Chẳng Thể Tương Phùng
"Anh ơi, có phải ngày em sinh ra là ngày xui xẻo không? Tại sao em lại bị bệnh thế? Rõ ràng là một căn bệnh hiếm gặp mà...tại sao nhất định phải là em?"...Dằn nén cảm giác cay xè nơi sống mũi, cô cố gắng cười thật tươi, tay xoa xoa hũ tro lạnh lẽo: "Nếu kiếp này em sinh ra đã là một sai lầm, vậy em dùng cơ hội đầu thai của mình để trao đổi với ông trời."Giọng cô vang lên, vững vàng và kiên định: "Thế gian không còn ma túy, nhân dân đời đời được độc lập tự do hạnh phúc, người chẳng thể tương phùng. Hoặc là em đến bảo vệ anh, thay anh chiến đấu với thế giới này."..."Gia Thành, lúc ấy anh chắc đau lắm phải không? Em chỉ bị xước tay, anh đã nhăn mày, vội vã đưa em đến bệnh viện. Vậy sao họ tra tấn anh, anh lại im lặng chịu đựng, không rên cũng không rơi một giọt nước mắt nào? Anh à...anh dũng cảm đến vậy sao?"...Một năm trôi qua, tại nghĩa trang An Hội xuất hiện thêm một bia mộ, họ lại lần nữa ở bên cạnh nhau.Mộ của Giang Thịnh Phúc đặt cạnh mộ của liệt sĩ Trần Dung Ân. Mộ của liệt sĩ Giang Gia Thành đặt cạnh mộ của cô Lâm Hiểu Hân. Mộ của liệt sĩ Trương Hoàng Việt đặt cạnh mộ của cụ bà Nguyễn Tố Hoa.Ước nguyện có một gia đình trọn vẹn đã có thể thực hiện._____________Truyện do Châu Ngọc Sam sáng tác, đăng tải lần đầu vào 24/8/2025.…