gả cho người giàu - Tiếu Giai Nhân - ongoing
đăng tự coi…
đăng tự coi…
Khi Nào Bắt ĐầuĐây là truyện mà nhỏ bạn mình nó BẮT mình viết. Tất cả tình huống đều do nó nghĩ ra và yêu cầu mình viết. Mình thấy cũng khá giống Vườn Sao Băng (F4 Thái Lan ).Truyện mình viết không được hay nên nếu mấy chap đầu mọi người thấy không hay hãy thoát ra nhé. Mình sẽ chấp nhận hết những góp ý của mọi người nhưng đừng buông những lời quá độc nhiệt cay đắng.Tự nhận xét: Nhảm 🤡Ngày viết: 30/11/2022Ngày kết thúc: 21/3/2023Ngày đăng tải: 1/5/2023ngày kết thúc đăng tải:...Cảm ơn các bạn đã ủng hộ!Tác giả: ThaoLinh…
Ngày nọ tôi gặp được nửa còn thiếu của linh hồn mìnhNhìn cô ấy khóc như đang nhìn thấy bản thân ngày xưaTâm tư rối bời, lòng đau như cắt"đưa tay đây nào, tự do đang chờ chúng ta"…
Tác giả: Miêu Lạp LạpVăn ánTiểu cá chép một mình tu hành mấy ngàn năm, rốt cuộc hóa thành hình người có thể đi thế gian độ kiếp rèn luyện, không nghĩ tới ở kiếp trung gặp thích người, vì thế trận này kiếp liền không dứt mà độ đi xuống.Côn Bằng là cái lười, cả ngày ẩn cư ở núi rừng trung không tư tiến thủ, mỹ kỳ danh rằng vô dục tắc cương. Thành tiên có cái gì hảo, nào có ở nhân thế gian tiêu dao tự tại. Tần Nguyệt chỉ nghĩ lâu lâu dài dài mà làm một cái danh chấn giang hồ kiếm khách, không nghĩ tới tùy tay cứu một cái tử sĩ, thế nhưng cho hắn rước lấy hạo nhiên thiên kiếp.Tần Nguyệt xoa xoa Tần Giang đầu, khóe môi mang theo ôn nhu ý cười: "Ngươi ngày ấy hướng ta hành lễ là ý gì?"Tần Giang quỳ một gối xuống đất, trịnh trọng nói: "Lấy mệnh tương hộ, sinh tử không phụ."Tần Nguyệt nội tâm thở dài, một cái không thấy trụ người này liền muốn quỳ xuống, bất đắc dĩ mà cũng khuất tả đầu gối cúi xuống thân đi nhìn thẳng người nọ đôi mắt: "Về sau ngươi che chở ta, ta cũng che chở ngươi, tốt không?"Ôn nhu công x trung khuyển thị vệ chịuĐại độ dài ở viết hai người cùng nhau ở nhân thế gian ẩn cư vụn vặt hằng ngày, chủ yếu là rải đường, nhẹ ngược ( cũng là vì mặt sau càng vui sướng rải đường ), não động ước bằng không, hơn nữa cùng tiên hiệp quan hệ không lớn.Vai chính: Tần Nguyệt, Tần Giang Một câu tóm tắt: Ôn nhu công x trung khuyển ảnh vệ thụ…
Tên khác: Học trường đích dụ hoặcTác giả: Mộc TriệuEditor: Tiểu MuộiNguồn: Vespertine--------Tôi thích một vị học trưởng, mà học trưởng lại là anh em tốt của vị hôn phu của tôi......Tôi có một học muội rất mê người, mỗi lần thấy cô tôi đều sẽ cứng, mà học muội lại là vị hôn thê của người anh em tốt của tôi ......[Học trưởng cao lãnh muộn tao X Học muội rất mê người]Đây là một bộ truyện người lớn không biết xấu hổ~~~~--------------TRUYỆN MẤT PHÍDẠO NÀY CÁC WEB ĐANG CẤM ĐĂNG TRUYỆN SẮC NÊN SẼ ẨN MỘT VÀI TRUYỆN,NẾU MỌI NGƯỜI MUỐN ĐƯỢC TRUYỆN HÃY IB TELEGRAM HOẶC FACEBOOK MUỘI MUỘI ĐỂ MÌNH HƯỚNG DẪN ĐỌC TRUYỆN NHÉ…
ừm cứ thử xem là biết nhó !…
Là thơKhông có nội dung cụ thểcòn nhiều thiếu sót,mong sự giúp đỡ…
Có ai đã từng có những hoài niệm về tuổi thơ của mình,cái thời mà được gọi là sung sướng nhất của chúng ta,những ngày không lo âu về nỗi buồn của cuộc đời,sự gánh nặng trên đôi vai của chúng ta ngày một lớn khi phải lo toan nhiều thứ,mỗi khi nghĩ lại chỉ dám cười mỉm nhưng lòng lại chảy những hàng nước mắt...…
