"tôi bây giờ lại chẳng thể diễn tả nỗi cảm xúc này, chỉ là cảm thấy đau, đau đến xé lòng..."-"và tôi chạy, chạy đến khi loạng choạng ngã gục, cho đến khi tình này dần nứt vỡ theo năm tháng."tôi chỉ cầu mong, em một đời mãi mãi hạnh phúc.Do not copy.Truyện chỉ là hư cấu.…
Theo bạn, thanh xuân là gì? Một thứ đẹp đẻ trôi qua? Hay thứ quý giá mà chúng ta đã vô tình đánh mất? Nếu thanh xuân là một giấc mơ, thì ta sẽ muốn mơ hoài không tỉnh. Và bạn đã có một thanh xuân như thế nào?…
Tác giả: MeowCouple: Kaisoo (main), ChanBaek, XiuChen, JaedoThể loại: học đường, cuộc sống đời thườngDisclaimer: ngoại trừ tên nhân vật thì mọi tình tiết nội dung thuộc về mình, hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng. Nếu trùng với sự kiện thực tế chỉ là ngẫu nhiênFic được đăng tải ở đây và wordpress Bả Tửu Vấn Nguyệt. Vui lòng không đem đi đâu, sao chép hay chuyển ver.…
Đã từng yêu anh đến mức nghĩ bản thân một đời chỉ yêu mình anh...Nhưng, em nhận ra, nếu tiếp tục yêu anh thì chỉ có mình em đau khổ, anh thì không...Đã từng yêu anh đến mức nghĩ dù anh có làm chuyện gì khiến em tổn thương, em cũng sẽ tha thứ và cho anh cơ hội làm lại...Nhưng, anh đã làm tổn thương em rồi lại bỏ đi, chẳng đoái hoài gì đến em, để bây giờ trong tim em vẫn còn lại một vết sẹo thật lớn...Đã từng yêu anh đến mức nghĩ rằng dù có chuyện gì khiến chúng ta phải xa nhau, em vẫn sẽ tiếp tục cố gắng để được bên anh và yêu anh...Nhưng, anh lại chẳng để em có cơ hội cố gắng, anh từ bỏ em ngay khi có điều gì đó cản trở..."Đã từng"...…
Nhìn những gương mặt đã từng quen thuộc ở trước mặt, tôi chợt nhận ra quả thế giới biến đổi thật nhanh. Tất cả chúng tôi từng là những cô cậu học sinh hồn nhiên vô tư nhường nào, giờ đây mọi người cùng ngồi lại nhìn nhau trong buổi họp lớp, trong lòng tôi lại cảm thấy lạ lẫm biết bao. Cô bạn thân Vân Anh của tôi năm xưa suốt ngày kêu gào sẽ sống một cuộc đời FA tự do thoải mái, nay đã sắp trở thành cô dâu của người khác. Cậu bạn lớp phó nhút nhát năm xưa nói vài câu đã đỏ mặt ngại ngùng, nay lại treo trên môi nụ cười hờ hững khiến người ta khó có thể nhìn thấu.Cô bạn lớp trưởng năm xưa hoạt bát đáng yêu, nay lại lầm lì ít nói, gặp lại tôi sau bao năm xa cách cũng cũng chỉ gật đầu xem như chào hỏi. Mà tôi và Trần Gia Nguyên, năm xưa chính là cặp đôi duy nhất của lớp 12B1, khi đó hô hào với mọi người sau này tổ chức hôn lễ sẽ mời cả lớp làm phù rể phù dâu, giờ đây cả hai chỉ yên lặng nhìn nhau. Giống như hai kẻ xa lạ. Gia Nguyên nói: "Bảy năm, chúng ta xa nhau bảy năm. Trong bảy năm này, có bao giờ em cảm thấy hối hận hay không?"…
Phải trải qua bao nhiêu gian khổ con người mới đánh đổi được cho mình một tình yêu tha thiết , tình yêu là sự mong cầu không thể cưỡng ép . Đời người phải xảy ra biết bao sóng gió mới có được hai chữ bình yên , hạnh phúc rất dễ nói nhưng lại khó tìm, cuộc sống bình yên chưa bao giờ là dễ. Nước mắt có thể rơi nhưng niềm tin không thể mất, sống hết mình chưa phải gọi là sống mà phải tận hưởng dư vị mà cuộc sống mang lại .…
Xuyên không vào game!!!?? Nhưng bảng điều khiển đâu? Mễ Thôi Vân xuyên không về Dục triều thứ nhất, một triều đại thực không có trong sử sách, nàng bị tai nạn, và rồi, gặp Dục Thiên Minh-nam nhân vật chính trong game, cướp "vị hôn phu" của nữ chính. Ai nha, một dạng nữ phụ cướp nam chính đây, nhưng là thành công đó!!!Ghi chú: (NN) là do Lục Nguyên Nguyên ta đây viết.(NH) là do Lục Nguyệt Huyền biểu tỷ viết.…
"Tôi biết em từ lâu, em đã thay đổi con người tôi... Chỉ cần được ở bên em, phục vụ em là hạnh phúc tột đỉnh của tôi rồi...""Tôi không ngờ người đó là anh, anh là người tôi chờ đợi, là người thay đổi tôi..."••••••••Sống giữa 2 thế giới, yêu quái-con ngườiYêu thương có, hài hước có, khó khăn cóNhiều điều bí ẩn đang dần hé lộMời các bạn đón đọc Chó Và Chủ, Tôi Và Em…
Mặc kệ tương lai sóng gió ra sao , chỉ cần biết bây giờ và nhất định là sau này hai người đều cần nhau là được .Nhưng cứ liên tục bỏ lỡ nhau . Liệu cuộc tình này sẽ đi về đâu ?…