdelomatnhau/Đây là tác phẩm mình viết nghiêm túc, dù có thể nó chưa hoàn hảo, nhưng mong là mọi người cũng sẽ tôn trọng đứa con tinh thần của mình, đừng tuỳ ý lấy và sử dụng ý tưởng của mình💌📍Mình viết fic này vì thật sự thích chemistry của hai bạn Jinhwan và Chanwoo 🌸 Hình tượng nhân vật cũng là do cảm nhận và ấn tượng của mình về cả hai🌷Mình viết dựa trên cảm xúc, góc nhìn và trải nghiệm của chính bản thân trong khoảng thời gian ở Hàn Quốc. Vì vậy nên với đứa con tinh thần của mình, Seoul là không chỉ là nơi khởi nguồn của những rung động tình cảm đầu tiên mà còn là nơi chúng ta lạc mất nhau để rồi sau đó luôn tìm được đường về bên nhau. Ngoài ChanHwan thì trong fic này sẽ còn có những nhânvật phụ hoạ đó là các thành viên của IKON và sự xuất hiện của couple khác *Đoán xem* 😀…