Đến cái tuổi ngấp nghé băm, mẹ tôi hối thúc, lo lắng. Tôi quyết định cưới một người mà tôi không yêu và bi kịch bắt đầu từ đây.Tôi đã 27 tuổi, không còn trẻ nhưng cũng chưa hẳn đã già. Tôi là đứa con gái chưa chín chắn nên hầu như trước giờ mọi quyết định của tôi đều sai lầm hoặc bế tắc.…
Em không nghĩ, cách buông bỏ một người đàn ông mà mình yêu tha thiết, mất công chăm sóc lại là điều tốt.Ai cũng nói, không còn giữ được thì chia tay, hay nếu như người ta đã không còn yêu mình nữa, phản bội mình chạy theo người đàn bà khác thì nên dừng lại. Em thì không dám chắc làm được điều đó. Em chẳng dại gì. Nghĩ đến bao nhiêu năm em cất công chăm sóc người yêu, hi sinh vì anh ấy, lo cho anh ấy là em lại cảm thấy đau đớn cõi lòng. Bây giờ bỏ thì chẳng khác nào, em cho không người ta à?Chẳng dại gì mình lại vì một người đàn bà lẳng lơ ở đâu, không chút công sức gì, chỉ ưỡn cái ngực, cong cái mông là khiến mình hi sinh chồng con. Mình không thể dùng công sức bao năm gây dựng của mình để cho người khác hưởng thụ. Nếu làm vậy, e rằng mình đã mắc bẫy của kẻ có dã tâm cướp chồng mình.Em đã một thời yêu chồng, yêu đến điên dại. Ngày đó, em có bao nhiêu bạn bè, em cũng là một cô gái ham vui, ham chơi, lúc nào cũng sẵn lòng vì bạn bè. Em có thể cùng bạn bè đi khắp nơi, đến những nơi em thích. Cuộc sống tự do của cô gái ấy bỗng chấm dứt từ khi người đàn ông đó xuất hiện. Em bị bạn bè cười chê vì cái tội, ‘có trai rồi thì quên mất bạn bè’. Thôi thì đành chấp nhận, chấp nhận chuyện bị bạn bè trách móc để làm người con gái của gia đình.…
Xin chào ! Tác phẩm này là do chính mình viết .Mình sẽ rất vui nếu bạn đọc nó và cho mình thêm nhận xét nhé !Và cuối cùng cảm ơn bạn đã đọc bài của mình .👧…
Tuyển tập những mẩu truyện ngắn về Văn Kỳ.Tác giả: 幸运死勒🍊Tên gốc:【文祺 】最好的都给你Sản phẩm thuộc về trí tưởng tượng, nhằm mục đích giải trí, không áp đặt lên người thật.Bản dịch chỉ đảm bảo đúng 70% và đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không đem đi nơi khác hay chỉnh sửa dưới mọi hình thức.…
Fic DỊCH đã có sự cho phép của tác giả.Link: AO3 https://archiveofourown.org/works/52369618/chapters/132478813"Ta bảo đệ sống vì ta, chứ ta đâu nói đệ phải chết vì ta, phải không nào?""..." Hồng Hồng Nhi nhìn y với vẻ hối lỗi. "Điện hạ bảo đệ phải sống.""Cứ tập trung tu hành, đệ sẽ tiến xa hơn. Có lẽ một ngày nào đó, đệ sẽ tài giỏi đến mức có thể sánh vai cùng ta và các phó thần của ta."---…