"Đừng để cuộc đời trôi qua trong những tiếc nuối, bởi thời gian sẽ chẳng thể quay lại. Hãy sống đúng với bản thân, để mỗi ngày là một bước đi vững vàng. Dù chỉ có một lần để sống, nhưng vẫn có thể tìm thấy niềm hy vọng trong từng khoảnh khắc ta đã đi qua.."Thể loại: Học đường, trưởng thành, cảm xúc nhẹ nhàngBối cảnh: Trường cấp 3, gia đình, các mối quan hệ xã hội_____________________tác giả : Tw_180…
" Tôi tỏ tình em đồng ý được không? Có thương tôi thì nói ra một chữ Tôi xin lỗi đã làm em khó xử Bởi vì mình đều là nữ,đúng không"Lần đầu viết truyện có gì sai sót mong bỏ qua nhaaaaaaaaa ^-^…
P/s: Tui thật sự không có khiếu văn chương nhưng vẫn tập tành viết truyện. Mới vào nghề nên viết có nhiều chổ đọc hơi gượng và không hay nhưng tui đã cố gắng hết sức. Đừng ném đá tui.…
Nếu kim đồng hồ có thể nhân dừng chạy, thời gian có thể ngừng trôi, tôi chắc chắn sẽ hi sinh tất cả để làm vậy.Níu giữ lại những gì hồn nhiên, quý báu nhất khi tình yêu mới chỉ là của hai đứa…
Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…
Nhật kí yêu thầm của một con người bình thường.*bìa truyện để tạm thời, sẽ không liên quan đến nội dung hay cốt truyện*T/g update không đều và ít vì bận học.…
Chu Tiểu An - Hoà Nhiên, cặp đôi trời sinh, kẻ "chó điên" - người "chó ngoan", tưởng như sợi tơ hồng chỉ nối hai ta, không ngờ định mệnh sắp đặt đôi ta cùng một "chủ nhân".…
Anh là người hoàn hảo. Cô là người lạnh lùng.Với một người luôn dững dưng với mọi thứ như cô thì.....liệu có hạnh phúc nào sẽ tìm đến?Anh là người bất chấp tất cả để làm được điều mình muốn.Liệu con đường nào sẽ mở ra cho hai người.…
đây là lần đầu mình viết truyện.nội dung xoay quanh cuộc sống của một cô gái.và cái kết là một giấc mơ .mình đọc truyện nhiều nên cũng ham viết.nếu ko hay các bạn đừng ném đá nha…
Cô là sát thủ đứng đầu thế giới. Xinh đẹp, thông minh, tài năng, giỏi võ... Nhưng khuyết điểm lớn nhất là quá lạnh lùng và ít nói. Là một con người có quá nhiều bí mật.Anh là CEO của công ty đứng dầu thế giới và còn là lão đại đứng đầu thế giới ngầm. Hảo soái ca, lạnh lùng và cũng ít nói.Hai con người ở 2 thế giới một khi đã kết hợp với nhau bởi hôn ước của hai gia đình thì sẽ như thế nào? Mời các bạn vào đọc truyện.…
Chuyện gì đã xảy với nó khiến cho Ngô có tính cách rụt rè và ngại giao tiếp. Lâm Dương? Anh ta có ý gì với nó không? Những cô bạn cùng phòng xinh đẹp mới quen, họ là những con người như thế nào? Sự thông minh của nó bị đánh bại bởi một người có biệt danh là Quạ với học bổng thứ nhất mà nhiều người ao ước? Lời giới thiệu ghê quá, thực sự là nó cũng không đáng sợ như vậy đâu, đây là truyện ngôn tình học đường. Và tớ muốn truyền tải một ít vấn nạn vào truyện. Hy vọng mng sẽ thích, và vote ủng hộ tớ <3 Sẽ có nhiều tình tiết hay trong đây, ngta hay nói thêm nhiều gia vị thì sẽ càng thêm mặn mà :3…
Cuối cùng em cũng được yêu thương,cũng có người đến nắm lấy bàn tay em.Em không cần ngưỡng mộ câu chuyện của người khác nữa vì em có câu chuyện của chính mình rồi.…
"Sau một giấc ngủ dài, tôi mở mắt và thấy mình đang ngồi trong lớp học thân thuộc ngày nào, bên cạnh là những đứa bạn tinh nghịch đang cười nói rôm rả, trêu ghẹo lẫn nhau."…
Long ôm tôi từ đằng sau , đặt cầm lên hõm vai tôi , hơi thở nóng ran của cậu phả vào cổ tôi . Tôi chưa kịp phản ứng thì giọng nói trầm thấp có chút khàn cất lên : " Em thật sự rất nhớ chị .Làm ơn đừng giận em nữa"Tai tôi bắt đầu nóng lên sau những lời thì thầm của cậu ấy . Tôi cảm nhận được cậu ấy đang khóc , giọt nước mắt từ từ chảy xuống vai tôi .Mặc dù rất sót nhưng tôi không thể dễ dàng tha thứ như vây được " Vậy cậu biết mình sai ở đâu không ?"Long vẫn ôm chặt tôi bình thản nói: "Chỉ cần chị nói em sai thì chắc chắn em không đúng"…