LOVE YOU?
lưu ý : đọc vui vẻ , không toxic , không hay ( tùy theo cảm nhận ) có thể thoát và không đọc nữa…
lưu ý : đọc vui vẻ , không toxic , không hay ( tùy theo cảm nhận ) có thể thoát và không đọc nữa…
Xen lẫn một chút hiện đại…
yoriichi luôn ghi nhớ những thứ mà anh trai thích, những dịp lễ quan trọng có thể lấy lòng anh ấy.và, làm sao để có thể trở thành người yêu của anh trai ?…
Không rõ là bao lâu, khi màn hình hiển thị tên cuộc gọi với biệt danh tưởng chừng đã sắp đi vào quên lãng nơi góc tối danh bạ, Thụy ngạc nhiên, mong chờ, bối rốiNơi con tim gõ lên từng hồi trống, không phải là thứ cảm xúc muốn giấu nhẹm đi như thuở con nít nữa, đó là mừng rỡ.Mừng vì bạn vẫn còn nhớ ra mình."Ngày mai tao vào Hồ Chí Minh"Hà Nội đáp lại nỗi nhớ từ Hồ Chí Minh, gửi người từ phương xa trả về lại cho trốn cũ.Đến lúc cho bạn một đáp án, một lời hồi đáp từ câu hỏi bỏ ngõ thuở niên thiếu.Và dẫu có cách xa muôn trùng, dẫu không thể nghe thấy lời thì thầm trong những cơn mưa ào đầu hạ khi hai ta sánh vai chật hẹp dưới tán ô nhỏ, dẫu vẫn là chiếc ghế trống trên xe buýt mỗi khi trạm dừng.Dẫu ... đôi ta chưa từng là của nhau...Qua bao nhiều lần cái thập kỷ, lại bắt gặp nhau giữa chốn xô bồ vội vã, ta kịp cười, kịp chào, kịp vội trao nhau cái ôm thắm thiết.Rồi lần nữa, tách nhau ra. Trả nhau về cho cuộc sống của nhau, trả nhau về dự định của nhau.Bởi vì ta mến nhau, vì ta là bạn, là đồng niên, là bạn cấp ba...…
TA VÌ CHÀNG MÀ QUÊN MẤT BẢN THÂNTA VÌ CHÀNG MÀ RƠI NƯỚC MẮTTA VÌ CHÀNG MÀ BỎ QUA BAO NAM NHÂNTA VÌ CHÀNG MÀ CHẮN MỘT KIẾMTA VÌ CHÀNG MAC RƠI XUỐNG VỰC SÂUTA VÌ CHÀNG RÓC DA LẤY MÁU TA VÌ CHÀNG MÀ SUÝT MẤT MẠNG TA YÊU CHÀNG BẰNG CẢ THANH XUÂN, BẰNG CẢ TÍNH MẠNG,TÂM CAN, YÊU CHÀNG TA NHẬN BAO NHIÊU KHỔ ĐAU ĐỔI LẠI LÀ NHỮNG CÁI QUAY LƯNG SỰ KHINH BỈ VÀ KHỔ SỞ CHÀNG "ban tặng" THIÊN A!! NHỮNG THỨ TA LÀM KHÔNG ĐÁNG CHO CHÀNG LIẾC NHÌN TA HAY VẪN CHƯA ĐỦ. XIN CHÀNG QUAY LẠI NHÌN TA, DÙ CHỈ MỘT LẦN ĐƯỢC KHÔNG?😢=======================================Lần đầu mình viết truyện nên cách hành văn còn sơ sót mong các bạn góp ý .ĐỪNG NÉM ĐÁ MÌNH…
Đây là truyện đầu tiên của mik ,đọc ko hay xin đừng ném đá. Có j sai sót mn góp ý mik sẽ sửa.…
