"Rốt cuộc, người yêu cũ đã dạy ông cái quái gì mà ông có thể làm tổn thương một người con gái sâu sắc như vậy?""Việc của Huyền, bà làm ơn đừng xen vào"Khi nói câu đó, cô biết cô đã lỡ lời, cũng là khi nghe câu nói đó, cô biết mọi thứ sẽ không bao giờ quay lại được như ban đầu nữa...…
ĐÔNGTác giả: Hồ ly cụt đuôiThể loại: cổ đại, ngược, ngắnAll Rights Reserved Ai mang đi chỗ khác vui lòng hỏi trước mình Wattpad Account: KhanhTrinh7 Đây là tác phẩm ngắn đầu tiên mình viết, hi vọng mọi người sẽ ủng hộ dù văn phong của mình không hay lắm, mình chỉ viết khi có thời gian rảnh rỗi và mục tiêu của mình là viết một truyện ngắn ngắn thôi. Cốt truyện có đôi chỗ giống trong Hoa Tư Dẫn, nhưng mình chỉ xin nói ngắn gọn: cốt truyện như thế có rất nhiều người sử dụng, cá nhân mình khi viết cũng bị ảnh hưởng không ít. Tuy nhiên, khách quan 1 chút, nếu mình có ý định đạo nhái, mình sẽ cố gắng ngồi type lại hết truyện Hoa Tư Dẫn vì cái đó hẳn hấp dẫn hơn, câu view tốt hơn là tác phẩm ngẫu hứng của mình. Hi vọng mọi người bỏ qua nếu truyện có nhiều thiếu sót. Cảm ơn các bạn ^^ Lưu ý: Truyện có 2 kết thúc dựa trên sở thích của mỗi người, một cái SE và một cái HE ;) Văn án: Truyện về một nữ tử sĩ và hạnh phúc của mình.…
∆.∆|[Author: Quỳnh Giao (#Gờ)]|∆.∆°•Truyện này được viết dựa theo bài hát "Hẹn Ước Bồ Công Anh" của Châu Kiệt Luân (Jay Chou) và một số chi tiết nhỏ dựa theo phim "Phòng tự học - Học viện nam sinh"¥,¥ Truyện này mình đã viết và hoàn thành khoảng 2 năm trước. Mình cũng đã đăng trên zalo (Gumiho No 黎氏琼交) vào lúc đó. Đây là truyện đầu tay mình viết nên còn nhiều sai sót. Tuy lúc đăng mình có chỉnh sửa lại câu chữ và thêm bớt ý cho ổn hơn nhưng nội dung vẫn không thay đổi.***~~~***°•Bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu đắng cay vẫn chưa đủ để họ được hưởng trọn hạnh phúc hay sao?°•Chắc ai cũng biết, phía sau những cơn mưa lạnh buốt đâu phải bao giờ cũng hứa hẹn sẽ xuất hiện cầu vòng!°•Cuộc đời vốn dĩ không giống như một câu chuyện cổ tích, nên phép màu sẽ không bao giờ xuất hiện ở kết cuộc!°•Có lẽ, những thứ kia sẽ trở thành hồi ức tốt đẹp nhất mỗi khi họ nhớ lại. Nếu không có cách nào thay đổi được thực tế, vậy thì hãy tạo ra thật nhiều hồi ức tốt đẹp, cho dù tương lai có phải cô đơn, có phải chịu đựng mọi đau khổ thì cũng sẽ có một đoạn hồi ức ngọt ngào để họ nhớ lại, giúp họ đứng lên, giúp họ cảm nhận được vị tinh tế tuyệt diệu của nó!\.(^3^)./…
Fracti là một gã rất thích ngắm nhìn mặt trăng, không biết từ bao giờ ánh trăng cũng coi hắn là bạn.Lod Handors.Nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết " ", tất nhiên cuốn tiểu thuyết đó chẳng thân thiện gì với cậu trai trẻ này.Cậu ta sinh ra đã mang thân phận khó nói, sống như một bóng ma trong chính ngôi nhà của mình. Cha là một gã đàn ông khốn nạn, ông ta là một nỗi ô nhục của Công Tước cao quý và giờ lại đến cậu là 'nỗi ô nhục' của ông ta. Mẹ ruột Lod đã qua đời từ lâu, cậu cũng chưa được thấy mặt bà ấy lần nào tất cả những hiểu biết về mẹ đều là qua miệng những người gia nhân lắm điều. Người mà cậu được phép gọi là mẹ lại đem lòng ác cảm sâu sắc với đứa 'con' này.Một đứa con hoang của gia đình Nam Tước. Một đứa trẻ sinh ra với nguyền rủa của dòng máu đen. Một quốc gia với những điều lệ hà khắc, tất cả đều khiến cuộc sống của Lod như địa ngục.Sau đó...không còn sau đó nữa.Cuộc đời thật bế tắc.…
Trần Tiểu Hy là một cô gái hiền lành, chất phát...cô thích 1 người tên là Mạc Trác Dương.Cậu ta là một người con của tập đoàn thời trang Mạc gia.Cô gặp cậu ta lần đầu vì đụng độ qua lại......Diễn biến ntn các bạn đọc thử nhé😊😊😊…
Một đêm trăng. Một vụ án mạng. Một bóng hình chìm trong sắc đỏ.Giữa những con phố sáng đèn, bóng tối vẫn len lỏi - dưới chân các câu lạc bộ giải trí xa hoa, trong cốc rượu sóng sánh của kẻ quyền thế, trên lưỡi dao kề sát cổ một gã nghèo đang quỳ gối van xin.Hắn từng nghĩ mình hiểu rõ quy tắc tồn tại ở nơi này. Muốn sống, phải biết cúi đầu. Muốn leo lên, phải biết bẩn tay. Nhưng khi ánh đèn vàng của Majestic đổ xuống gương mặt người phụ nữ đứng trên sân khấu, khi giọng hát ấy cất lên giữa hàng trăm tràng pháo tay, hắn nhận ra có những thứ dù đã chôn vùi vẫn có thể trở lại.Bóng trăng trên mặt nước, tưởng gần mà xa, tưởng chạm tới mà trượt khỏi tầm tay.Có kẻ lặng lẽ châm thuốc, để khói trắng che đi nét mặt.Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Cô là ai?"___* Tên chương được đặt theo bài thơ Hiểu Yên thuộc tập thơ "Lữ Đường di cảo thi tập" của Thái Thuận, bản dịch của Quách Tấn (thivien.net).* Mọi chi tiết lịch sử, địa lý, tổ chức hành chính trong truyện đều là hư cấu.…
Nói về một chàng trai trung học được đưa tới một thế giới giả lập kiến quốc, nơi cậu phải đối đầu với 999 người chơi khác để giúp vương quốc của mình phát triển.…