Nói thế nào nhỉ ? Một đứa con ngoài ý muốn... Một trò đùa mà người đùa lại quên mất chính trò đùa mà mình chuẩn bị, cũng không lường trước được hậu quả, chỉ là khi giật mình nhớ lại thì mọi chuyện đã vượt ngoài tầm kiểm soát mất rồi. Cũng không biết chuyện này rốt cuộc là chuyện xấu hay tốt, chỉ biết mọi thứ sẽ thay đổi chống vánh sau một giấc ngủ dài...…
" Ký ức sâu đậm như thế, dẫu cho đã xa tầm tay. Ngày chính người thân duy nhất từ chối chúng tôi, rũ bỏ mọi tình thương, đẩy chúng tôi vào cánh cửa côi nhi. Nhưng trong tâm chúng tôi vẫn mãi hoài niệm, sẽ có ngày họ đến đón chúng tôi. Rồi ngày tháng trôi qua, ký ức đau khổ như vậy ghim sâu vào tim tôi, dù cho vết thương đã lành miệng, nhưng vẫn âm ỉ đau nhói. Chính tôi đã mất đi niềm tin nơi con người. Cả bản thân tôi, tôi cũng chẳng dám đón nhận." _Mẫn Di🌻.•~• Trong cuộc đời, sẽ có một nỗi đau ta phải tự mình kết thúc. Có những giọt nước mắt phải tự mình lau khô và có những nụ cười phải tự mình tìm lại. Không ai giúp được ngoài chính bản thân ta.…
chuyện kể về 2 thg bạn hùng và hải (có thể v :))) vì tui sắp thi cuối cấp nên cỡ thắng 5-8 năm sau là cs thể drop :)) tác giả bị xàml giai đoạn cuối nên truyện sẽ hơi nhảm :))) mong mn thông cảm đọc hết rồi thì vô thôi…
nghĩ lại phim tuổi thơ từng thích nên trẫm viết thôi , mong đừng ai nói trẫm trẻ con trẫm cũng là người lớn chứ bộ.À mà đây là phiên bản anime nha,tui không chắc là ai cũng biết bộ này phiên bản anime ở Nhật đâu.Sau khi sửa đi sửa lại truyện thì tui cũng đã có suy nghĩ ,cách viết phù hợp với người đọc.Nên mọi người hãy đón đọc nha…
Cậu ấy là vì tinh tú sáng nhất, là ước mơ ấp ủ của tôi nhưng rồi lại phải cất vào một góc nhỏ trong tim.Cre bìa truyện: Mộng Thư----------"Chúng ta sẽ không bỏ lỡ nhau chứ?"…
Một sát thủ lừng danh vì muốn thoát khỏi tổ chức nên đã ẩn mình trong một khu ổ chuột thấp hèn, kiệt sức vì đói khát và cô được một người đàn ông bí ẩn đưa về tổ chức của hắn khi vô tình phát hiện được tài năng của cô. Bởi không muốn quay lại nghiệp sát thủ cho nên một mình cô phải chống lại nhóm sát thủ trong tổ chức của người đàn ông bí ẩn. Trong một phút lơ là suýt chết mà người đã cứu cô lại là một trong số sát thủ đang đấu với cô. Với bản tính nghĩa khí, có ân báo ân có oán báo oán của mình cô quyết định ở lại tổ chức để nguyện bảo vệ cho người sát thủ đó. Cũng kể từ đó muôn vàn câu chuyện thú vị liên tục xuất hiện với cô nàng sát thủ lạnh lùng này.…
" tôi biết cậu thích người đó , nhưng cậu có thế quay lại xem xét tôi một chút được không " Thiệu Lâm Phong bước đến trước mặt Quánh Điềm , vươn tay vụng về gạt đi những giọt nước mắt lăn dài trên má cô rồi ôm cô vào lòng . ... !Đây là truyện đầu tay của tui có gì thì mọi người góp ý giúp tui nhé !!…
Ha! Chỉ vì một câu chửi, mà cuốn truyện này lại nỡ lòng nào đẩy cô vào trong luôn. Xuyên không, cô không nói gì. Nhưng tại sao lại cho cô làm nữ phụ số đen cơ chứ! Mà lại còn không cho cô một xíu ký ức nào cả. Hỏi sao không tức, dù là cô có đọc qua truyện đó. Nhưng cô chỉ lướt thôi, không hề đọc một con chữ nào cả. Hên là, cô rành vài chương đầu. Nhưng các chương sau, là tự cô ứng biến.…
Cậu có đang đọc ko? Tớ thích cậu nhiều lắm, cảm giác như là chỉ có tớ và cậu đi chung một con đường hẻo lánh, chung quanh ko có một bóng người, và cậu có hiểu ko, tớ đã thik cậu đc 3 năm ♡Trong 1 giây, chúng mik cùng lắm là chào nhau đc một cái, nắm một cái nắm tay, có lẽ là đc một cái ôm cậu nhỉ? Chỉ quay lưng phát thôi là một thứ lại đã trở nên khác hẳn với 1 giây trước. Liệu cậu có cách xa tớ, liệu cậu có quên tớ vì 1 giây đã trôi qua, và cậu liệu có ghét tớ vì ko thể giữ lại đc một giây đó ko ?Tớ đã yêu cậu, chỉ vì một lý do nào đó mà như kiểu là... nó tự nhiên đến thôi, như kiểu là... tớ tự nhiên thik c, có phải ?Mùa hạ năm ấy, tớ thik cậu, và đó chỉ là tình cờ, chỉ vì một hành động của cậu, và hành động đó cũng làm thay đổi cả con người tớ, chỉ cần tớ ko mất cậu, chỉ cần cậu ko quên tớ là đủ rồi, như thế mà nói với tớ là quá hạnh phúc.Tớ đã lặng lẽ theo đuổi cậu, trong trường học, cách theo đuổi ấy tớ cũng ko biết có đúng hay ko, liệu có hợp với cậu hay không?, nhưng mong là cậu chấp nhận lời tỏ tình của tớ Tớ thik cậuVà dần dầnTớ trở nên yếu đuổi vì nóTớ đã cố gắng mạnh mẽVàDần dầnTớ đã yêu cậu ~♡…