drphan gaythanxuongcanhtay
…
Hải cảng vô danh tồn tại nguy hiểm không thấy được, thùng hàng chất đống phát ra mùi tanh hôi, thuyền viên đột nhiên phát bệnh bắt đầu tấn công người khác, màn hình ánh sáng trống rỗng xuất hiện trước mặt Phù An An nói cô biết đây là một trò chơi sinh tồn.Phù An An cho rằng đây chỉ là một giấc mộng, tỉnh lại tất cả sẽ biến mất. Thẳng đến khi trò chơi nói cho cô biết rằng : Không tuân thủ quy tắc trò chơi sẽ chết, không sống qua ba mươi ngày trong trò chơi cũng sẽ chết......Du thuyền không biết trước nguy hiểmĐảo hoang làm người hít thở không thôngSinh vật bên trong sương mùHồng thùy nuốt hết tất cả....Làm sao để sống sót vượt qua thiên tai nhân hoạ trong hoàn cảnh tài nguyên thiếu thốn?Ps: Nữ chủ là cao nhân độn hàng hóa, giá trị may mắn đạt level Max mà nam chính là đại lão, hệ người chơi nhân dân tệ, vô hạn trò chơi sinh tồn.CP: Phù An An x Phó Ý Chi.…
Kháng chiến lấy đi anh, vậy em sẽ đi, đi để viết tiếp những ước mơ còn dang dở của anh.…
Voi truyện rồi biết:-) :-) :-)…
*Lưu ý: tất cả nhân vật trừ đứa dẫn truyện trong đây đều thuộc về Omniscent Reader's Viewpoint**BÙM!*quả bóng sắt đó nổ tung, mọi thứ tối đen đi.Cảm giác như người bị xé ra thành mấy mảnh. Nói chung là đau vcl ra.Vậy mà giờ sao tôi lại trên cái tàu điện này?Tôi nhớ là từ trước đến giờ mình có bước lên tàu một lần nào đâu???Bên cạnh tôi là hai người cực quen, hình như hơi giống mấy nhân vật trong Omniscent Reader's Viewpoint mấy bữa nay đọc ấy nhể.Hểeeee????Vậy đây chính là chuyển sinh trong truyền thuyết sao trời?!...Aigoo, cuộc đời đầy đau khổ của tôi...Chúng mày có cần thiết phải đưa đẩy đến có đó không hả trời...?…
[NATEOR] Nowhere At The Edge Of Reality - The Backrooms--------------------------------------Về bất cứ nơi nào được coi là Vùng Bị Lỗi, chúng có thể đưa bạn đến một nơi... lạ lùng. Giống như tất cả những gì bạn từng thấy trước đây. Một cảm giác deja vu kì dị xâm chiếm đầu óc. Khắc khoải trong tột cùng nhung nhớ. Dù thế nào thì, bạn chắc chắn không phải là người may mắn khi phát hiện ra nơi đó đâu. ...Dù bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa, đừng quên bản thân mình là ai. - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -…
Những mẫu truyện và những lời khuyên. Học cách vượt qua và cố gắng...…
Khi màn đêm buông xuống, trên cành cây; quạ đen bay theo đàn mổ xẻ cái xác lạnh lẽo bốc mùi. Những toà cao ốc đồ sộ, một cái búng tay để chúng hoá thành tàn tro. Trong tay không có súng chẳng khác gì đứa trẻ bị chúa bỏ rơi.Nơi thành phố hoa lệ, chỉ có người trong cuộc mới biết những góc khuất có kẻ sát nhân. Con quỷ khát máu trang bị lớp mặt nạ bằng xương thịt đằng sau nụ cười và cái bóng trong sạch liêm minh. Thế giới của ta, luật lệ của ta, nơi đây không tồn tại kẻ vô tích sự!.Mạng người như cỏ rác. Những kẻ đáng chết sẽ sớm được tử thần điểm mặt.Dù tội lỗi của các ngươi có đỏ thắm cũng sẽ được tẩy trắng như tuyết bởi đồng tiền.Những tên khủng bố & Cục điều tra Liên Bang, cuộc gặp gỡ không bao giờ có hồi kết.Tên ngụy trang chính nghĩa; kẻ sát nhân mang trong mình công lý; Thật thật, giả giả; Máu lạnh vô tình; Tên sát nhân, kẻ phản bội; bọn khủng bố. Thành phố này bao bọc bởi màn đêm; ta là người thống trị. Vùng đất của mafia.PHI VỤ CUỐI CÙNG [Thành Phố Máu]. - Tác giả: CanhHoaTan_Rosse.# Bản_quyền_riêng_tư_độc_quyền.# Không_chuyen_ver.# Khong_coppy.#Khong_reup bất kỳ hình thức nào. -Chỉ được tác giả update tại w-a-tt-pa-d, những nơi khác điều là ăn cắp.…
