BA LẦN GẢ CHO ỈN LƯỜITÁC GIẢ: BỈ TẠP BỈGõ lộp cộp: The RêuQuân sư: Xu MòeSố chương: 119CV + 21NT chính + 1 serial PN hiện đại.Tình trạng: HOÀNThể loại: Linh hồn chuyển đổi, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, ông trời tác hợp.Đại mỹ nhân thụ x ỉn lười công.…
Câu chuyện nhẹ nhàng về cặp đôi bạn trẻ nọ tại xứ sở hoa giấy Phú Đô. Tình yêu chớm nở giữa nắng vàng và rực rỡ như những bông hoa mới nở. Hãy theo chân hành trình tìm hiểu bản thân và tình yêu của bọn họ nhé.…
Xuyên qua nữ như tuyết ở mới sinh ra thời điểm cho rằng chính mình nhân sinh quỹ đạo là cái dạng này: Cùng đệ đệ tương thân tương ái - trưởng thành - gả chồng - sinh oaMà khi hệ thống tiểu Q xuất hiện thời điểm, như tuyết thay đổi ý nghĩ của chính mình, chính mình nhân sinh quỹ đạo hẳn là như vậy: Trợ giúp ca ca điều dưỡng thân thể - tìm cái ca ca có tiền đồ cùng trường làm lão công - gả chồng - sinh oa - hạnh phúc sống quãng đời còn lạiMà khi biết chính mình muốn tiểu tuyển thời điểm, như tuyết cảm thấy kinh thiên sét đánh, ô nhã thị, sẽ không ta chính là trong lịch sử cái kia tiếng tăm lừng lẫy Đức phi đi, vì thế như tuyết nhân sinh quỹ đạo liền biến thành như vậy: Ninh Thọ Cung ( từ nhân cung ) cung nữ - đáp ứng - thường ở - đức quý nhân - đức tần - Đức phi - đức Quý Phi - Thái HậuGỡ mìn: Tiểu bạch văn!!! Muốn nhìn lịch sử văn thỉnh dời bước!!! Khảo chứng đảng thỉnh dời bước!!! Cảm ơnTag: Thanh xuyênCung đấuHệ thốngNgọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khang Hi; ô nhã như tuyết ┃ vai phụ: Bốn bốn; Thái Hậu ┃ cái khác: Thanh xuyên; ngọtMột câu tóm tắt: Đây là một thiên ngọt văn thực hằng ngày, mang một chút cung đấu…
Bởi vì nàng là □ công ty mới nhất đẩy ra nữ tử tổ hợp F(x) đội trưởng, vì tuyên truyền, vì gia tăng mức độ nổi tiếng cùng tỉ lệ lộ diện, người đại diện đáp ứng rồi MBC nhiệt bá tiết mục 《 chúng ta kết hôn 》 mời, đối với nàng mà nói, vô luận cỡ nào gian khổ công tác thông cáo, lại khổ lại mệt đều phải cắn răng kế tiếp, nàng không biết đối phương là ai, chỉ là công ty tiếp công tác, nàng liền phải đem hết toàn lực nỗ lực hoàn thành, vì f(x), vì nàng mộng tưởng.Đương hắn thu được MBC thư mời khi, có điểm vô manh mối, ở 2PM bên trong, tất cả mọi người đều thực ưu tú, rất kỳ quái như vậy tiết mục cư nhiên sẽ chủ động tìm tới hắn, tiết mục chế tác tổ dò hỏi hắn nhất tưởng cộng sự nữ nghệ sĩ khi, hắn nghĩ nghĩ, viết xuống 2 cái cảm thấy ấn tượng cũng không tệ lắm nghệ sĩ tên, chỉ do dự 1 giây, nhớ tới lần trước ở starking tham gia tiết mục ngồi ở hắn bên cạnh nàng, là người Trung Quốc? Người nước ngoài ai, thật là không dễ dàng, nhớ tới nàng chân thành tươi cười, "Victoria", cuối cùng đặt bút.Nguyên lai, không chỉ là 1+1=2 chân lýNguyên lai, một năm rất dài, rồi lại quá ngắnNguyên lai, nàng / hắn cho rằng này thật sự chỉ là công tácNguyên lai, rất nhiều chuyện, ở phát sinh về sau, liền sẽ thoát ly nguyên lai vận hành quỹ đạoNguyên lai, bọn họ có cái cộng đồng tên, kêu KhuntoriaChính là, vận mệnh đến tột cùng vẫn là theo chân bọn họ hai khai một cái nho nhỏ vui đùa, rốt cuộc là ai trước bị kích thích tiếng lòng?Hắn? Cũng là nàng? Rốt cuộc là ai trước bắt đầu, đã đều không …
Nguyễn Đức Minh Trang bị mọi người cho là kẻ điên, khi cậu luôn lảm nhảm về hai bóng ma lảng vảng sau dãy nhà học bỏ hoang. Ba người bạn của cậu một mực khuyên nhủ cậu đi khám bệnh viện, đồng thời quên đi điều vừa phi lý vừa ngu ngốc này.Minh Trang có buồn bực không? Có muốn trả thù không?Chắc chắn là không rồi! Bởi đã có người thay cậu trừng trị ba người họ...…
