Mùa hè năm ấy cô gặp một tên khó ưa hắn ta luôn chọc ghẹo cô hàng ngày làm cô tức giận.Từ đó tình yêu bắt đầuHạ Nhiên:Cái tên đáng ghét kia ngày nào không chọc tức mình là ăn cơm không ngon hã trờiiiHoàng Nam:Vì em là trường hợp đặc biệt của anh…
Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Văn án:Phòng Ngủ Văn Học - 寝室文学Tác giả: Nhị Đoàn Thư Sinh 二团书生Bạn cùng phòng là tác giả truyện H vănGiới thiệu tóm tắt:--Khi bạn phát hiện ra bạn cùng phòng của mình là tác giả H văn, đang ở trong nhà bạn.Giang Kỳ Văn đã gửi cho cậu ta một tin nhắn riêng: "Xin chào, tôi có thể nói chuyện với bạn về văn học thật sự và H văn được không?"Hắn nghe thấy một tiếng chửi rủa khe khẽ trên giường, nhưng giọng nói không lớn, "Lại thêm một tên sb nữa, KPI tháng này là đủ rồi." * Viết tắt bính âm của cụm từ 傻逼 (shǎbī), có nghĩa là ngu ngốcGiường đối diện gõ chữ đáp: "Xin chào ngài, xin rửa tai lắng nghe".Giang Kỳ Văn: ...Hắn nghiến răng gõ chữ: "Cậu không cho rằng văn học thật sự là thuần khiết, cần phải phát triển độc lập với H văn sao?"Giường đối diện cố gắng kiềm chế tiếng cười như ngỗng dưới màn mà nói: "Cậu có biết Thanh triều đã vong rồi không, tên ngốc này là do mẹ hắn nhặt từ cục đá ra à."Giường bên kia nhắn lại: "Nghe một câu nói của ngài còn hơn 10 năm đọc sách. Nói có lý lắm, xin thụ giáo."Giang Kỳ Văn tức giận đến mức bốc khói: "Cậu có thể lễ phép hơn được không?"Giọng nói mỏng manh từ trên giường vọng vào tai hắn rõ mồn một:"Như vậy không lễ phép sao? Hay viết mi vào H văn thì có đủ lễ phép không hả?"Đối phương lại gõ chữ đáp: "Nếu như có gì đắc tội, thì là do lời nói của tôi không thích hợp, vô cùng xin lỗi ngài."Thiết lập: Trai thẳng kỳ thị bổ não tự bẻ cong mình x siêu cấp ngạo kiều, hai mặt thụNguồn: Khotangdammy & fanficBản dịch chưa có sự đồng ý từ tác giả, N…
Nội dung: bí mật sẽ đc bật mí khi vào truyện nhưng xoay quanh cuộc sống của những học sinh cấp 3 Thể loại: HE, tình trường,...... Do là tác phẩm đầu tay nên có sai sót mong mọi người góp ý thêm để hoàn thiện, cần người đọc ko cần vote…
Truyện: Bí Mật Hé Mở, Trò Chơi Bắt Đầu.Tác giả: Hoàng Tùy Anh.Thể loại: Boy love, Học đường, Kinh dị, Ngọt.Tóm tắt:Sau khi chuyển vào ngôi trường cấp ba Nguyên Châu nổi tiếng lừng danh, vào ngày tựu trường Mã Dương Minh gặp lại một người bạn đã lâu không nhìn thấy, anh còn làm quen thêm được nhiều người bạn mới.Cứ nghĩ sẽ trải qua một thời học sinh vui vẻ nào ngờ bí mật của ngôi trường dần lộ ra trước mắt Mã Dương Minh và các người bạn của anh.Xoay họ một vòng luẩn quẩn."Cậu xuất hiện trong giấc mơ của tôi, khiến tôi khắc ghi. Nhưng khi tỉnh giấc hình bóng cậu lại mơ hồ làm tôi nhớ thương.""Tôi nguyện vì cậu thay đổi sự thật."…
