Dịch giả: thaomotsachVăn án:Tỉnh dậy, không gạo không đất, không nhà ở lại không có tiền, chỉ có người chồng vừa mù vừa điếc vừa câm. Cuộc sống cổ đại không phải dễ, muốn kiếm được miếng ăn phải ra sức làm việc, lại nguy hiểm sợ hãi. Thẩm Hi thở... dài, cổ đại thật không dễ sống!Tình trạng : hoànSố chương: 107chương+ 4 ngoại truyện…
Hàng của Mộng Mộng auto hay (Tác giả của Nguyện vi khanh cố, Lấy cái gì ấm áp ngươi ta bảo bối.. )Đây là 1 vị phụ vương có cá tính cực kỳ cực kỳ bá đạo, cực kỳ lầy lội 😆Ngọt sủng á, đừng bị đoạn đầu đánh lừa, yên tâm Mộng Mộng không bao giờ viết ngược được, hàng đang viết Mèo cập nhật liên tục nha 😙Nvc: Yến Tương - Yến Tịch…
Đào Điệp là một cô con gái của gia đình nhà họ Tống. Đến một hôm thì cô đã bỏ nhà ra đi vì một lý do riêng, mặc dù chỉ mới 14 tuổi nhưng cô đã biết tự lập và luôn luôn ẩn mình vào xã hội, cuộc sống của cô đang bình yên vui vẻ thì chợt phát hiện ra có một điều gì đó rất là lạ vào những lúc cô đi làm, cô cảm nhận được có ai đó đang theo dõi mình và đột nhiên.....................Đọc truyện vui vẻLƯU Ý!ĐÂY LÀ VỀ THỂ LOẠI HUẤN, NẾU KHÔNG THÍCH HUẤN THÌ NÉ TRUYỆN CỦA TÔI RA!!! CẢM ƠN!…
Viết cho vui để sả mấy thứ để trong lòngTruyện ko theo trật tự nào, chỉ là cảm hửng của tôiOOC,OCC và ko canonTất cả các Sans đều sống cùng một Au. Tất cả đều là ver human…
Lửa thì ấm, nhưng lòng ai ngập sương,Yêu không dễ giữa hai chiều xa cách.Đá nằm đó, bền gan như vạn kiếp,Mặt trời qua - sưởi ấm một triền thương.Chút nắng mong manh, chút tình lặng lẽ,Gieo tim mình trên vách đá vô thường.Cười một chút, cả ngày ta chói lọi,Nhẹ nhàng thương - anh lại hóa khô cằn. -sưu tầm và biên tập-[ old soul - young eyes ] cho anh ôm dương quang bằng chân tình già cõi.…
Tôi đã gặp gỡ cậu..An chuyển đến một ngôi trường trung học trong thị trấn, ở đó, An đã gặp Hoàng. Mọi hành động, cử chỉ xung quanh đều khiến An cảm thấy nghi ngờ, đôi lúc chỉ muốn thật sự buông bỏ, nhưng rồi An vẫn chìm đắm trong thứ tình cảm ấy, chẳng biết liệu nó sẽ đi đến đâu, có mù quáng hay đưa đến hạnh phúc?…
Hồi Ký... Chỉ đơn giản là Hồi Ức - tôi tự mình nghỉ và nhớ lại khi có ý tưởng viết lách...Có thể sẽ là vài mẫu truyện ngắn...Có thể sẽ là vài cái đoản văn dễ thương, nho nhỏ...Và cũng có thể sẽ là vài kỷ niệm, ký ức mà tôi đã quên mà đột nhiên nhớ lại... Nó đơn giản là... Hồi Ký của riêng Thiên mà thôi. Thiên: Bonus thêm là nó sẽ có 1 số phân đoạn nhỏ tôi nghĩ ra trong các fic, đồng nhân, truyện mà tôi đang viết dở... Nhưng nó sẽ không liên kết với nhau... và sẽ không nhiều. Đơn giản chỉ vài ba dòng thôi nên đừng trong chờ gì vào cái này nha :)))…
1. Tác giả: Chỉ Phong Diễm2. Thể loại: Ngôn tình, Tương lai, Tình cảm, Mạt thế, Hệ thống, Làm ruộng, Mỹ thực, 1v1, Thị giác nữ chủTang thi bùng nổ, thành phố bị vây hãm, Tiền Trăn Trăn trên đường trốn tránh tang thi gặp được một tòa nhà rách nát, ngoài ý muốn bị trói định với hệ thống kinh doanh khách sạn.Tường ngoài phủ đầy rêu xanh và thanh đằng, cửa gỗ hư hỏng kẽo kẹt rung động, quạ đen ở nóc nhà kêu không ngừng.Nhìn đầy đất phân chim cùng các loài bò sát, Tiền Trăn Trăn đầu đầy dấu chấm hỏi:...Đây là khách sạn?[Khai trương chuẩn bị: Tu sửa khách sạn][Mời mau chóng gom đủ vật phẩm bên dưới:][Bó củi (0/10)][Vật liệu đá......][Kim loại......]Tiền Trăn Trăn liếc mắt một cái thấy được khen thưởng --【 dâu tây lớn thơm ngọt nhiều nước *58】, nước mắt không biết cố gắng mà từ khóe miệng chảy ra, vén tay áo lập tức bắt đầu làm!Tân trang phòng, giường đệm, tủ bát, bàn ghế......Thu hoạch hành lá, gạo, khoai lang đỏ, củ cải.....Dựng phòng vệ công sự, chống đỡ tang thi tiến công..........Đang lúc chạy đi tìm cơ hội sống sót, sức cùng lực kiệt có người đi vào nơi này sẽ phát hiện mạt thế còn tồn tại một khách sạn như thế ngoại đào viên, có hoa viên muôn nghìn loài hoa, tài nguyên giàu có, phòng hộ kiên cố không phá vỡ nổi.Chỉ cần trả thù lao phù hợp, chủ nhân khách sạn sẽ tươi cười ôn hòa, nơi ăn ở hoàn mỹ, làm cho bọn họ hưởng thụ an bình cùng yên tĩnh khó có được.*Hoan nghênh ngươi, người kinh doanh khách sạn.…
Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…
ĐẠI HỌA SĨ (大畫家)Tác giả: Thuyên ThạchThể loại: đô thị, hiện đại, ly kìVăn án:Van Gogh: Tôi ước mơ về hội họa, tôi vẽ lấy giấc mộng của mình.Phương Dật: Tôi ước mơ về hội họa, nhưng kinh nghiệm của người khiến người khác phát sợ. Tôi sẽ không vẽ giấc mơ của tôi, mà chỉ khắc họa những kích động tức thời trong chính con người mình. Mã Đế Tư: Tôi đã sớm đạt tới kĩ năng thuần thục, thế mà hôm nay tôi phải nghiên cứu một chút thủ đoạn biểu diễn, cứ như chính mình phải học lại. Phương Dật: Tôi đem tài năng tài cao cho những ai khó chạm đến được, nhiều khi tôi phải kiềm chế không được thể hiện loại tài năng này, thậm chí là khoe khoang nó. Đến nỗi biểu hiện thủ đoạn sao? Đối với tôi mà nói đó là thủ đoạn đi liền với hội họa.Mong nhận được sự ủng hộ của mọi người.…
Tác giả: Lễ DãThể loại: Tình hữu độc trung (chỉ yêu một người), duyên trời tác hợp, thanh mai trúc mã, điền văn, thanh xuân vườn, trời giáng, chữa lành.Một câu vắn tắt nội dung: Thanh xuân chăm chỉ nhiệt liệt học hành.Văn án chỉ là trò đùa ô long thui, không mô tả cảm xúc của trẻ vị thành niên.Văn án:Nam sinh mới chuyển tới nọ tên là Lý Khâm Thần, hạnh kiểm và học lực đều ưu tú, đẹp trai ít nói, nghe đồn còn là thanh mai trúc mã quen biết nhiều năm của Lê Linh Linh, nhưng bọn họ cứ gặp là cà khịa nhau, mới ngày đầu tiên đã gây thù chuốc oán.Một ngày nọ, Lê Linh Linh bỗng nảy ra một chủ ý xấu từ cái đám bạn tồi. Chiếm lấy cậu ta rồi đá cậu ta đi, cho cậu ta nếm mùi đau khổ của trần gian! Nhưng mà quả kế hoạch này độ khó hơi cao, sau khi dành cả một đêm để nghiên cứu tiểu thuyết cũ - Lê đại tiểu thư quyết tâm đi đường tắt..."Các cậu vẫn chưa biết sao? Ở ngay phòng dụng cụ của tiết thể dục ý, cậu ta đã chặn tớ ở trỏng rồi như this như that một tiếng liền..."Cái đám bạn hư hỏng đang nghe tới đây thì mắt nhìn ra đằng sau, đột nhiên xanh mặt ấm ĩ tản ra.Lê Linh Linh chẳng hiểu gì cả, cho đến khi cái cổ quý giá bị tóm lấy từ đằng sau, tai cô mới nghe thấy tiếng cười giễu cợt của vị thiếu niên: "Một tiếng liền?""........."Sau đó tin đồn nhảm ấy được quần chúng ăn dưa theo dõi từ đầu đến cuối bác bỏ: Là giả! Chỉ có mười phút thôi!~ Dùng hết ngày nắng của mùa hè, chỉ muốn say đắm cùng với cậu ~…
Mai Phương là một diễn viên, trãi qua nhiều gian nan trong cuộc sống, khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao thì bệnh ung thư rồi qua đời. Thế mà cô được xuyên qua. Xuyên đến một nơi mới khởi nguồn của sự sống. Mọi thứ đều không có nhìn hoàn cảnh trước mắt cô đỡ trán, nhưng không sao được sống đã là một phần thưởng lớn rồi. Hãy cùng Mai Phương tham gia những phiêu lưu và thử thách trong xã hội mới mà cô sống_xã hội nguyên thủy đấy nhé!…
Bách hợp - Huấn vănChuyện tình của hai con người tưởng chừng như cùng một thế giới, vậy nhưng không thể chạm tới dễ dàng. Một cuộc yêu của đôi nàng nghệ sĩ vượt khỏi trói buộc của xã hội, dư luận và bước qua rào chắn tâm hồn mà quyện vào nhau.Triệu Lam Thạch (21 tuổi)Ninh Viên Hoạ (18 tuổi)…