Tên truyện: Sắc lá Momiji (Kinshu)Quốc gia : Nhật BảnNăm: 1982Tác giả: 宮本 輝 Miyamoto TeruTiểu thuyết này được tạo nên bởi các bức thư, một dạng tiểu thuyết hiếm gặp. " Trong tác phẩm này, những trăn trở về kiếp người luôn hiện hữu đã đẩy các nhân vật tự khép mình trong vòng xoáy mâu thuẫn, rằng con người có thể tự định đoạt số mệnh của mình hay không..."…
đây là phần 2 của Eunyeon tình yêu tuổi học trò... Do Nhạn bị mất nik nên phải viết tiếp truyện ở fic này... Đây sẽ tiếp nối câu chuyện tình trắc trở của hai cô gái xinh đẹp..Park Jiyeon và Ham Eunjung…
Tác giả: Thích Đông NhấtVăn án:Thầm thích Hàn Hà ba năm qua, Xuân Yên Chi vẫn không dám bày tỏ, cô thầm nghĩ, chắc cậu ấy còn chẳng biết mình là ai.Một hôm, mùa đông ập tới Linh Thành, cô bắt gặp một chú mèo hoang bên đường bị ngất xỉu.Tình cờ cứu mèo, đem về nhà chăm sóc, ai ngờ được chú mèo kia liền meo meo hai tiếng: "Cảm ơn cậu đã cứu mạng, tớ nguyện lấy thân báo đáp!"Xuân Yên Chi: "???"Sáng hôm sau, Hàn Hà bỗng ghé sang lớp cô, dịu dàng nói: "Yên Chi, chiều nay chúng mình đi chơi nhé."ĐOẠN TRÍCHLinh Thành bây giờ tuyết rơi ngày càng dày đặc. Xuân Yên Chi đang phân vân có nên ôm eo Hàn Hà hay không.Dù sao bây giờ họ cũng là người yêu của nhau. Nhưng đây chỉ mới là ngày đầu tiên hẹn hò, liệu có phải khá nhanh không?Xuân - người chưa từng yêu ai - Yên Chi đang vật lộn với suy nghĩ của mình.Hàn Hà bỗng cất giọng: "Lạnh quá, tớ quên kéo khóa áo khoác mất rồi, Chi Chi có thể kéo giúp tớ được không?"Nghe vậy, Xuân Yên Chi liền đồng ý. Cô đưa hai tay vòng ra trước ngực Hàn Hà, mò mẫm kéo khóa áo lên cho cậu: "Trời lạnh thế này mà cậu lại quên cài khóa áo, vậy mà còn nghĩ tới chuyện quàng khăn cổ cho tớ." Xuân Yên Chi phụng phịu.Giọng Hàn Hà nhiễm ý cười: "Lần sau tớ sẽ không quên. Tiện thể thì cậu ôm tớ luôn nhé."Xuân Yên Chi vừa kéo khóa áo giúp cậu xong, nghe vậy ngoan ngoãn ôm eo cậu luôn.…
Bị bách hòa địch quốc thái tử liên nhân đích nhật tử Hàm Sênh là cái người gặp người thích tiểu ma ốm, vì mạng sống thuở nhỏ <> giả gái làm công chúa nuôi. Sau đó có một ngày, hai nước giao chiến nước ta thế nguy, hắn chạy lên thành lầu là huynh trưởng hò hét trợ uy, bị địch quốc giết đỏ cả mắt rồi Thái tử thấy được. Cặp mắt kia như lưỡi dao sắc xuyên phá thiên quân vạn mã rơi vào hắn tinh xảo tuyệt sắc trên mặt. Một tờ hòa thân khế ước, hai nước phong vân dũng động. Bắc quốc Thái tử như hổ nhậtnh mồi, chỉ cần mỹ nhân tới tay liền lập tức đình chiến. Miền nam hoàng thất lòng người bàng hoàng, ngươi chỉ này cường thủ hào đoạt chính là hoàng tử! Vì tranh thủ tạm thời hòa bình, Hàm Sênh chỉ có thể vì nước gả xa, dựa vào thân thể không hảo tận lực kéo dài bị phát hiện thời gian. Có thể Thái tử Trạm Trinh như hổ như sói, lần đầu tiên nhìn thấy liền hảo tựa phải đem hắn nuốt. Ngày qua ngày, càng là ăn không được trong miệng, thì càng nghĩ hắn khẩn. Hàm Sênh:. . . Mỗi ngày ở cùng một chỗ chuyện này làm sao giấu được nổi a a a a! ! ! Nữ trang tâm cơ ốm vặt cây non X ngông cuồng tự đại đồ lưu manh Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Giả gái bị địch quốc Thái tử nhất kiến chung tình sau or ta dùng mỹ mạo thịnh hành địch quốc những năm tháng ấy Toàn văn khái quát: Cỡ lớn rớt ngựa + thật là thơm hiện trường + công quân tinh khiết động vật ăn thịt =w= * cẩu huyết cổ tảo bão cát đại bàng sinh tử miếng bánh ngọt, bối cảnh nhu tạp, không kinh điển cổ đam. * ngốc nghếch kh…