thanh xuân là cơn mưa rào vội vã, có những thứ chỉ có thể nói ra dưới cơn mưa.["Uống gì không?" - Hiếu Nam cúi xuống hỏi, giọng đầy năng lượng.Tôi ngước lên: "Hở?""Á! Biết chiều cao cậu khiêm tốn rồi, nhưng cúi xuống còn phải ngẩng lên nữa à? Mọi người chọn nước hết rồi, cậu thì sao?"Cậu ấn tay lên trán tôi, khẽ cau mày. Nhật Minh và Ngọc Diệp từ xa vẫy tay gọi tôi. Mặt tôi đỏ bừng."Tôi... tôi uống trà sữa chân trâu." - Tôi lí nhí.Hiếu Nam ngẩn ra một chút, rồi cười, quay người đi mua."Đừng bắt nạt con gái nhà lành thế, thằng này." - Nhật Minh cười nhẹ, ném cho tôi cái ống hút. "Đợi chút, họ sắp làm xong rồi. Vừa đi vừa uống."Nắng xuyên qua hàng cây, in bóng lốm đốm lên con đường nhỏ. Có một điều gì đó trong tôi, chầm chậm thức dậy.]_Ký Họa Nguyệt…
Châu Gia Tuyết một cô gái khá bình thường không có gì nổi bật thành tích tốt nhờ và cố gắng bản thân cô đã trở thành một học sinh đứng trong top 3 toàn khối. Lúc 5 tuổi đã chuyển đến khu nhà cạnh Trần Lê Bảo Anh. Thanh Xuân của cô rất đẹp cho đến khi. Cô rời xa cậu cũng là lúc bao biến cố phong ba bão táp đều đổ ập và cô mà không có sự chuẩn bị nào cả. ******Trần Lê Bảo Anh người Việt gốc Hoa. Ba anh là người gốc Trung Quốc vì một cuộc xung đột gia đình ông qua Việt Nam thử nó trải nghiệm làm việc một thời gian và cưới được mẹ của Trần Lê Bảo Anh ông yêu bà ấy rất nhiều quyết định cưới bà. Chiều theo vợ định cư ở Việt Nam và đặt tên cho con trai là tên Việt Nam. Nhưng vì còn nghĩ về Nhà nên ông quyết định thêm một cái tên của cậu là tên Trung Quốc.…
Tuổi học trò là độ tuổi đẹp nhất của quãng đời người. Đó không chỉ là sự vô tư hồn nhiên hay những rung động đầu đời mà còn là bước đệm hành trang ta bước vào cánh cửa mới với bao điều thú vị của cuộc sống.Tớ rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm tháng mà cả tớ và các cậu đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Có phải vì hời hợt thế nên cuộc đời dễ dàng đẩy mình trôi dạt về những phía không nhau. Tự hỏi giờ đây, nếu đứng ở vùng trời khác, ngước lên vòm cây xanh lá, nhận ra đóa bằng lăng tím nhỏ, các cậu có nhớ mình của một chuyện cũ ngày thơ. Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò vẫn còn đọng lại nhiều nhung nhớ, mong manh như cánh phượng và nhẹ tênh bay trong chiều gió. Đầu hè, tiếng ve râm ran gọi về màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong dù cho thời gian vẫn thấm thoát trôi...Cất lời tạm biệt tháng Năm cũng là tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim tớ rơi rụng bên gốc phượng già cỗi, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm chan chứa đầu tiên của tuổi mười tám…
Cả tiết học hôm đó , tôi và Trường không nói lời nào như 2 đứa bạn đang giận nhau ấy , thế nhưng trong thâm tâm tôi lại khác , cái mùi sũa tắm thơm xoà vào người khiến tôi chả còn tâm chí mà chú ý vào bài học nữa . Đôi lúc định liếc cậu ta một cái mà sợ Trường thấy rồi lại suy nghĩ tôi thích nó thì ngại lắm .Đợi mãi đến giờ ra chơi , tôi mới dám nhìn Trường , cặp kính tri thức khiến tôi hơi ấn tượng về ngoại hình của nó . " Này ! Trên má cậu dính gì này . " ( Này ! Mày bị cái gì vậy hả Duy ! Sao lại vạ miệng mà nói một câu ngu ngốc như vậy hả ? )" Ờ ... cậu ... lau giúp tớ nha ! " giọng Trường hơi ngại chắc nó bất ngờ vì sự dũng cảm đến đáng kinh ngạc của tôi .Đã phóng lao thì phải theo lao thôi , tôi giơ tay lên xoa nhẹ lên má nó . Đôi má ấp ám khiến khoé miệng tôi hơi nhếch lên , thật ra mặt Trường chả dính cái gì cả ! Chỉ là má nó ửng đỏ đến nỗi tôi tưởng nó bị quệt phải một vết son của tụi con gái rõ to ấy chứ .…
