Tuy tuổi đã không còn nhỏ, Gun Atthaphan vẫn bị người ta nói là khờ. Dù có vậy, nhưng nhờ vào tâm hồn ngây ngô đó mà đã chinh phục được trái tim của chủ tịch Nerver Normal - Off Jumpol. Người mà hết lòng yêu cậu dù có thế nào đi chăng nữa.Truyện có lồng ghép một số moment phù hợp ở ngoài đời vào. Tất cả chỉ là tưởng tượng không áp đặt hình tượng nhân vật vào thực tế 🙏Truyện do mình tự viết ra và chỉ đăng trên Wattpad và Mangatoon. Vui lòng không copy.Tác giả: LaAM (tui đó).…
Tên gốc: 牧神的午后 Tác giả: Vu Tiệp于睫 Thể loại: đam mỹ hiện đại, nhất thụ nhất công, HE.Độ dài: 14 chương Editor: Jinhee Beta: Hia_chan Ebook: cunxinh (luv-ebook.com)Truyện không do mình edit. Mình chỉ lấy ebook về chuyển sang word rồi up lên thôi. Nguồn ebook đây ~~~ http://luv-ebook.com/forums/thread-5453.html ~~~…
Tôi kéo cuốn sách đang dơ trước mắt xuống ngang mũi.Khuôn mặt hiền hậu, đẹp trai đến nỗi phát ra hào quang của người con trai đang ngồi gõ máy tính trước mắt tôi đây làm tôi nảy ý muốn chọc ghẹo.Tôi thở dài rồi nói:"Nè Minh Nhật, quên kể cậu nghe. Tuần trước tôi đi khám bác sĩ."Minh Nhật ngẩng lên nhìn tôi, mặt nghiêm lại, có chút lo lắng: "Hả? Sao lại đi khám? Ngọc Anh bị gì à? Bác sĩ nói sao?"Tôi cười nhẹ:"Bác sĩ bảo tôi bị hạ đường huyết.""Hạ đường huyết?" - Minh Nhật nhíu mày hỏi lại.Tôi gật đầu, rồi kéo ghế ngồi cạnh cậu ấy. Tay chống cằm, tôi nhìn Minh Nhật, cố giữ chất giọng tỉnh bơ:"Ừ, nên chắc tôi cần... vài câu ngọt ngào từ cậu để hồi đường lại."Minh Nhật liền đỏ mặt. Tôi bật cười:"Nhìn cậu kìa, tôi đùa thôi mà-"Chưa kịp nói hết câu, cậu ấy bất ngờ hôn tôi một cái thật nhanh, rồi quay mặt đi, giả vờ như không có chuyện gì."Vậy... vậy được không..?" - Minh Nhật lúng túng hỏi, giọng nhỏ như gió thoảng.Tôi cười, đáp khẽ: "Được."Tay chạm nhẹ lên môi, lẩm bẩm:"Cái này... chắc đủ 'ngọt' rồi."🪼🦋𝜗𝜚…
Tác giả: Lý Truyền Ngôn.Raw: Tấn Giang.Bìa: @chymteo 🐦Edit: KẹoThể loại: Đam mỹ, Chủ công, Hiện đại, Nhược cường, HE, Ngọt sủng, Đoản văn, Thú x Thú.***Giới thiệu:Nhỏ yếu là nguồn gốc tội lỗi.Nhưng dưới sự chở che, mọi thứ đều thuần khiết và vô tội.Mềm mại yếu ớt thỏ nhỏ công (Bạch Nhiễm) x ủ rũ sói lớn xấu xa thụ (Lang Huy)…
cả thanh xuân dành để đuổi theo đồng tiền, đến khi có được mọi thứ mình sở cầu thì chị em tương tàn, bạn bè bán đứng. quá chán nãn, nên vị tỷ phú bỏ phố về quê. sống đời an yên bên nông trại trái cây của mình. không ngờ lại va phải oan gia kiếp trước, hết lao đao khốn khổ vì tiền , giờ thì sút quần sút áo vì cô bé sinh viên thực tập khoa nông nghiệp xinh đẹp ngang bướng lại cứng đầu.…
Xuyên hồi bảy mươi ta kháo huyền học làm giàu + phiên ngoạiTác giả: Vụ lưuNhãn: Ảo tưởng ngôn tình, huyền huyễn tiên hiệpGiới thiệu vắn tắt: xuyên qua + ngọt sủng + chủng điền + huyền học làm giàu Phó Diễm tan tầm hồi gia chịu khổ tai nạn xe cộ, vừa mở mắt thế nhưng xuyên thành bảy mươi niên đại nông thôn tiểu cô lạnh.Vốn định cứ như vậy nhàn nhã sống hết một đời, không nghĩ tới thiên nhãn thêm vào, không gian thác để, huyền học đại lão truyền thừa.Từ nay về sau bán nhân sâm, vẽ bùa lục, thu đồ cổ, đánh cuộc phỉ thúy, không cẩn thận liền toàn gia làm giàu !Chính là một ngày nào đó, lại nghe nói Phó đại sư hôn sự gần tới, về sau không bao giờ tiếp quẻ đơn.Ba năm sau... Đế đô đại học cổ đại phong thuỷ nghiên cứu hệ sáng tạo đại hội thượng, Phó đại sư làm hệ chủ nhiệm nói chuyện.Sẽ sau muốn tìm Phó đại sư luận bàn đồng hành mắt mở trừng trừng nhìn đến, Phó đại sư đầu hướng một người nam nhân ôm ấp.Nam nhân này rõ ràng chính là phòng điền sản đại ngạc, khoa học kỹ thuật tân quý, hoa quốc sử thượng trẻ tuổi nhất tâm lý học giáo sư.Thiên chi kiêu tử Bạch Mặc Thần!Nhân vật chính: [ "Phó Diễm", "Bạch Mặc Thần "]…
Nhằm xoa dịu con tim từng tổn thức bao đêm vì Đông Cung, với mong muốn lưu giữ lại cho riêng mình cũng như tổng hợp đầy đủ hết tất cả các phần ngoại truyện, mình xin phép post lên đây toàn bộ ngoại truyện của Đông Cung (nguồn: fb Phỉ Ngã Tư Tồn (匪我思存)) Vẫn văn phong ấy nhưng sẽ với một cốt truyện nhẹ nhàng hơn kể về đời sau của các nhân vật, về kết cục cuối cùng của Lí Thừa Ngân. Mời các bạn thưởng thức cho nguôi ngoai bớt con tim yếu đuối mê muội Đông Cung!…