couple: Kim Gimyung (Jake Kim) x Park Hyungsuk (Daniel Park)Lưu ý: Truyện khác với nguyên tác, bản quyền nhân vật thuộc về tác giả (không phải tôi) , OOC nhân vật nặng, văn phong và cốt truyện còn nhiều khuyết điểm. By: Awainhatnheo. -----------------------ở trong góc tường có tôiở nơi cuối đường có ai khôngđời trôi quá dàimất em...…
"Nhưng khi em đi, anh vẫn sẽ luôn yêu emDẫu ai chê bai ngu siSâu trong con tim anh luôn giữ trọn vẹn một lời thề rằngSẽ ở đây chờ khi em về".Disclaimer: I do not own any of the characters mentioned here. This story was made with the sole purpose of entertainment and is not intended to be taken seriously in any social, political or religious context under any circumstances.…
Tác giả : Hồ Tư LệTình trạng: FullSố chương: 3Nếu thanh xuân là để yêu một người, tôi nói, thanh xuân của tôi chính là anh.Nếu thanh xuân là để trải nghiệm, tôi nói, thanh xuân của tôi dành cả cho anh.Nếu thanh xuân là một bản nhạc đầy hồi ức, tôi nói, thanh xuân của tôi là vì anh mà có đủ hương vị bốn mùa. Truyện ngắn Yêu Anh & Hạnh Phúc [Hồ Tư Lệ]Một chút ngọt ngào be bé cho cô em gái trên face, Phùng Đặng Thanh Bình hảo tỷ muội. ^^Hè tới rồi. Quẩy đê!!! >
nhân 1 ngày tác giả bị đau bụng nên ói ra được thứ này tất cả chỉ là trí tưởng tượng, ko có gì là thực tế ở đây hết. hên thì có chap 2, xui thì fic hoàn ời :)))) với lại t nhận ra t đã quá khắt khe với gen25 và đặc biệt là duro. cũng ko biết nên xin lỗi kiểu gì, thôi thì hãy bỏ qua quá khứ và hướng tới tương lai. mong team sẽ hoàn thiện và thành công trong năm nay.…
Chuyện nói về tình yêu của chàng trai Kudo Shinichi, một tổng lạnh lùng và thư kí của anh, Ran Mori. Anh tìm mọi cách theo đuổi cô, anh nguyện vì cô vượt qua mọi khó khăn. Liệu tình yêu của họ sẽ được đền đáp hay chỉ là một mối tình đẹp nhưng lại kết thúc quá sớm?…
Vì cảm ơn mọi người đã theo dõi nên mình sẽ liệt kê từng tên ra và tên ai thì mọi người bình luận bên dưới thể loại hoặc tiểu thuyết muốn đọc nha, để đăng lên.…
Tên: Trà ấm Bán HạTên gốc: 半夏温茶Hán Việt: Bán Hạ ôn tràTác giả: Vọng CửuTình trạng bản gốc: Đã hoànEdit: ChocopieyogurtNgày mở hố: 16/02/2022Tiến độ: 1 - 2 chương/tuần________TRUYỆN MỚI CHỈ ĐƯỢC EDIT, CHƯA ĐƯỢC BETATruyện chỉ được đăng tải tại https://chocopieyogurt.wordpress.com/, và Wattpad Chocopieyogurt.kx--------------Khương Âm là một tiểu trạch nữ kèm theo chứng rối loạn lo âu xã hội nhẹ, điềm tĩnh ít nói ai ai cũng biết, cho đến khi bà xã họa sĩ mà cô theo dõi đã lâu mở livestream...Chỉ vừa nhìn thấy đôi tay thon dài trên màn hình, người xem livestream đều phát điên, lúc màn hình tràn ngập dòng chữ "Vợ ơi đừng vẽ nữa, anh đi nhặt rác nuôi em", thì Khương Âm cũng buông thả bản thân trên mạng, theo trào lưu vui vẻ gõ câu kia ra.Người trong màn hình đột nhiên mở miệng, giọng nói lành lạnh, mang theo vài phần mờ mịt: "Vợ??"Khương Âm: ???Chỉ nghe đến hai