Từ những bước khởi đầu sự nghiệp a~. Ảnh là do Mọt edit nhé👉 kết nối trực tiếp với bài đăng ở Facebook…
Truyện ngắn về cuộc sống…
ngày xx tháng xx năm xxxxở một quê lúc còn chiến tranh có một cô gái người Thái tên LalisaMonabal cô bị bắt đi quân bọn pháp bắt cô để làm bia đạn lúc đang nghĩ ngơi cô thấy một cô gái bị trêu chọc cô mới cắt tiếng nói "คุณกำลังทำอะไรอยู่?!""bọn bây làm gì vậy!"bọn nó mới kêu"ใช่ เราแค่หัวล้านนิดหน่อย" "dạ dạ tụi em chỉ trọc chơi thôi"cô mới đi chỗ khác và nói "คุณสบายดีไหม?""cô có sao không?"cô gái mới nói"cô nói gì tui không hiểu cô biết nói tiếng Việt không" cô mới biết cô ấy là người Việt Nam rồi cô mới nói được hai ba câu là "cô có sao không?" cô gái ấy mới nói "à không sao không sao" cô gái ấy mới biết cô ấy là người Thái nên cũng nói tiếng Thái rất rõ tuy không phải giọng mẹ đẻ của cô mới nói"คุณชื่ออะไร?" "cô tên gì vậy" cô gái mới trả lời "LalisaMonabal" cô gái mới nói "ฉันจะเรียกชื่อภาษาเวียดนามของคุณว่าเลอซา""vậy tên Việt Nam của cô sẽ là Lệ Sa nha" cô gái cũng đồng ý tồi đó lúc lúc 00h17 phút thấy cô gái lúc sáng chạy đi cô bèn chạy theo và biết cô đã trốn về nhà cô biết lệ sa đo theo mới nói "อย่าซ่อนนะ ฉันรู้ว่าคุณกำลังตามฉันมา""khỏi trốn tui biết cô đang đi theo tui "chỉ một câu nói mà khiến cô giựt mình bảo "คุณรู้ได้อย่างไร?""sao cô biết?" cô mới nói tiếng Việt "vì tui biết rõ cô sẽ luôn đi theo tui nên cô đứng trốn" cô mới bỏ súng và tất cả vũ khí kể cả bộ quân phục và mặc chi…
Câu chuyện về 1 cô bé cao1m20 khi 14tuoi...Cô bé bị mng bắt nạt…
" Xin lỗi anh, cả đời này em với anh như mặt trăng với trái đất, xoay quanh nhau nhưng lại không thể ôm lấy nhau"…
ngày xx tháng xx năm xxxxcó một cô gái tên thái anh cô được gọi là hoa khôi vì đôi cô rất húc hồn kể cả nữ giới cũng vậy nhưng ai tỏ tình thì cô cũng từ chối vì cô đang yêu thầm một cô gái mang tên lệ sa lệ sa là con lai nên 2 tiếng cô nói rất rành 1 hôm kia lúc cô đang lụm gỗ vì má cô kêu lúc đó cô thấy thái anh đang ngất xỉu và còn đầy vết thương trên người cô không thể không giúp nên đã cổng thái anh về lúc được về mặt cô còn đang rất mơ hồ và nói những lời mình giấu trong khi chưa tỉnh lắm " lệ sa tôi yêu cậu lắm nhưng tôi không giám nói bây giờ tui nói được rồi hề hề" cô cười hay tiếng rồi lại xỉu tiếp lệ sa cũng khá ngạc nhiên vì cô cũng thích thái anh lúc thái anh nói vậy cô rất ngại còn thêm vui trong lòng nên lúc mẹ cô về cô bèn kể mẹ cô cũng không nói gì bảo " ừ bây yêu ai quyền của bây má cũng đâu cản được" nghe vậy lệ sa vui lắm lúc thái anh tỉnh dậy mới nói là " đây là đâu tại sao tui lại ở đây" cô mơ hồ hỏi khi thấy là lệ sa thì cô mới nói "ủa nhà cô hả lệ sa?" mới hỏi khi nghe vậy lệ sa mới gật đầu cái xong hối tấm 10 tiếng sao lúc đó là đã 20h tối cô thấy đám bộ đội đi lại và nói " chào cô lệ sa chúng tôi thông báo hiện tại cô phải đi nhập ngũ ngay lập tức" vì cô biết đấy là ai làm đó là dượng của cô vì ông ta ganh thét cô vì sự trai gái đi theo ào ào giống thái anh nên ông đã đăng ký nhập ngũ nên cô cũng phải đi tối hôm đó cô có nói với thái anh " em đợi tui về rồi chúng ta làm đám cưới nhé" thái anh mới kêu dạ rồi lệ sa cũng lên đường đi nhập ngũ.…