{ huấn văn } Hạnh Nhi
Đây là huấn văn nè , lần đầu mình viết truyện sai sót chỗ nào nhớ thông cảm và nhẹ nhàng chỉ lỗi sai cho mình nhé <3 gắt quá bỏ qua ạ…
Đây là huấn văn nè , lần đầu mình viết truyện sai sót chỗ nào nhớ thông cảm và nhẹ nhàng chỉ lỗi sai cho mình nhé <3 gắt quá bỏ qua ạ…
chỉ là chút tản văn nhảm nhí của tôi…
thể loại : tùy bút, tản văn.Đôi khi cuộc đời chúng ta sẽ có những cảm xúc bồi hồi và bâng quơ đến khó hiểu. Nó đến nhẹ nhàng như một cơn gió và đôi khi lặng lẽ âm thầm trôi qua mà chúng ta không hề hay biết... những cảm xúc nhẹ nhàng chớm nở trong lòng , ̀ thanh khiết và êm đềm như đóa hoa tầm xuân... thật đẹp va cũng ̀ thật đau thươngTình trạng: on going , viết theo tâm trạng nên không ra thường xuyên được,mong mn thông cảm…
Là những dòng suy nghĩ chẳng viết thành tên...…
Trò chuyện an ủiDở dang không đầu không đuôi…
thế thân của những thế thân.…
#1: Lời tựa đềĐể hiểu sâu về "bức tường trắng"-cách mà tác giả đan xen nhiều lớp nghĩa của một sự mơ hồ, mông lung về thực tại. Đó có thể là "bức tường trắng" đc tô điểm rực rỡ đầy sắc màu. Nhưng cũng có thể là "bức tường trắng" mà trên đó chỉ có những vết nhơ đầy đau buồn và bi thương. Nhưng đôi khi đơn giản là những "bức tường trắng"- một màu trắng tinh khôi, mà chất chứa trong đó là những vách tường mục rỗng. Tất cả mảnh ghép của bức tường tạo nên những mảnh yêu thương còn vụn vỡ và dang dở của tuổi thanh xuân. Những bồng bột, lầm lỡ- tất cả sẽ đc tác giả bộc bạch một cách chân thành và khai thác nội tâm nhân vật sâu sắc.…
Tình yêu như bầu trời vậy, có khi sẽ tĩnh lặng và xanh trong, có khi sẽ rực rỡ trong nắng vàng và có khi lại u buồn do mưa bão. Nhưng nếu không có nắng có mưa thì lúc ấy bầu trời chỉ còn là một thứ gì đó nhạt nhẽo và vô vị biết bao.…
Chiếc sofa trắng tinh dần ngả màu theo năm tháng.Chiếc sofa chật chội ngày xưa giờ lại trống rỗng. Ngày lại qua ngày, tháng nối tháng. Sofa ngày càng rộng, nhưng tiếng cười ... còn đâu...…
Cre truyện: NhuQuynh151Đây là short nha mn!Chúc mn đọc truyện vui vẻ....…
Tôi chỉ biết rằng tôi luôn chơi vơi trong đống suy nghĩ của mình. Tôi không biết nó có phải là thật hay tất cả chỉ nằm trong trí tưởng tượng của tôi.…
tổng hợp các câu nói, nhận định của các nhà văn sử dụng cho lí luận văn học…
Tác phẩm đầu tay của con Au nì....Dành cho những bạn thích mưa như mình...Không mang tác phẩm đi khi chưa có sự cho phép của mình !!!...THANKS FOR READ <3…
Chỉ là những thứ linh tinh và nhảm nhí…
Mãi rất rất lâu về sau, tôi vẫn nghĩ về anh ấy, như một kỉ niệm. Anh ấy là tuổi thanh xuân của tôi, là những ngày nắng chang chang hay những đêm mưa tầm tã. Rất nhiều lần muốn đặt bút viết về anh, viết về nhiều thứ về anh, viết về tôi , về tuổi thanh xuân, nhưng thật khó để viết.. Mọi chuyện như những mảnh ký ức bị chắp vá.Tôi luôn đi tìm mình của những năm tháng đó, tìm lại mình của ngày xưa, để khi gặp lại anh, tôi vẫn lại có thể hết mình, chân thành và ngu ngơ như vậy. Nhưng thời gian đã làm gì với chúng ta? Tôi của năm 24 tuổi không còn là tôi của những năm 16, và tương tự khi tôi đến 30 tuổi tôi cũng không còn là tôi của 24 tuổi nữa. Chúng ta vẫn phải thường thay đổi để thích nghi, để sống tiếp, nên tuy có nuối tiếc nhiều, tuy vẫn còn nhớ nhưng tôi ít khóc hơn, ít nghĩ về anh đi và mạnh mẽ hơn, và tôi đã không còn chờ anh.…
Em là tia sáng chiếu rọi mọi thứ nơi anh Em là tất cả đối với anh…
......…