thích thì coi thử nhe :3…
"Sau tất cả tôi nhận ra tôi yêu em...ani a"…
Dòng đời xô đẩy hay hắn tự xa ngã? Đó là câu hỏi hắn tự hỏi mình mỗi khi chán nản. Thế nhưng dù có hỏi bao nhiêu lần thì hắn cũng không tìm được câu trả lời. Hắn sống những ngày dài lê thê không có mục tiêu, hắn cứ vật vờ như một hồn ma. Thế rồi có một sự việc kỳ lạ xảy ra khiến quãng đời chán nản đó của hắn kết thúc. Đó chính là một đêm đông, hắn đi lang thang trên phố rồi chết một cách khó hiểu và linh hồn thì lại được trùng sinh ở một thế giới khác.Thế là hắn có một cái tên khác, một thân phận khác, khởi đầu khác. Mà thứ quan trọng nhất là hắn có một cơ hội khác, cơ hội để làm lại cuộc đời - thứ mà không phải ai cũng có.Thế giới mới hắn đến là một thế giới của tu luyện và những điều kỳ bí nên hắn sống ở đó cũng phải tuân theo sự phát triển này.Hắn theo gia tộc đến tu luyện trong quốc tông của Nhất Xuân quốc. Thế nhưng hắn cũng chỉ là một trong hàng vạn đệ tử của quốc tông này mà thôi. Không những thế hắn lại thuộc là dạng áp chót và tương lai cũng không có gì sáng sủa cả. Rơi vào hoàn cảnh đó hắn cũng không chán nản mà vẫn cố gắng tu luyện. Thế nhưng cứ tu luyện bình thường như vậy thì hắn bỗng cảm thấy không ổn. Hắn biết nếu mình không tìm ra con đường đúng để đi thì dù có trọng sinh lại cũng chỉ uổng công tạo hóa mà thôi. Hắn phải hành động.Hắn tự nhân không có thiên tư hơn người, không có thân thể dị bẩm, không có thể căn vượt trội, không có cao nhân hỗ trợ, không có gia tộc lớn mạnh,vv... Vậy làm sao để hắn có thể vượt lên, làm sao để thay đổi vận m…
Cái khổ, cái khó là đời chị có còn gì nữa đâu mà sợ mất. Sự phẫn uất ấy còn lớp sắt nào nữa đâu mà bọc nổi.~~~~~~~ATTENTION~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đây KHÔNG PHẢI LÀ TRUYỆN mà chỉ là lời văn và cảm xúc của mình khi nhớ lại tác phẩm đã đọc cách đây bao nhiêu năm mà thooiiiiNÊN NÊN NÊN đừng nhầm lẫn vào nhầm động rồi đọc sai cách diễn đạt và hiểu sai ý thì mình buồn lắm asssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssplease Đây hoàn toàn là lời văn mình diễn đạt cùng với cách nghĩ và cảm nhận riêng của mình thôi nên chắc chắn sẽ có ý kiến bất đồng vì thế mình mông mọi người rộng lượng trước khi đọc nheeeeeeeeeeeeeeê CHANHVIETQUAT…
Những câu chuyện về chuyến đi bus bất ổn và cuộc sống sinh viên. Lấy cảm hứng từ "anh đen vàng"…
/Lộ Nhu x Giang Mạn/"Tình yêu là khiếm khuyết duy nhất trong tâm hồn tôi."Tôi nói với anh tôi không muốn tập nói chuyện, tôi không còn nhảy vào ánh trăng, cũng không che vết sẹo trên tay nữa. -- Ngày cuối cùng, anh hỏi cô: Bao lâu rồi em không nói yêu anh?Vai phải bị người đó chạm vào nhiều lần, cô nói không nhớ rõ.Sau đó bị anh hôn và khống chế.-- trước ngược nữ sau ngược nam / truy thê hỏa táng tràng / con người cao lãnh sau lại sa đọa (điên khùng?)Nam chủ lúc trước cấm dục (ôn nhu lãnh đạm) -- lúc sau túng dục (phong tình đáng thương)Lập ý: Người lạnh lùng kia vẫn là thế sao?…
Tên cũ: Yêu lầm, yêu lại, lại yêu lầm! …
Truyện đăng để tự đọc…