Mùa hè năm 20xx, huỳnh sơn trên chuyến xe buýt đến trường để tham gia kỳ thi tuyển sinh vào 10. Trên chuyến xe buýt đó, cậu vô tình chạm mặt với một chàng trai đang ngồi lim dim bên khung cửa sổ, nhưng huỳnh sơn không để tâm lắm. Đến khi hoàn thành bài thi. cậu bắt đầu nhớ lại những chuyện trước đó xảy ra. không hiểu sao, huỳnh sơn bỗng thấy tim bị ai đó lấy mất....................._Tác phẩm được viết để thỏa mãn cơn ngải của t/g, không liên quan đến đời thực._Không bế lên cho chính quyền._Đây là soone, soobin top neko bot._Tình trạng: Đã vào kho…
Một chiếc fic siêu đáng yêu về các yêu tinh cùng Trác Dực Thần.…
Thơ 4 chữ…
Jeong Jihoon vẫn mặc chiếc quần kẻ như mọi khi, chân còn đang mang đôi dép đi trong nhà. Trước ngực đeo chiếc balo đựng chú mèo Quýt của hai người. Tay hắn cầm một con mèo cam bằng bông đưa đến trước mặt Lee Sanghyeok, trịnh trọng nói:"Urihyeok, em thích anh! Làm người yêu em đi!"…
ngược trước ngọt sau…
Ô Vân Ba chân trước theo Thuận Trị phế hậu kịch tổ sát thanh, sau lưng liền hỉ nói ra 'Chắt trai' phế hậu chiếu thư.Càn Long: Kia lạp thị, trẫm xem ở ngày xưa tình phân thượng lưu ngươi phi vị, vọng ngươi tự xét lại mình thân, bế cung ăn năn.Ô Vân Ba: Hoàng Thượng nói là, sau đó vị, nô tì không xứng.Quay đầu, Ô Vân Ba lấy ra bàn tay vàng, bình tĩnh cấp chính mình đội 【 cho nhau thương tổn *3】 hào quang.Từ nay về sau --Nhàn phi thị tật chi tâm không thành, hoàng thái hậu mệnh này quỳ đối với Thọ Khang Cung trước cửa;Nhất chén trà nhỏ sau, Hoàng Thượng đột phát chân tật, tê liệt ở giường.Lệnh phi rơi xuống nước, vu oan Nhàn phi, Hoàng Thượng giận súy Nhàn phi bàn tay;Đồng trong lúc nhất thời, hoàng thái hậu sưng lên phượng mặt, hai chân nhất đặng, chết ngất đi qua.Hoàng thái hậu cảm thấy Nhàn phi tà môn, nửa đêm mệnh tiểu thái giám ẩn vào Dực Khôn Cung, lấy bạch lăng lặc chi;Ban đêm, Dưỡng Tâm Điện đại loạn, Hoàng Thượng trừng mắt thè lưỡi, suýt nữa băng hà.Càn Long cảm thấy ông trời bất công, mệnh tâm phúc đối với Nhàn phi cơm canh trung kê đơn;Ngày đó sau giờ ngọ, hoàng thái hậu ở cái bô thượng an gia.Mỗ ngày, thái hậu mẫu tử lưỡng tương đối mà ngồi."Hoàng đế, Nhàn phi...""Hoàng ngạch nương, Nhàn phi..."Mẫu tử lưỡng trăm miệng một lời: Lúc này lấy hậu vị hứa chi!…
Có thể "chạy trốn" hoài những nỗi đau, mối tình quá khứ đẹp đẽ? Làm sao để có thể quên những ngày mật ngọt của tình yêu? Những kỉ niệm ấy chính là một khoảng thời tươi đẹp trong tuổi thanh xuân của chúng ta ^^…
Truyện có nguồn từ page Mikanba VN - Vựa Quýt đa cấp Hãy theo dõi page nếu bạn thích fic cũng như cp cực kì đáng yêu nàyhttps://www.facebook.com/mikanbaworld/Cụ trong fic này sẽ bật mod yan... Kết như thế nào thì mình xin phép không tiết lộ...…