chữ, khóe miệng tươi cười của Khương Âm cứng đờ, đầu óc hoàn toàn chết máy, giọng nói này sao nghe lại giống hàng xóm của cô thế này!Khương Âm cứng ngắc nhìn màn hình, cầu nguyện rằng mình nghe lầm, nhưng trong điện thoại vẫn phát ra âm thanh quen thuộc như trước, "Nhặt rác nuôi tôi?"Khương Âm: "..."Tôi sai rồi, tôi không nên nói lung tung, xin anh quên đi!Sau đó cô nghe Phó Lương Dư thở dài, làm bộ như bất đắc dĩ nói: "Nói lời giữ lời chứ nhỉ?" Sau cùng anh cong ngón trỏ gõ xuống màn hình, cười nhẹ, gọi: "Âm Âm."Khương Âm: Không tính, không tính đâu!! Cứu mạng!!!Cư dân mạng: A a a giữ lời! Tôi chịu trách nhiệm! ! ! A a a a vợ ơi!!![Tiểu trạch nữ e sợ xã hội x Đại ninja…
Tác giả: Thục NghiNhân vật: Phác Xán Liệt x Biện Bạch HiềnThể loại: Hường phấn, HENote: Lời văn, cách diễn đạt trong fic này có thể sẽ không hoàn mỹ hoặc mượt mà như những nhà văn thực thụ. Nhưng fic là tâm huyết của tôi cũng như là cách tôi thể hiện tình yêu đối với couple mà tôi thích. Xin đừng mang fic đi đâu nếu chưa có sự cho phép của tôi. Chân thành cảm ơn mọi người.…
- Thế Thiên, có phải anh muốn chúng ta nối lại tình cảm nên mơi gấp như vậy không?- Cô nhầm rồi, tôi chỉ là muốn nói hai chúng ta đã chấm dứt một năm nay, cô đừng tìm Nhã Phương gây rối nữa.- Không thể. Bằng mọi cách em phả khiến anh từ bỏ nó. Nó có gì hơn em đâu, chỉ là một con nhỏ quê mùa- cô gái nọ cười nhạt- Tôi thật sự yêu Phương. Cô chỉ là một con nhỏ chen ngang chúng tôi mà thôi - chàng trai lạnh lùng đáp, xoay người muốn đi. - Đừng đi, em xin anh mà- cô gái như sợ người trước mặt chạy đi mất ôm lấy anh ta từ phía sau lưngĐáp lại cô chỉ là một tiếng cười nhạt, cô thẫn thờ buông cánh tay ra không biết nói gì thêm tuyệt vọng ngã khuỵu xuống đất, khóc rưng rức.Chứng kiến sự lạnh nhạt của chàng trai kia, sau khi hắn bỏ đi cậu vô thức tiến lại gần đưa cho cô chiếc khăn tay. Ai ngờ cô không có ý tiếp nhận mà gạt mạnh tay cậu ra làm nó rơi xuống đất. Tử Kỳ lại bình tĩnh nhặt lại khăn tay cầm lấy tay cô gái nhét vào, không nhanh không chậm mà nói:- Mẹ tôi nói không được để cho con gái khóc. Cô hãy nín đi.Đáp lại câu nói của cậu vẫn là tiếng khóc nức nở. Cậu bất lực kéo vali đi, mặc kệ cô gái ấy khóc mãi sẽ thôi.…
Văn án: Mọi người ở Giang Thành đều biết Tạ Kiều, 28 tuổi, chính là người phụ nữ mà Giang Thần Vũ che giấu suốt 10 năm. Mặc dù phụ nữ xung quanh anh liên tục thay đổi đến chóng mặt, nhưng vị trí của Tạ Kiều vẫn không hề thay đổi.Tuy nhiên, sự hòa hợp tinh tế giữa họ đã bị phá vỡ khi một người cũ xuất hiện."Vậy là cô muốn rời xa tôi sao?" Anh ta túm lấy cổ áo cô và kéo về phía mình, vẻ tàn nhẫn hiện rõ trên khuôn mặt."Làm ơn hãy thả tôi ra," cô gần như không thở được."Nằm mơ à? Đời này cô đừng nghĩ đến chuyện rời xa tôi! Dù tôi có chết, tôi cũng kéo cô theo cùng! Không phải cô từng nói tôi sẽ bị quả báo sao? Vậy cô cũng đừng hòng yên ổn !" Đôi mắt anh đỏ ngầu, trở nên hung dữ khác thường.Nhưng trong chiến trường của tình yêu, không có người chiến thắng. Anh đã chấp nhận thua trước cô rồi, làm sao có thể để cô rời đi giữa chừng? Có một số sự vướng mắc, một khi bắt đầu, đã được định sẵn là sẽ kéo dài cả đời!…