Anh biết mà, em nào muốn nói lời chia tayĐừng khóc, đừng khóc mà, Thuận của emHãy đến ôm em thật chặt lần sau cuốiThuở ấy, đôi mắt anh tựa những cơn mưa mùa thuGiờ đây, cơn mưa đã nhuốm ướt cả đôi mắt em·Trong hồi ức đã từng rực rỡ ngất ngâyDẫu anh đơn độc nhảy, trời vẫn đổ mưa màKhi màn sương này tan điAnh sẽ chạy đến bằng đôi chân còn ướtLúc ấy, hãy trao anh một chiếc ôm…
Câu chuyện kể về 1 chàng trai tên Đại Cúc. lên thành phố học.Cậu được đưa vào TTHPT Thiên Trọng.Trường này có một cậu trai học giỏi, đẹp trai, lạnh lùng ,bá đạo và đặt biệt vô cùng kêu ngạo, cậu ấy tên Duẫn Phong là con trai của chủ tịch tập đoàn Lý thị. Hôm Đại Cúc vào nhận lớp vô tình đụng trúng Duẫn Phong và câu chuyện tình của họ bắt đầu....➡️➡️➡️➡️➡️…
Không phải là truyện , chỉ là một tâm sự , tự sự của tôi về cuộc sống . Đôi khi , thanh xuân không phải quá lãng mạn và thơ mộng như tôi ngẫm..[•Huonggdudiary•]…
" Tao muốn làm nhân viên ở nhà hàng của mày ! "" MẮC GÌ ? "" Tại crush tao làm ở đây ! "-----------------------------! Bùa chống chính quyền !9q thấy thì đó chỉ là ảo giác thôi---------------------------------Lưu ý: fic có occ, nhiều câu chửi khá tục nghiêm cấm làm theoI am cuong, hoc, lo, long and 7749 cp khác…
KHÔNG SHIP KHÔNG SHIP KHÔNG SHIPDuo nào có phần cũng không ship, tình bạn, tình anh em, tình cảm gia đình, mã nào cũng thuần khiết không yêu đương.Chủ yếu là Chín Muồi💜☂️…
viết bởi vic - không là định mệnh.nhân vật: stneko (top!st sơn thạch x bot!neko trường sơn)có hint junphuc;abo.tiểu thuyết hư cấu, xin đừng liên hệ với người thật, viết vì mục đích phi lợi nhuận."tình yêu bị gắn kết bởi mùi hương và hai từ định mệnh, là hỉ kịch hay bi kịch?"…
Khó lòng chấp nhận, khó lòng tha thứ.Couple: SooJunTag: 1x1, ABOE, angst, niên hạ, dưỡng thànhWarning: Nhân vật trong truyện không thuộc sở hữu của tác giả, còn lại mọi tình tiết đều là giả tưởng, cân nhắc trước khi đọc…
xin chào các cậu , tớ là cá , và đây là serie đầu trong chuỗi câu chuyện của tớ .Về một người tớ thích rất lâu rồi.Tớ coi Trang này là nhật kí của mình, nơi chứa đựng tất cả các cảm xúc tớ dành cho người ấy. Đồng thời, cũng là nơi lưu giữ kỉ niệm , tình cảm một thời thanh xuân của tớ .…
Những mẩu truyện ngắn về Nam Khánh. Mỗi chương có thể liên kết với nhau hoặc không.Đây là tác phẩm đầu tay của người viết, mục đích chỉ để thỏa mãn trí tưởng tượng của bản thân, mong mọi người có đọc được thì góp ý nhẹ nhàng cho mình thôi nhé.…
Cả lớp vẫn đang học, nhưng tôi chẳng thể nào tập trung được.Những lời giảng của cô giáo như chảy qua tai tôi, còn tôi lại không thể không chú ý đến Vũ.Nó ngồi ngay bên cạnh tôi, gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của nó, cảm giác gần gũi đến lạ.Tôi đang viết vào vở, nhưng đôi mắt lại không ngừng quay sang nhìn Vũ.Nó vẫn như thế, bình thản nhưng lại khiến tôi chẳng thể rời mắt.Bỗng nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng trên tay mình.Lúc đầu, tôi tưởng mình chỉ mơ tưởng, nhưng không. Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng, lướt qua tay tôi.Trần Hoàng Thiên Vũ không hề nhìn tôi, nhưng có thể cảm nhận được cái nắm tay ấy, dù chỉ là chạm nhẹ thôi.Giọng nó cất lên, mang theo sự ngọt ngào không thể chối từ:- Nguyệt Anh,đừng làm ngơ tao nữa.Tao làm gì sai mà bạn không thèm quan tâm đến tao thế?.Tôi hơi giật mình, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù trái tim tôi đập nhanh hơn một chút.Cái kiểu làm nũng ấy của Vũ...thật sự rất khó để từ chối.- Mày lại muốn gì nữa? Tự dưng làm nũng vậy là sao?.Mắt Vũ sáng lên, nó tiến gần hơn một bước, vẫn giữ cái giọng nũng nịu ấy:- Cái gì mà "tự dưng"? Tao chỉ muốn hỏi một câu thôi mà.- Mày không thể dành chút thời gian cho tao sao?.- Không.Trần Hoàng Thiên Vũ × Vũ Hân Nguyệt Anh…
20 năm trước"Trường Sơn, ta với ngươi là hảo bằng hữu, ngươi phải hứa đợi ta trở về để uống rượu mừng của ngươi""Sơn Thạch, ngươi là cái đồ đáng ghét, ai cho ngươi đi ? Ngươi đi thì đi luôn đi, ta không thèm đợi ngươi nữa" 20 năm sau "Cuối cùng ta cũng đợi được ngày uống rượu mừng của ngươi rồi, Trường Sơn" "Sơn Thạch, ngươi là cái đồ đáng ghét, ngươi đến muộn rồi"…
Author: Phong.Pairing/Chars: ST x NekoDisclamer: Nhân vật trong fic không thuộc về tác giả, bối cảnh trong fic hoàn toàn là hư cấu nếu trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên. Fanfic viết với mục đích phi lợi nhuận.Rating: M/MACategory: fanfic, fluffy, HE…
Năm ấy Hạ Mạc Thần vừa tròn 8, lại chứng kiến kết cục bi thảm của gia đình . Cha nằn nặc đòi ly thân với mẹ cậu , rước người đàn bà mà ông cho là người ông yêu nhất về . Mẹ cậu vì sốc mà trước cảnh gia đình êm ấm tan vở mà đổ bệnh nằm liệt giường . Cậu trong đêm mưa gió chạy đến nhà chính của Hạ gia khóc 1 đêm , vừa khóc vừa đập đầu , có thế thấy rõ huyết từ trán cậu đổ ra thấm đẩm mặt đất . Gia nhân trong nhà không nhịn được liền lén đưa chút tiền cho cậu để cậu cứu mẹ . kết quả chưa đi được ba bước , bị quản gia trong nhà phát hiện đánh người gia nhân kia đến **ết trước mặt cậu mặt cậu gào thét . Cậu nhìn huyết tươi tuôn ra từ người kia từ từ tràn lan đến mình mà không khỏi nôn nữa , rồi vùn vẫy chạy về cứu mẹ nhưng .. vẫn là không kịp về đến nhà mẹ cậu đã ra đi vừa sốc vừa bàn hoàng , cậu ôm mẹ khóc nấc , đến khi có người phát hiện thù đã 3 ngày sau . Thi thể của mẹ cậu đã bắt đầu phân hủy . Còn cậu bị ngất xỉu với hơi thở yếu ớt tưởng như không còn sống . Rất may ông nội cậu đã trở về nhà biết hết ông vội tìm đến đưa cậu đi khám chăm lo cho cậu nhưng cậu dường như lúc nhớ lúc không , trở thành một kẻ ngốc , lúc nào cũng đòi mẹ , không thì sẽ nói nhảm , rồi lại cuộn mình một góc cậu chân thành đến độ bị gạt bắt nạt cũg chẳng dám phản bác . cha cậu vì nể tình mẹ và vì ông mà giữ cậu lại . Nhưng vào một hôm cuộc sống của cậu bị đảo lộn rồi , cái cuộc sống tồi tệ ấy liệu nó sẽ ra sao?…