Nhân sinh không gì là không thể. Số phận không ai biết trước sẽ ra sao. Vậy sao hôm nay chúng ta không sống hết mình cho thứ gọi là thanh xuân. Dẫu sau này kết quả ra sao , ngoảnh mặt nhìn lại cũng không hối tiếc vì tháng năm đó…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Lính gác dẫn đường, Thanh mai trúc mã, Niên thượng, Chủ thụ, Kim bài đề cử 🥇, 1v1, Chữa lành.Tình trạng bản gốc: 177 chương chính văn + ? phiên ngoạiVăn án: Thẩm Quyền Quyền cảm thấy trên đời này không có chỗ nào tốt bằng bãi rác.Cậu có thể nhặt được nửa hộp trái cây, nửa cái bánh mì, có cả gấu bông nhỏ mất nửa tay.Nhưng kích động nhất là ở bãi rác còn có thể nhặt được anh trai.-- anh trai nửa thân dưới không thể đi được! Vô cùng xinh đẹp, lại còn sạch sẽ, cho dù có ra giá 10 viên pha lê cậu cũng không bao giờ đổi anh trai cho người khác đâu.Thẩm Quyền Quyền nhặt được bé mèo nhỏ, cắm đầu bỏ chạy.Nhặt được bé cún nhỏ, cắm đầu bỏ chạy.Nhặt được anh trai nhỏ què chân...... Ha! Chân hắn không dùng được, không cần chạy.Nhưng Thẩm Quyền Quyền vẫn không thấy yên tâm, dù sao anh trai cũng không nhớ rõ cái gì, cậu đảo tròng mắt, tiến sát bên tai anh trai nói: "Anh tên là Thẩm Miêu Miêu, chỗ này là nhà của chúng ta, anh rất thích em, anh từng nói cho dù người khác có đưa anh 100 viên pha lê, anh cũng sẽ không đi theo hắn."Trước năm 12 tuổi, Chử Nhai không bao giờ tưởng tượng được rằng mình sẽ lưu lạc tới khu dân nghèo ở vực sâu này, hai chân không đi lại được, còn bị một nhóc con 6 tuổi sống ở bãi rác nuôi như thú cưng."Thẩm Miêu Miêu, em phải ra ngoài làm việc, anh ở nhà ngoan nha, đừng có nghịch ghế sofa đó."Hắn càng không ngờ là, những năm tháng giãy giụa cầu sinh ở đây, hắn chưa một lần nghĩ tới chuyện bỏ rơi Thẩm Quyền Quyền.Thẩm Quyền Qu…
-Anh đã từng biết tôi sao? Sao tôi lại không nhớ gì vậy?- Đúng . Em không nhớ cũng không sao , chỉ cần em là của riêng anh là đc rồi.- Tại sao lúc nào cô cũng lấy đồ của tôi thế hả ?- Tôi lấy gì của cậu nào , đồ ngốc?- Tim tôi chứ gì nữa. - Cái gì cơ ? * đơ rồi*12 con người với 12 tính cách khác biệt. Cùng nhau trải qua 3 năm cấp 3 với những vui buồn, đau khổ và hạnh phúc . Cùng với những tình cảm chớm nở của thời thanh xuân.___________________________________________Bộ truyện sẽ xoay quanh cuộc sống của 12 chòm sao chúng ta khi học cấp 3 .Lưu hs : tác giả cung Xử Nữ nên sẽ hơi thiên vị cung Xử Nữ với cung Nhân Mã vì đó là cung của con bạn thân.…
"Người ta nói Cỏ không thể nào với tới Mây...vậy liệu tôi có thể nào với tới được trái tim của cậu không...""...Không phải cậu đã có câu trả lời cho mình rồi sao..."Tác Giả: Folie ( nickname của tôi)Thể Loại: GL,BL,BG - HE,Học đường,đời thường,hài Hước,18+,Oan Gia,Gia ĐìnhBối Cảnh:Việt NamCP chính:Trần Khánh Hân × Nguyễn Thảo MyCP phụ: Ngô Linh(Nguyễn Vũ Linh) × Bạch Như NgọcVăn Án: Trần Khánh Hân một con người "hòa đồng","thân thiện" lần đầu bước vào cuộc sống sinh viên Đại Học xa nhà,tại Sài Gòn hoa lệ (mà hoa cho người giàu lệ cho người nghèo như cô)...ở đây cô đắc tội với "kẻ thù không đội trời chung" với mình là Nguyễn Thảo My ngay ngày đầu gặp gỡ,một cô nàng học siêu giỏi và xinh đẹp nhưng đầu óc có lẽ không được bình thường cho lắm......"Lại gặp nhỏ khùng này nữa rồi" , "lại gặp nhỏ đần này nữa rồi" 2 con người với 2 tính cách cực kì trái ngược nhau liệu có phản ứng hóa học tình yêu nào giữa họ không..?Truyện đầu tay,lần đầu viết truyện có gì mong mọi người thông cảm và góp ý…