Đối với tôi, tình bạn là thứ tình cảm quan trọng nhất. Tình bạn đem lại độmg lực để tôi cố gắng mỗi ngày, là ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi......Nhưng khi trưởng thành, tất cả chúng ta, ai ai cũng sẽ mất đi những người bạn ĐÃ TỪNG RẤT THÂN :(…
Chỉ hình thui!!!Nếu thik thì ủng hộ nhá!!Cảm ơn tất cả mọi người*chụt chụt*Và xin nói thêm là còn có phong cành nữa😅😅😅Và nếu vui lên thì sẽ thêm ảnh không liên quan nữa*há há*…
"Cảm ơn nhiều nha, thôi tao tự xách được rồi"Duy Anh nó đưa ánh mắt ôn nhu nhưng bất mãn nhìn tôi "Tao nói đưa thì đưa đi, thằng nào lại đi để con gái làm ba cái này?"Tôi nghe mà sững người, xưa giờ ngoài ba ra chắc chưa có đứa con trai nào như này "Mày thấy vậy hả?""Ừm, mốt có gặp gì khó mà không nhờ được ai thì hú tao""Ai có phước lắm mới gặp người như mày đó Duy Anh"Tự nhiên nó lại cười chứ, bộ tôi nói sai hả? "Tao cảm ơn...."…
đã từng có một hayate muốn giết enzo...____hayate topenzo botkhông thích thì lượm.thể loại: sad ending, lowercase, ooc..._____giọng văn của mình có thể không đủ hay để chạm đến cảm xúc của các bạn, nên đừng hỏi tại sao đọc truyện buồn mà không buồn.…
Harry/Ria: F*ck The Potter Luck....P/s: cảnh cáo Yaoi,Boyloves,Đammỹ,TìnhtraiP/s2: buff quá đà,OOC quá lố, bay mẹ cốt truyệnHarry Potter và Magi không thuộc về tôi…
. "Chẳng cần vĩ đại đễ hóa kiếp này Bồng laiViệc gì phải làm hài lòng ai"K: ngheHữu: mày đâu rồiK: nhàHữu: thằng tuấn nó sắp lên máy bay rồi mà mày còn ở nhà được à- có lẽ đối với người khác câu nói ấy vốn dĩ rất bình thường nhưng với anh nó như ngàn mũi dao đâm thẳng vào tim........!!................................…
Hắn âm thầm đi phía sau em bảo vệ em để rồi đến khi em nhận ra thì tất cả đầu chỉ là muộn màng , nỗi cô đơn của em khi nhìn hắn rời đi ngay trước mặt , dùng những hơi thở cuối cùng để bảo vệ em với nhưng đè bỉu ấy...Liệu em còn cơ hội bù đắp lại những lỗi lầm ấy hay không?…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…