"Eigei, đây là cơ hội cuối cùng của em rồi, nếu không thể, em sẽ quên hết mất, chúng ta sẽ quên hết mất..."CP: Lưu Chương x Lâm MặcTruyện được viết dựa theo trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thậtVui lòng không re-upth.…
Phá Cp.Nguyên tác Ma Đạo Tổ Sư_Mặc Hương Đồng KhứuCp: Trạm Trừng Thể loại: Oneshot, ngọt sủng, nhẹ nhàng. Truyện tự viết, sẽ OOC.Văn án:Ta là yêu người nên nguyện ý cùng người đi đến cuối cùng, đầu bạc răng long. Nguyện ý cùng người trãi qua thăng trầm của cuộc sống này. Người mệt mỏi chỉ cần lùi một bước tựa vào lòng ta, ta sẽ đem người bảo hộ trong tim sẽ dùng cả đời để bù đắp, để yêu thương người. Những lời nói miệt thị những khinh khi của người đời ta nguyện ý thay người chịu hết tất cả. Chỉ cầu người an ổn yêu ta trọn cả một đời...Trong truyện mình sẽ sử dụng xưng hô "ta - em", vì cá nhân mình rất thích cách xưng hô này, mong các nàng thông cảm. Đây là một truyện ngắn nhỏ ngọt ngào của cặp Trạm Trừng thôi. Mình mong là các nàng thích.Không quá nhiều mô tả, mời các nàng nhảy hố cùng mình nha. 🙆❤…
- Kết bộ này lâu rồi nay mới có dịp đăng- Ko đọc sẽ phí...cuộc đời bạn đấy v~ :v:v- Hãy đọc và cảm nhận :vv...-------------------------Sinh viên đại học năm nhất Chu Tiểu An tình cờ có được một chiếc nhẫn không rõ lai lịch, trong miệng hắn bất ngờ chui ra một cái huyết ma nhân, một bí mật kinh thiên về nhân loại lập tức được vạch trần...mời các bạn đón xem..Tác giả: Trương Tam PhongNguồn: Hamtruyen.VN…
Summary:"Xem bạn gái cậu đi. Cô ta đang cản trở chúng ta đến với nhau đấy!"Author: PeayonThể loại: OOC, HE, ngọt kiểu bá đạo chút xíu, nhất kiến chung tình, cường×cường.Coupe: Lưu Chương × Lâm Mặc.Note: tất cả chỉ là giả tưởng. Tính cách nhân vật là do tôi dựng lên, không liên quan đến người thực. ❌Điều quan trọng nhắc lại thêm lần nữa là OOC‼️❌*Truyện chỉ được up trên blog "Trời mưa rồi ai vì em mà che ô" và Wattpad của Peayon. Đừng bê đi nơi khác nhé!…
Đều là những oneshort ta thu thập từ bốn phương tám hướng về đây.Có một số cp kha khá là mặn nên ai không thích mời clickback, đừng kiểu như vào đọc rồi lại nói này nói nọ, chửi bới, ta đặc biệt không thích.Chủ yếu chắc là Tiện Trừng, Hi Trừng....…
Bối cảnh Hà Nội, ooc, otp rất quen thuộcChủ yếu là những câu chuyện vui vẻ và yêu đương.Dựa vào những câu chuyện có thật ngoài đời trừ chuyện tình yêu, nếu cảm thấy các quán cà phê trong fic quen thuộc xin hãy kệ đi ạ...…
Duyên gái, truyện ngắn, SE (nhưng với mình là GE). "Nàng là cha, là mẹ, là thầy, là tất thảy những gì em thương. Trái tim bằng mực bằng giấy hóa thành thịt mềm, máu nóng là nhờ nàng. Ngoài nàng ra, em không cần ai nữa."Hoàn thành: 23/5/2020Duyên gái: tình duyên giữa những người con gái. Cân nhắc trước khi đọc.…
Au: AmnesiaButterfly* Nhân vật thuộc về Tú Tú, ooc thuộc về ta.* Hiện đại pa, đặt ra giả thiết bá đạo tổng tài.* Tra hành văn, vô nghĩa, hạt JB viết, nửa đêm tình cảm mãnh liệt với di động gõ chữ, rác rưởi lời nói rất nhiều.* đặt tên phế, đề mục liền tùy tiện nhìn xem thì tốt rồi* đặc biệt tỏ ý cảm ơn sương mù nguyệt lăng thái thái cung cấp linh cảm, mễ pi ~ ái ngàiBá đạo tổng tài Lam nhị thiếu X tổng tài trợ lý Ngụy Vô Tiện=======+++++++++========Tác giả đại đại này viết H phê con tê tê.cre: minatu 🐰我在@minahominehttps://twitter.com/minahomine/status/1119583152077324290…
[MĐTS Đồng nhân][Vong Tiện]Thể loại: Đồng nhân truyện, đam mỹ, huyền huyễn, trọng sinh.Đây là lần đầu mình viết đồng nhân, có gì sai sót mong các cậu góp ý và chỉ dẫn thêm. Ngày hảo~Văn án:"Lam Trạm, ngươi có thể kể chuyện cho ta nghe được không?"...Ngụy Vô Tiện cầu Lam Vong Cơ kể chuyện cho hắn.Y từ chối.Ngụy Vô Tiện lại tiếp tục nài nỉ Lam Vong Cơ, tận dụng mọi thủ đoạn lưu manh để dụ dỗ y.Lam Vong Cơ lại một mực lắc đầu.Ngụy Vô Tiện giận dỗi đứng dậy bỏ đi tìm Lam Tư Truy, hôm nay hắn cùng y không thể mỗi ngày.Cuối cùng ... Lam Vong Cơ gật đành phải đồng ý.Đêm nay trăng sáng đến cùng cực, vô cùng phù hợp để vừa thưởng nguyệt vừa nghe chuyện xưa.…
Trần Mộc Nhiên không tin người ta có thể nhớ một ánh mắt lâu đến vậy. Nhưng rồi Lục Thừa Minh xuất hiện - sau Tết, sau ba năm, sau một ký ức mờ như giấc mơ, và ngồi ngay cạnh cô ở lớp 12A2.Ngày xưa, dưới một gốc anh đào gần nhà, có cậu trai đưa cô một chiếc ô. Cô không kịp hỏi tên. Cậu cũng không để lại gì ngoài một ánh nhìn lạ lùng và... một sự ấm áp thoáng qua.Ba năm sau, ánh nhìn ấy quay lại. "Có phải cậu là cô bé đứng dưới gốc cây anh đào năm đó không?"Không ai nhớ tên ai, nhưng ký ức thì chưa từng biến mất. Cả hai cứ ngỡ là trùng hợp, nhưng mọi dấu vết đều quay về chỗ cũ - những mảnh ghép khớp đến lạ thường.Giữa những lớp học, những giờ Văn lặng lẽ, những trang nhật ký chưa viết tiếp và những bản vẽ còn dang dở, Nhiên và Minh bước lại gần nhau - không vội, không rõ ràng, chỉ là... không tránh nữa. "Viết là để hiểu mình, không phải để giỏi hơn người khác.""Tớ thích cậu. Nhưng tớ không muốn mình là lý do cậu ở lại, nếu nơi cậu muốn đến là bên người khác."Một câu chuyện nhẹ như mùa xuân, nhưng đau vừa đủ để nhớ.Vì đôi khi, hạnh phúc không đến từ người đầu tiên - mà là người không bỏ mình lại.…