Học kỳ hai của lớp mười một vì chút chuyện riêng mà Đặng Vũ Ngọc Tường chuyển đến trường cấp ba nội trú CT. Ở đây cô đã có được tình bạn chân thành từ những người bạn chung phòng ký túc xá. Và cô cũng nhận được tình yêu từ cô bạn cùng bàn tên Đỗ Nhật Hạ Vi, cô gái có dáng người nhỏ nhắn - người mà cô vẫn luôn thích thầm. - Mình đem lòng thích cậu lại không ngờ rằng cậu cũng âm thầm thích mình.[KHÔNG ĐỒNG Ý CHO VIỆC CHUYỂN VER VÀ BÊ ĐI NƠI KHÁC DƯỚI MỌI HÌNH THỨC]• Thể loại: girllove, 1vs1, học đường, yêu thầm. • Cặp chính: Đặng Vũ Ngọc Tường - Đỗ Nhật Hạ Vi. • Tác giả: Truslynk• Bìa truyện: Tùy An.…
Thực thích võng vương bên trong tích bộ cảnh ngô, cảm thấy băng đế nỗ lực hẳn là có thu hoạch mới đúng, mà không phải mỗi lần đều vì thanh học thành công làm bối cảnh.Cũng thực đau lòng đa dạng bên trong hoa trạch, hắn đối đằng đường tĩnh ái quá thật đáng buồn, như vậy hoa thiếu niên không nên có như vậy sinh hoạt.Cho nên an bài nữ chủ, cùng tích bộ là tiểu nhận thức ngoài ý muốn nhận thức hảo bằng hữu, cùng hoa trạch là từ nhỏ hiểu biết bạn thân.Hữu đạt trở lên, người yêu không đầy, là đã từng đối bọn họ tốt nhất đánh giá.Bổn văn chủ võng vươngPS. Nữ chủ gia đình bối cảnh ưu việt, đối bị nàng xưng là bằng hữu người thực để ý. Thập phần để ý ánh mắt đầu tiên ấn tượng.PPS. Đa dạng truyện tranh xuất bản sớm nhất là 1992 năm, hoa trạch sinh ra với 1977 năm, cho nên giả thiết F4 là học sinh trung học.PPPS. Thuộc về tác giả nhàm chán sản vật, không mừng chớ nhậpVai chính: Đằng xuyên Lạc đêm, tích bộ cảnh ngô, hoa trạch loại ┃ vai phụ: Võng vương mọi người, đa dạng mọi người vv ┃ cái khác:…
Người ta nói mối tình đầu hệt như màu lá đã úa tàn nhạt nhòa, có người quyến luyến giấc mộng xưa cũ khi từng ngủ gật trên bàn học thân thương. Là vài nét vẽ nguệch ngoạc in trong trang giấy, là vài lần trộm nhớ viết tên người mình thầm thương lên chiếc bàn quen thuộc.Thời thanh xuân như một cơn gió mới, dịu dàng phơn phớt chiếc thơm nồng của tuổi xuân xanh. Là đôi ba lời hò hẹn chưa dám ngỏ, là mối tình đơn phương đã giấu giếm ba năm dài.Minh Luân thương nhớ lắm! Thương mái tóc đã dài đến chấm eo. Đã tương tư hoài kể từ cơn mưa đầu mùa thu ấy, là nàng thiếu nữ bây giờ độ tuổi đã đơm bông.Ba năm! Chưa bao giờ cậu dừng nhung nhớ cái tên Nguyễn Ngọc Băng đã dịu dàng gửi gắm cho con tim đã lâu chưa thấy nắng ấm."Mình thương Băng! Chưa bao giờ là ngừng thương nhớ."Chưa bao giờ trái tim lại điên loạn như lúc này, Minh Luân giữ tim mình chẳng được, nó cứ múa mãi trong lồng ngực mà thôi. Ngọc Băng nghe xong cũng chẳng đáp vội, mọi sự im lặng đều gói gọn trong cái cúi đầu của nhỏ. Băng nắm lấy tà áo dài, điều chỉnh giọng nói đã run lên từ khi nào."Mình làm sao có thể tin đây? Khi sự dịu dàng ấy từ đầu đã luôn dành cho tất cả mọi người."Cô hít một hơi sâu, cuối cùng vẫn không thể ngăn được những giọt lệ tràn khỏi khóe mi. Đôi mắt cô đỏ hoe, bờ mi đã trĩu nặng vì thấm đẫm nước mắt mặn chát."Đừng đùa nữa, sau cùng Luân vẫn chưa từng thích mình đâu. Tất cả chỉ là do cậu tự mình dối lòng mà thôi! Xin lỗi."Khi mà Ngọc Băng ngẩng đầu nhìn người mình "từng thích", cô thấy ánh mắt của Minh…